Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 636

"Chu Vĩnh Tân, anh có còn là người không? Hả? Tiểu Ngọc mới bao nhiêu tuổi, sao anh cứ để mặc mẹ anh hành hạ con bé như thế hả? Đó không phải con gái của anh ư? Anh có còn là người không, anh có còn là người không hả?" Lương Thanh Cúc đánh ác hơn vừa rồi.

Ngu Thanh Nhàn bế Chu Tiểu Ngọc đứng cạnh, cô hôn con bé một cái.

Đời này, sở dĩ Lương Thanh Cúc sống c.h.ế.t gì cũng phải ở lại nhà họ Chu là vì tư tưởng trọng nam khinh nữ của nhà họ Chu đã đến mức cực đoan rồi.

Sau khi nhà họ Lương gặp chuyện không may, bà Chu không chỉ một lần nói muốn bán Chu Tiểu Ngọc đi.

Thời gian đó, cuộc sống của hai mẹ con họ ở nhà họ Chu còn không bằng heo chó nữa kìa.

Sau khi Lương Thanh Cúc bị Chu Vĩnh Tân đánh chết, Chu Tiểu Ngọc cũng vẫn không thoát khỏi vận mệnh bị bán đi.

Bà Chu bán con bé cho một thằng ngốc trong núi với giá năm mươi đồng, thành con dâu nuôi từ bé của nhà người ta, cả đời thê thảm đau khổ không chịu nổi.

Lúc này, cuối cùng bà Chu cũng thoát khỏi vòng vây của Tần Sơn Hoa, bà ta bổ nhào vào người Chu Vĩnh Tân, hận ý trong mắt của Lương Thanh Cúc dâng lên, chị ấy đánh một gậy vào người bà Chu.

Bà Chu kêu la thảm thiết.

Đến đây, Lương Thanh Cúc không thể tiếp tục đánh nữa.

Chị ấy đánh Chu Vĩnh Tân thì không sao, vợ chồng ấy mà, đánh thì đánh thôi, Lương Thanh Cúc cũng sẽ chỉ bị người ngoài nói hai câu rồi thôi.

Nhưng mà đánh mẹc chồng thì không giống thế, cho dù mẹ chồng khốn nạn hơn cả heo chó, nhưng vẫn còn bối phận ở đó, con dâu mà đánh mẹ chồng sẽ bị người ta nhổ nước bọt.

Lương Đức Lợi thấy Lương Thanh Cúc đánh cũng hòm hòm rồi, lửa giận của ông cũng đã tiêu tan hơn một nửa, bấy giờ ông mới mở miệng: "Được rồi, Tiểu Cúc về thôi."

Lương Thanh Cúc cầm gậy quay về, mấy người anh em họ vây chị ấy vào giữa để bảo vệ.

Cuối cùng bà Chu cũng nhìn thấy thảm trạng của con trai mình, bà ta hét lên, chửi Lương Thanh Cúc bằng những từ ngữ chói tai: "Đồ khốn nạn nhà cô, khốn nạn không biết sinh con trai, cô dám đánh con trai tôi, tôi liều mạng với cô."

Tần Sơn Hoa cũng hét lên rồi xông lên nghênh đón bà Chu: "Hoàng Tiểu Đào, đồ tiện nhân nhà bà, bà dám đánh con gái của tôi, tôi liều mạng với bà."

Tần Sơn Hoa dùng hết sức túm tóc của bà Chu, bà Chu đau đến độ chảy cả nước mắt, bà tay giãy dụa xoay người lại, hai người xông vào đánh nhau.

Lúc này, thôn trưởng của Hạ Lâm Truân không biết từ chỗ nào xông ra, ông ta nghiêm mặt quát lớn: "Đều ngẩn người ra đó là gì hả? Còn không mau đến tách hai bà đó ra."

Ở thời đại này, thôn trưởng là người có uy tín rất cao, thôn trưởng của Hạ Lâm Truân và ra lệnh một tiếng, đám người đang hăng say xem náo nhiệt vội vội vàng vàng tiến lên ngăn cản.

Trong đám người tiến lên can ngăn, có một người không hợp với bà Chu, bà ta nhân dịp mọi người hỗn loạn lén cào cho bà Chu vài cái, còn hỗ trợ Tần Sơn Hoa để Tần Sơn Hoa tát bà Chu thêm vài cái nữa.

Cuối cùng hai người cũng bị tách ra, trước khi bị kéo ra hẳn, Tần Sơn Hoa còn nhân dịp mọi người không chú ý đạp cho bà Chu thêm một cái nữa.

Bình Luận (0)
Comment