Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 612

Cố Hạo Lâm bị hình tượng lòng tham không đáy của Lương Thanh Nhàn mà chính anh ta tưởng tượng ra khiến cho ghê tởm.

Đến khi anh ta nhìn thoáng Lương Hồng Ngọc giống như con hamster nhỏ, cắn từng miếng một kia, cái dáng vẻ đáng yêu đó khiến Cố Hạo Lâm không nhịn được mà mỉm cười.

Đều là khuôn mặt tương tự nhau, nhưng tính tình lại cách biệt lớn như thế. Cố Hạo Lâm lại chán ghét Lương Thanh Nhàn thêm vài phần nữa.

Ngu Thanh Nhàn ngồi trong phòng của hai cô em gái ngây người một lúc lâu, lúc đi ra, cô lại nhảy qua cửa sổ, rồi mới quay về cửa trước, sau khi mang cặp lồng vào phòng bếp rửa sạch, cô mới về phòng ngủ của mình.

Nguyên thân và Cố Hạo Lâm tuy đã kết hôn, nhưng vẫn không ngủ chung giường. Cố Hạo Lâm nói, từ nhỏ anh ta đã ngủ một mình, khi lấy vợ ngủ cùng một giường anh ta sẽ không quen.

Nguyên thân cũng là người thành thật không có chủ kiến, anh ta nói gì thì cô ấy nghe đó.

Cô ấy vẫn ngủ trên chiếc giường của mình trước khi kết hôn, còn chiếc giường mà Tần Sơn Hoa nhờ người làm đó, đã bị cô ấy cho Cố Hạo Lâm dùng rồi.

Chăn của nguyên thân không ấm áp, bông bên trong đã cục lại thành từng cục. Tuy chăn mền vẫn luôn được giặt sạch sẽ, nhưng hoa in trên mặt đều đã bị giặt đến trắng bệch rồi.

Ngu Thanh Nhàn không chút khách khí lột chăn lên, đổi với chăn trên giường của Cố Hạo Lâm.

Cái loại súc sinh như Cố Hạo Lâm sao xứng dùng chăn đệm mới hả? Anh ta xứng dùng của hồi môn của nguyên thân ư?

Anh ta không xứng.

Ngu Thanh Nhàn giải thích hợp tình hợp lý.

Giường sưởi ở phương bắc ấm mà không bị nóng, chăn bông mới vừa ấm vừa mềm mại, Ngu Thanh Nhàn vừa đặt lưng xuống là ngủ thẳng đến sáng hôm sau.

Cô vén rèm cửa lên, một tia nắng xuyên qua rèm cửa chiếu vào phòng. Ngu Thanh Nhàn ôm tay hấp thu tia sáng ban mai.

Ngu Thanh Nhàn đã xuyên qua rất nhiều thế giới rồi, nhưng cơ thể của nguyên thân là khỏe mạnh nhất.

Tia nắng ban mai hóa thành linh lực đi một vòng trong cơ thể cô, cái tật xấu đau bụng kinh của nguyên thân cũng đã tốt lên nhiều rồi.

Cô thở dài một hơi, thì cửa lớn đã bị đẩy ra. Tần Sơn Hoa sáng sớm đã bận việc thấy thế thì lớn giọng hỏi: "Hạo Lâm về rồi à? Tối hôm qua có người bị bệnh không? Chắc con mệt lắm rồi đúng không? Mẹ vừa nấu cháo xong, con ăn chút rồi đi nghỉ ngơi đi."

Chocolate là bánh quy không có tác dụng no bụng, nên đến nửa đêm hôm qua Cố Hạo Lâm đói đến độ ngủ không được: "Tối hôm qua không có bệnh nhân ạ." Cố Hạo Lâm nói xong thì đi vào phòng bếp.

Tần Sơn Hoa lại luộc cho anh ta một quả trứng gà, lại múc cho anh ta một bát cháo gạo kê, phần đặc hầu như đều cho vào bát anh ta hết.

Chờ Cố Hạo Lâm ăn cơm xong đi vào phòng, Tần Sơn Hoa đổ thêm nước vào cháo gạo kê rồi đánh nhuyễn ra thành hồ, lại lấy dưa muối từ vại dưa muối trong góc bếp ra, cắt nhỏ rồi trộn với tỏi. Đây là bữa sáng của cả gia đình họ.

Từ lúc Cố Hạo Lâm vào nhà, Ngu Thanh Nhàn đã trốn ra ngoài.

Đồ ăn đã được bày lên bàn, Ngu Thanh Nhàn và Lương Đức Lợi cùng đi vào phòng ăn, Tiểu Tứ và Tiểu Ngũ cũng đi đến, ngoan ngoãn giúp đỡ những chuyện nhà trong khả năng, một đứa quét rác, một đứa lau bàn.

Bình Luận (0)
Comment