Khi họ từ trong đồn công an đi ra thì có một hàng người mặc quân trang cũ hàng lối ngay ngắn chạy lướt qua họ, dẫn đầu là một người đàn ông có diện mạo xấu xí.
Đây là đội dân binh trên trấn trên đang huấn luyện, người đi đầu tiên kia là Vương Cảnh Phong, ông ta không những làm đội trưởng đội dân binh, mà còn là bộ trưởng của bộ vũ trang trên trấn trên.
Tháng sáu năm 1965, trong một lần huấn luyện liên hợp, ông ta nhìn thấy nguyên thân, sau khi biết được nguyên thân bị coi là phần tử xấu, ông ta mới nảy sinh ý định chiếm hữu nguyên thân.
Khi đó, vì thanh danh của bản thân nên Cố Hạo Lâm vẫn chưa ly hôn với nguyên thân.
Không bao lâu sau khi Vương Cảnh Phong mời anh ta uống rượu, nguyên thân đã bị Vương Cảnh Phong chiếm đoạt rồi.
Sau đó Cố Hạo Lâm chơi bài tình cảm, ra ngoài kể lể nguyên thân thành một người phụ nữ lẳng lơ, ngại bần yêu phú.
Còn anh ta nặn cho mình một lớp vỏ bọc là người đàn ông đáng thương, thuận lợi thoát ra khỏi cuộc hôn nhân đó.
Vương Cảnh Phong là một tên biến thái, so về trình độ tra tấn phụ nữ, Cố Hạo Lâm còn phải thua ông ta.
Sau khi rơi vào tay ông ta, cuộc đời của nguyên thân đúng là sống không bằng chết.
Hai đứa con ông ta cũng cùng một giuộc như ông ta cả, ở nơi mà nguyên thân không nhìn thấy, Tiểu Tứ và Tiểu Ngu đã phải chịu đủ loại tra tấn của họ.
Cảm giác vô cùng tuyệt vọng trước khi c.h.ế.t của nguyên thân và cảm giác hít thở không thông giống như thủy triều bao vây lấy cơ thể của Ngu Thanh Nhàn.
Ngu Thanh Nhàn nhắm chặt mắt, cố gắng bình phục hô hấp của mình. Đến khi mở mắt ra, ánh mắt của Ngu Thanh Nhàn lại trong sáng như cũ.
Nhìn thấy Vương Cảnh Phong đã dẫn đội đi xa, Ngu Thanh Nhàn thản nhiên rời mắt.
Chờ xem, chờ cô xử lý Cố Hạo Lâm xong, thì sẽ đến lượt ông ta.
Gặp được loại người khiến cho mình cảm thấy ghê tởm nên tâm trạng của Ngu Thanh Nhàn kém vô cùng. Tâm trạng của Lương Thanh Cúc cũng không tốt hơn là bao.
Chị ấy từng lén đi đến trạm y tế, chị ấy nhìn vào trong trạm, thấy Cố Hạo Lâm và Lương Hồng Ngọc đang thân mật khăng khít dán với nhau ở một chỗ, cùng thảo luận vấn đề.
Lương Thanh Cúc tức đến run người.
Chị ấy không còn là cô gái không hiểu sự đời nữa, chị ấy hiểu hơn ai hết dáng vẻ động tình của một người đàn ông đối với một người phụ nữ.
Lúc ấy chị ấy rất muốn vọt vào trong xé xác đôi cẩu nam nữ kia ra, nhưng lý trí đã cản chị ấy lại.
Chị ấy biết, nếu không có chứng cứ chính xác chứng minh hai người thông dâm, cho dù chị ấy có náo loạn thế nào thì cũng không đạt được kết quả như chị ấy mong muốn.
Họ chỉ cần dùng một câu đồng nghiệp là có thể giải thích và phá tan sự nghi ngờ của mọi người rồi.
Lương Thanh Cúc nổi giận đùng đùng đi về nhà, thấy Ngu Thanh Nhàn đang giặt quần áo, chị ấy vội vàng đi đến giúp đỡ.
Cô hỏi: "Chị đến trạm y tế rồi à? Thấy cách mà hai người họ giao tiếp chưa?"
Những lời này chọc thủng cơn tức giận mà Lương Thanh Cúc đang cố kìm nén, chị ấy mắng Cố Hạo Lâm và Lương Hồng Ngọc hơn mười phút không ngừng nghỉ, Ngu Thanh Nhàn muốn xen miệng vào mà không có cơ hội.