Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 655

Thẩm An Quốc vào bộ đội, đi theo binh đoàn đến vùng đất hoang phương Bắc này khai hoang, trong thời gian làm nhiệm vụ cũng không về nhà thường xuyên.

Đôi khi Thẩm Thịnh Vượng cũng biết công việc của con trai mình bận rộn, cho nên nếu không có việc gì ông ta cũng sẽ không đến đây quấy rầy anh ta.

Bây giờ đột nhiên ông ta tới, trong lòng Thẩm An Quốc hoang mang, lo sợ.

"Có chuyện rồi, chuyện lớn, mẹ con bảo con về nhanh lên." Thẩm Thịnh Vượng vừa nói, vừa nhìn về đỉnh đầu của con trai mình.

Đây còn không phải chuyện lớn à, đầu con trai ông ta cũng sắp mọc một đống sừng rồi.

Thẩm An Quốc nghe thế càng sốt ruột hơn, anh ta cũng không kịp hỏi đã xảy ra chuyện gì, chỉ vội vội vàng vàng đi tìm tiểu đoàn trưởng xin nghỉ phép.

Tiểu đoàn trưởng đồng ý, hai cha con sánh vai đi về nhà.

Trên đường, Thẩm Thịnh Vượng kể lại những chuyện trong thôn đã xảy ra trong khoảng thời gian gần đây, Thẩm An Quốc càng nghe thì sắc mặt càng xám xịt.

Không có người đàn ông nào có thể chấp nhận được chuyện vợ mình ra ngoài cấu kết làm bậy.

Nhưng tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, Thẩm An Quốc định tự mình đi thăm dò chứng cứ: "Cha, cha về trước đi, con đến trạm y tế xem một chút."

Trạm y tế cách Nhị Lý Truân không xa, bởi vì Lương Hồng Ngọc đi làm ở đây cho nên Thẩm An Quốc cũng không xa lạ gì chỗ này, đồng thời, anh ta cũng không xa lạ gì với Cố Hạo Lâm.

Ấn tượng của anh ta đối với bác sĩ Cố Hạo Lâm này không tệ lắm, người có học đến từ thành phố lớn, dáng vẻ tuy có chút yếu ớt thư sinh, nhưng tính cách cũng không tệ, vô cùng tao nhã lịch sự, cảm giác khi ở chung với anh ta chẳng khác gì được tắm gió xuân.

Lần trước có một người lính trong binh đoàn của anh ta bị phát sốt, ở quân doanh không có cách nào chữa trị được nữa, nên bất đắc dĩ phải đưa đến trạm y tế.

Người lính kia được tiêm hai mũi, không bao lâu sau thì hạ sốt. Ấn tượng của Thẩm An Quốc đối với Cố Hạo Lâm lại càng tốt hơn. Lần trước Thẩm An Quốc về nghỉ phép, còn nói phải mời Cố Hạo Lâm đi ăn cơm.

Bây giờ Thẩm An Quốc không còn muốn ăn cơm với Cố Hạo Lâm nữa, cho dù có chứng minh được từ đầu đến cuối Lương Hồng Ngọc và Cố Hạo Lâm không có quan hệ gì, anh ta cũng không muốn ăn nữa.

Không có người đàn ông nào có thể sống hòa bình với đối tượng có tin đồn xấu với vị hôn thê của mình cả.

Cách trạm y tế càng gần, bước chân của Thẩm An Quốc lại càng chậm lại, càng nhẹ hơn.

Khi đến cửa trạm y tế, Thẩm An Quốc hít sâu một hơi, nhìn qua cửa sổ gỗ của trạm y tế.

Vị hôn thê của anh ta đang ngồi trên bàn làm việc, mà bác sĩ Cố kia dựa vào giá thuốc nói chuyện với cô ta, ánh mắt khi nhìn cô ta vừa cưng chiều vừa dịu dàng.

Thẩm An Quốc không xa lạ gì với ánh mắt này.

Ánh mắt anh ta khi nhìn Lương Hồng Ngọc cũng như thế mà, phần lớn ánh mắt của những người đàn ông trong bộ đội nhìn vợ mình cũng như thế.

Lòng Thẩm An Quốc trầm xuống.

Anh ta cố ý dẫm mạnh bước chân, hai người đang nói chuyện bên trong nghe thấy thì đồng thời nhìn về phía anh ta.

Thẩm An Quốc tập trung quan sát hai người họ, khi vừa nhìn thấy anh ta, nụ cười trên môi Cố Hạo Lâm tắt ngúm, sau đó rất nhanh đã khôi phục như bình thường.

Bình Luận (0)
Comment