Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 653

Nhớ đến những chuyện mà con dâu mình nghe được hai ngày nay, bà ta nói:

"Theo phán đoán của chị thì chắc là có. Người trong làng nói, chỉ cần Lương Hồng Ngọc trực đêm, bác sĩ Cố này cũng sẽ ở lại đến muộn mới về. Người trong Truân còn kể, có một đêm anh ta đi tiểu đêm, thấy bác sĩ Cố đưa Lương Hồng Ngọc về đến tận nhà cơ mà."

Ở thời đại này vẫn chưa có nhiều chương trình giải trí, khó khăn lắm mới túm được một chuyện cẩu huyết như phim truyền hình, hứng thú của mọi người lập tức bị khơi dậy.

Vốn chỉ là những hành động nhỏ bé không đáng kể, nay cũng mang đến cảm giác khác.

"Ngày thường trong Truân chúng ta cũng có người đến trạm y tế khám bệnh, nghe nói hai người bọn họ rất thân thiết, bác sĩ Cố bảo cô ta làm gì thì cô ta sẽ làm đó, vô cùng nghe lời."

"Còn nữa, từ khi Lương Hồng Ngọc vào làm ở trạm y tế, cứ ba năm ngày lại mang về những món đồ hiếm gặp. Mấy thứ như kẹo, bánh quy gì đó, nhà cô ta không bao giờ thiếu cả. Vài ngày trước Tiểu Cường Tử nhà anh trai cô ta đánh nhau với trẻ con nhà khác, thằng bé nói thằng bé đã ăn chán dưa, trái cây, đồ ăn vặt gì đó rồi."

"Mấy thứ này thật hay giả thì tôi không biết, nhưng mà cái loại kẹo được mua từ nước ngoài về mà hôm qua cô ta mang đến cho cô ba nhà Lương Đức Lợi ấy, nhà cô ta đã có từ lâu rồi, vì Tiểu Cường Tử từng khoe.”

“Tuy nhà cô ta cũng được coi là giàu có so với những gia đình khác trong Truân, nhưng cho dù có giàu có cũng không mua nổi loại kẹo đó đâu, đúng không? Hơn nữa, cũng không phải ở đâu cũng bán, còn ở tận nước ngoài cơ mà."

"Cô nói xem, nếu chúng nó không gian díu với nhau, thì chẳng lẽ bác sĩ Cố kia là người làm từ thiện à? Sao có đồ ngon đồ tốt gì cũng đều cho mỗi Lương Hồng Ngọc thế? Kẹo nước ngoài cơ đấy, đời này đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy đấy."

Trong lòng bác dâu của Thẩm An Quốc, Lương Hồng Ngọc nhận của người ta nhiều thứ tốt như thế, nhất định là có gì đó với người ta rồi.

Nếu không, sao người ta có thể cho cô ta mấy thứ này?

Nếu ai mà nghĩ đen tối hơn ấy, thì nghĩ hai người họ ăn nằm với nhau rồi cũng chẳng có gì lạ.

Nếu là người khác, thì họ cũng sẽ không để ý đến lời đàm tiếu, cùng lắm cũng chỉ cảm thấy cô gái này đúng là không có tự trọng, chỉ vì chút đồ vặt vãnh mà bán thân.

Nhưng mà cô gái này lại chính là con dâu tương lai của nhà mình, cho nên họ mới sốt ruột như thế.

Bác dâu của Thẩm An Quốc nghĩ đến đây, lại thấp giọng khẽ thì thầm với Hoàng Thúy Trúc:

"Tôi nghe người ta nói, bác sĩ Cố kia và cô ba nhà Lương Đức Lợi kết hôn lâu vậy rồi mà vẫn chưa viên phòng đâu. Cô nói xem, anh ta cũng đâu có tật xấu gì, sao cưới được một cô vợ tốt như thế mà không xơ múi gì?"

Hoàng Thúy Trúc cảm thấy có hứng thú ngay lập tức: "Thế thì vì sao?"

"Cô không phát hiện ra mấy cô con gái nhà họ Lương kia lớn lên hao hao giống nhau à? Nhất là cô ba nhà Lương Đức Lợi và Lương Hồng Ngọc, hai người họ đứng chung một chỗ, người không biết còn tưởng là chị em song sinh đấy chứ."

Bình Luận (0)
Comment