Thập Niên: Ăn Hại Xuyên Thành Pháo Hôi

Chương 716

Sau khi Lương Thanh Cúc khóc xong thì về phòng mình, chị ấy chốt cửa lại ngẩn người trong phòng, cho dù mọi người gọi thế nào cũng không mở cửa ra.

Ngu Thanh Nhàn đứng một lúc lâu mà vẫn không thấy chị ấy mở cửa, cô dùng thần thức dò xét một vòng quanh phòng, thấy Lương Thanh Cúc đang im lặng nằm trên kháng, lòng cô thoáng buông lỏng ra.

Tạ Bá Dung vội vàng chạy đến, mái tóc ngắn của anh ấy vì chạy vội mà bị gió thổi loạn.

Sau khi anh ấy biết Lương Thanh Cúc nhốt mình trong phòng, cho dù gọi thế nào cũng không mở cửa thì cảm thấy vô cùng sốt ruột, anh ấy cũng không quan tâm những người khác nghĩ gì về họ nữa.

Anh ấy tiến lên đập cửa: "Thanh Cúc, là tôi, mở cửa đi."

Sau khi Lương Thanh Cúc nghe được tiếng của Tạ Bá Dung thì cũng không có phản ứng gì, mãi đến khi Tạ Bá Dung gọi lần thứ ba, chị ấy mới xuống kháng mở cửa ra.

Tạ Bá Dung vào phòng, Lương Thanh Cúc đứng cạnh cửa nghĩ ngợi một lát, cuối cùng cũng không đóng cửa nữa.

Ngu Thanh Nhàn kéo Lương Thanh Mai vào nhà giữa, rất nhanh sau đó Lương Đức Lợi cũng chắp tay sau đ.í.t đi vào.

"Cô ba, con nói xem, chị gái con và bác sĩ Tạ rốt cuộc có quan hệ gì thế?" Lương Đức Lợi vừa thấy Tạ Bá Dung nhất quyết phải tiến lên gõ cửa phòng của Lương Thanh Cúc, Lương Thanh Cúc lại chỉ mở cửa cho một mình Tạ Bá Dung thì hai mắt ông trợn tròn lên.

Tạ Bá Dung đến nhà ông không ít lần, nhưng chưa một lần nào ông nhìn ra Tạ Bá Dung lại có loại tâm tư này với con gái ông.

Ngu Thanh Nhàn lắc đầu: "Con cũng không biết hai người họ thế nào nữa, đợi chút nữa chị cả đi ra xem chị ấy nói thế nào."

Hành động này của hai người Lương Thanh Cúc không khác gì tuyên bố với thiên hạ cả, Ngu Thanh Nhàn biết cả hai người không có ý định kết hôn, cô cũng rất tò mò tiếp theo đây Lương Thanh Cúc và Tạ Bá Dung sẽ làm gì.

Lương Đức Lợi cũng không hỏi lại nữa, Tần Sơn Hoa ngồi trên kháng lại thở dài một hơi, nếu đổi một thời điểm khác, khi biết bác sĩ Tạ thích con gái nhà mình, nhất định bà sẽ vui đến nhảy cẫng lên, nhưng sao lại cố tình là hôm nay cơ chứ.

Bây giờ cho dù điều kiện của Tạ Bá Dung ưu tú như thế nào, Tần Sơn Hoa cũng không thể vui mừng nổi.

Mãi cho đến chạng vạng, Tạ Bá Dung và Lương Thanh Mai mới rời khỏi phòng.

Sau khi Tạ Uẩn nhận được tin nhắn mà Ngu Thanh Nhàn gửi qua hệ thống thì cũng vội vàng chạy đến.

Trong thời gian này anh không hề rảnh rỗi chút nào, ngày mùng ba Tết anh đến đội địa chất, trùng hợp là có một lãnh đạo đội địa chất an ủi họ.

Đến lúc đi về, cho dù có khởi động thế nào thì xe vẫn không thể nổ máy, cảnh vệ đi theo lãnh đạo là thành viên của đội sửa xe, nhưng anh ta sửa một lúc lâu rồi mà xe vẫn không thể hoạt động trở lại.

Tạ Uẩn đứng quan sát một lúc lâu thì chủ động ra trận, lãnh đạo không quá am hiểu về việc sửa xe, trong đoàn vẫn còn một đống việc cần ông ta quay về xử lý, lại thấy trời sắp tối đen rồi, cho nên lãnh đạo đành mang tâm tình chữa ngựa c.h.ế.t thành ngựa sống đồng ý.

Dù sao thì Tạ Uẩn vẫn có chút năng lực, anh đụng chỗ này một cái lại đụng chỗ kia một cái, cuối cùng không biết làm thế nào, rất nhanh xe đã có thể khởi động được.

Bình Luận (0)
Comment