Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 662

Biết rằng trong những năm gần đây, các loại hệ thống đã được chỉnh đốn trắng trợn, tỉ lệ gặp phải các hệ thống hoang dại ngày càng nhỏ hơn.

Nhưng không thể nghi ngờ rằng, nếu như gặp phải hệ thống hoang dại, vậy đây là thành tựu chân chính và bồi dưỡng năng lượng.

Lương Thanh Cúc ừ một tiếng: "Chị chỉ là giận quá mà thôi."

Lương Thanh Cúc cảm thấy uất ức thay em gái mình.

Ngu Thanh Nhàn nói: "Không sao đâu." - Cố Hạo Lâm sẽ không nhảy nhót được lâu đâu.

Trong ký ức của nguyên thân, Cố Hạo Lâm luôn biển thủ tiền của trạm y tế, mà lần lớn nhất là gần đây.

Điều Ngu Thanh Nhàn phải làm là báo cáo Cố Hạo Lâm trước khi xác định anh ta bí mật biển thủ số tiền này và chưa có thời gian để sử dụng nó, để cấp trên điều tra anh ta, để tai ương ngục tù thuộc về anh ta giáng trên đầu anh ta.

Hai chị em vừa đốn củi vừa nói chuyện trở về, khi về đến nhà, Tần Sơn Hoa đã chuẩn bị cơm xong.

Tối nay bà làm món bánh bao, khoai tây hấp được nghiền nát, sốt trứng thơm nức, rau mùi và hành lá cắt nhỏ đặt bên cạnh, ngoài ra còn có món đậu nành chiên giòn.

Tất cả khoai tây nghiền, sốt trứng gà, hành lá và rau mùi được trộn với cơm, sau đó gói trong lá bắp cải.

Đây là đặc sản ẩm thực chỉ có ở một số vùng Đông Bắc, khi cắn vào, đầu tiên sẽ cảm nhận được vị khoan khoái của lá bắp cải, sau đó là vị bùi của khoai tây nghiền bọc trong cơm và mùi thơm dịu của sốt trứng, cuối cùng là độ giòn của đậu nành.

Cảm giác phong phú đến nỗi chỉ một miếng cũng làm người khác thỏa mãn.

Một bát cơm lớn bị mọi người ăn sạch sành sanh, Ngu Thanh Nhàn cũng ăn đến bụng căng tròn.

Tiểu Tứ nằm trên giường sờ sờ bụng thở dài: "Nếu mỗi ngày đều có gói cơm ăn thì tốt rồi."

"Tháng này khó có thể mua được một bữa cơm, ngày nào cũng có ăn đã là chuyện tốt rồi." - Tần Sơn Hoa nói.

Nhà họ Lương gia mỗi tháng đều ăn cơm gói một lần, từ khi dọn ra ngoài đến giờ vẫn không thay đổi.

Điều duy nhất thay đổi chính là Cố Hạo Lâm chuyển đến nhà họ Lương ở vào tháng trước, Tần Sơn Hoa làm một bữa cơm gói theo thường lệ.

Cố Hạo Lâm chướng mắt với cách ăn như vậy, suốt bữa ăn cứ chau mày, khiến cả nhà mất hết hứng.

Sau bữa ăn ngày hôm đó, Lương Đức Lợi còn nói với Tần Sơn Hoa về sau đừng làm cơm gói nữa.

Lúc này, Lương Đức Lợi đang nằm trên giường lò tự cuốn t.h.u.ố.c lá để hút, cảm thấy đầu óc mình trước đây bị úng nước, bằng không làm sao có thể nói về sau không ăn cơm gói được.

Cơm gói ngon biết bao, hương vị tựa như bánh sủi cảo trong dịp Tết.

Sau bữa ăn, Ngu Thanh Nhàn trở về phòng của mình, ngủ đến nửa đêm, Ngu Thanh Nhàn bị hệ thống đánh thức, Tạ Uẩn gửi cho cô một tin nhắn.

Ngu Thanh Nhàn mở tin nhắn ra đọc, sau đó xuống giường, tìm một chiếc váy dày để mặc và ra ngoài, đi về phía ngọn núi nơi hôm nay phát hiện Tạ Uẩn.

Thời đại này trong thôn không có nhiều nhà nuôi chó, động tác của Ngu Thanh Nhàn lại rất nhẹ, không kinh động đến ai.

Vừa ra khỏi thôn, Ngu Thanh Nhàn liền bắt gặp Tạ Uẩn đang quấn một chiếc áo khoác quân đội đứng ven đường.

Tạ Uẩn cũng nhìn thấy cô, anh đi về phía Ngu Thanh Nhàn, rất tự nhiên nắm lấy tay của cô đặt vào tay mình: "Có lạnh không?"

Bình Luận (0)
Comment