Sở dĩ Lương Đức Thắng tham ô cũng nhờ có cô ta dẫn dắt. Lương Hồng Ngọc vốn tưởng cuộc đời này của cô ta nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió, mà đời này mấy chị em họ vẫn luôn khiến cô ta phải ngước nhìn ở đời trước kia nhất định sẽ khốn khổ, thất bại, cũng sẽ trở thành tảng đá dưới chân cô ta.
Lương Hồng Ngọc nhìn người thẩm vấn, thản nhiên nói:
"Tối hôm qua tôi mơ một giấc mơ, trong mơ tôi rất thành công. Sau khi tôi trói buộc Lương Thanh Nhàn không bao lâu, rất nhanh sau đó gia đình của Lương Thanh Nhàn đã xảy ra chuyện, Cố Hạo Lâm đổ tội tham ô lương thực lên người Lương Đức Lợi, sau khi Lương Đức Lợi bị điều đến nông trường cải tạo không bao lâu thì chết. Ông ta c.h.ế.t chưa được bao lâu thì vợ ông ta cũng chết."
"Có chút đáng tiếc, đồ ăn mà vợ ông ta nấu cũng không tệ lắm, đời này đồ ăn ngon nhất là tôi từng nếm thử là do Tần Sơn Hoa làm."
"Các người có tò mò kết cục của chị em Lương Thanh Nhàn không? Tôi nói cho các người nghe nhé, chị cả của Lương Thanh Nhàn bị chồng của chị ta hành hung đến chết, chị hai của cô ta bị mẹ chồng và chị dâu hợp tác với nhau khiến cô ta phải nhảy sông tự vẫn."
"Lương Thanh Nhàn thì bị bộ trưởng bộ vũ trang ở trấn trên nhìn trúng. Ông ta đúng là một tên biến thái mà, chuyên môn coi việc tra tấn phụ nữ thành niềm vui. Lương Thanh Nhàn rơi vào tay ông ta, cũng có khác gì rơi xuống địa ngục đâu.”
“Quan trọng nhất là hai thằng con trai của bộ trưởng bộ vũ trang cũng biến thái nốt, sau khi họ nhìn thấy dáng vẻ của hai đứa em gái của Lương Thanh Nhàn, không những cưỡng h.i.ế.p hai đứa nó, mà còn gọi thêm người đến cưỡng hiếp. Hai đứa kia cũng thật thảm."
"Đáng lắm, mấy người đó đáng phải chịu cuộc sống thảm hại như thế. Ai bảo đời trước bọn chúng coi thường con trai tôi, các người không biết đời trước chị em cô ta đáng hận đến mức nào đâu, chẳng qua con tôi chỉ lấy vài đồng của chúng thôi, thế mà lại bị mấy chị em cô ta mắng, mắng đến độ con tôi khóc lên."
"Loại phụ nữ như họ đáng phải chịu cuộc sống như thế."
"Các người có biết cuộc sống của tôi thế nào không hả? Các người chắc chắn rất tò mò đúng không? Cuộc sống của tôi tốt lắm, chồng của Lương Thanh Nhàn trở thành chồng tôi, tuy rằng anh ta không đủ dịu dàng săn sóc, nhưng anh ta có tiền, có quyền. Vì bận rộn công việc mà hằng năm anh ta đều không về nhà, tôi cũng không cảm thấy trống trải."
"Bởi vì trong tay tôi có tiền mà, có dạng đàn ông nào mà tôi không tìm được đâu? Mấy người đều biết Cố Hạo Lâm rồi đúng không, anh ta đó, vì tôi mà cả đời không kết hôn. Chỉ cần tôi có việc cần anh ta, chỉ cần tôi ngoắc ngoắc ngón tay thôi, anh ta sẽ chạy lại, giống như chó vậy."
"Các người không biết đời trước nữa anh ta có dáng vẻ gì đâu. Anh ta nhất kiến chung tình với Lương Thanh Nhàn, mãi cho đến khi Lương Thanh Nhàn già đi, c.h.ế.t rồi, mà anh ta vẫn chưa quên được cô ta."
"Nghe đến đây, các người đã cảm nhận được sự vô năng của các người chưa? Cố Hạo Lâm là gián điệp nhiều năm như thế, thế mà đến già còn lên được chức bộ trưởng bộ y tế của thành phố Thượng Hải.”
“Anh ta c.h.ế.t sớm hơn tôi, anh ta lại không có con nên tất nhiên tài sản của anh ta sẽ để lại hết cho đứa con trai hai mươi tuổi của tôi rồi, các người nói xem có buồn cười không?"