Nhất là khi thấy hai người hẹn hò hơn một năm rồi mà vẫn chưa có ý định kết hôn, mọi người lại càng chắc chắn với phán đoán của mình.
Thậm chí những gia đình có con cái xinh đẹp, đến tuổi kết hôn ở trấn trên, còn đang mỏi mắt chờ hai người họ chia tay kia kìa.
Ai ngờ đâu mẹ của người thương nhân giàu có kia đột nhiên đến rồi, mục đích là để bàn chuyện hôn nhân.
Lần này mọi người đều không ngồi yên nữa, đều đến để tìm hiểu tin tức.
Miêu Hạ Thu hãnh diện, kể về sính lễ mà Diệp Hướng Dung đưa cho, khiến cho đám người đến tìm hiểu tin tức nghe xong vừa hâm mộ lại ghen tị.
Những người mà trong nhà có con gái chưa gả chồng, nghe xong thì đau hết ruột gan.
Khi Phong Liên Thành nghe thấy tin tức vợ cũ sắp kết hôn thì cũng đứng đực ra.
Hơn một năm nay, không một ngày nào là anh ta sống tốt cả.
Người mà anh ta tự cho là nắm trong lòng bàn tay - cô giáo Tiểu Phạm kia, sau khi anh ta gặp chuyện không may cũng vội vàng phủi sạch quan hệ với anh ta rồi, chưa đến hai tháng đã tìm mối quan hệ để được chuyển về thị trấn.
Cô ta coi đoạn tình cảm với anh ta là sỉ nhục, nhờ cha của cô ta chèn ép anh ta.
Chuyện của anh ta đã sớm truyền đi khắp nơi, những thầy cô giáo trước kia có quan hệ tốt với anh ta đều không chấp nhận được hành vi trơ trẽn của anh ta nên bắt đầu xa lánh.
Nhóm lãnh đạo trước kia nể mặt mũi của Lạc Hữu Dân, ít nhiều nâng đỡ anh ta, bây giờ cũng không còn nữa.
Cuộc sống của Phong Liên Thành ngày càng gian nan. Mùa thu năm ngoái, anh ta được điều công tác khỏi trấn trên, từ một thầy giáo cấp ba ở trên trên trở thành một thầy giáo tiểu học ở ngôi làng hẻo lánh.
Trường tiểu học kia ở rất xa, nằm tít trong núi lớn, anh ta đạp xe nhiều tiếng mới đến nơi.
Bây giờ Phong Liên Thành không còn tư cách bốc đồng nữa rồi, cơ thể anh ta đã thành ra như thế này, nên không thể làm việc đồng ruộng được nữa.
Vì không muốn mất đi công việc này, nên anh ta chỉ có thể cắn răng tiếp tục làm.
Khổ sở, mệt mỏi thế nào thì cũng đều phải chịu, ai bảo trong nhà vẫn còn vài cái tàu há mồm đang cần anh ta nuôi kia kìa.
Mỗi lần mệt đến không thể chịu được nữa, Phong Liên Thành thường nghĩ, nếu lúc trước anh ta không từng bước từng bước phản bội vợ mình, có phải cuộc sống bây giờ của anh ta sẽ khác không?
Bà Phong cũng mới từ ruộng về. Từ khi không còn con trai và con dâu cả nữa, cuộc sống nhàn hạ của bà Phong cũng kết thúc, việc nhà việc đồng áng hằng ngày đều do bà ta làm cả.
Ngày nào trên mặt bà Phong cũng tràn đầy mệt mỏi. Khi về nhà, nhìn thấy căn nhà, phòng bếp lạnh tanh, bà ta tức giận cũng không có chỗ trút, chỉ có thể chịu đói, chịu mệt đi làm cơm, tiếng bát đũa xong nồi va chạm với nhau ầm ĩ khắp phòng bếp, âm thanh mắng mỏ cũng liên tục phát ra khỏi miệng bà ta.
Đứa con gái lớn của Trương Hội Trân - Phong Manh Manh kéo chăn che kín đầu mình.
Cô ta học cấp hai trên trấn trên, vì có quan hệ với Phong Liên Thành, nên các học sinh luôn thích chỉ chỉ trỏ trỏ cô ta, vài người ngứa mắt chú của cô ta còn trực tiếp đến bắt nạt cô ta nữa. Các bạn học cùng lớp cũng cô lập cô ta.