Thập Niên: Đại Tạp Viện Tiểu Mỹ Nhân

Chương 67

Lâm Khê bị anh hôn đến choáng váng, lúc này lại thấy anh nhìn mình như vậy, ánh mắt sâu như muốn hút cô vào trong đó.

Cô vốn đã si mê khí chất và gương mặt của anh, lúc này được anh ôm như vậy, lại còn nói “mỗi ngày anh đều sẽ yêu em”, quả thực hồn cũng phải tan biến.

Nhưng cho dù hồn phi phách tán hơn nữa, cô cũng biết rằng một khi đồng ý thì sẽ không quay đầu lại được nữa.

Bây giờ anh đã cường thế như vậy, nếu như đồng ý với anh, vậy cô sẽ hoàn toàn chỉ có thể là vợ của anh, hơn nữa có khả năng rằng chỉ có thể sống theo cách mà anh đã chỉ định.

Nhưng hai người họ mới chỉ quen nhau hơn một tháng.

Khoảng cách giữa hai người cũng không hề nhỏ.

Cho dù cô có ham sắc đẹp hơn đi chăng nữa thì chút tỉnh táo này vẫn phải có.

Nếu như hai người yêu nhau, nước chảy thành sông thì cô đã không băn khoăn về việc gả cho anh.

Nhưng không phải lúc này, không nên với phương thức này.

Cô ôm lấy anh, mặc dù vẫn thẹn thùng, nhưng trong chuyện này cô cũng không thể kém hơn một người đàn ông ở đầu những năm chín mươi. Tay của cô từ từ sờ qua cơ bắp nóng bỏng của anh, nhẫn nhịn nhịp tim đang đập loạn, hạ giọng nói.

“Em không muốn, anh cũng đã từng nói tính cách của chúng ta khác nhau rất nhiều, không phù hợp, chúng ta cũng phải tiếp xúc một thời gian xem xem liệu có thực sự phù hợp với việc sống chung với nhau hay không. Sau này sự bất đồng của chúng ta có thể là rất lớn, em sẽ cố gắng hết sức, nhưng em không muốn bây giờ cứ như vậy mà kết hôn.”

Tay của anh lập tức bóp chặt lấy cô, tâm trạng trong lòng cứ dâng lên cuồn cuộn, cuối cùng cũng mất đi sự tỉnh táo và tự kiềm chế.

Cô nói nhiều như vậy là có ý gì?

“Tính cách khác nhau rất nhiều, không phù hợp, xem xem liệu có thực sự phù hợp với việc sống chung với nhau hay không, sự bất đồng có thể rất lớn, em sẽ cố gắng hết sức” đây là ý gì?

Cho dù cô đã ở trong lòng anh, cùng anh đến mức độ này rồi, đến thời điểm này vẫn còn đang nghĩ nếu như không phù hợp, nếu như cố gắng hết sức rồi vẫn cảm thấy không thích hợp thì sẽ chia tay?

Đã như vậy rồi, cô vẫn có thể không chút quyến luyến mà nói chia tay với anh.

Anh cũng biết rằng, cô đối với anh vốn không phải là toàn tâm toàn ý.

Lâm Khê bị anh bóp rất đau, giãy giụa vừa định bảo anh buông tay, nhưng anh lại vùi đầu xuống, không nói thêm gì nữa chỉ hôn cô.

Lần này so với lần trước thì mạnh mẽ hơn rất nhiều, hơn nữa không chỉ là cổ, gò mà và đôi môi nữa. Anh hôn xuống dưới, cô cảm thấy lạnh lẽo, một bên là cảm giác nóng bỏng như thiêu đốt, một bên là cảm giác lạnh lẽo vì quần áo bị cởi ra, cô không có chỗ để dựa vào, lại không kìm được mà bám lấy anh.

Lần này anh không giống như những lần trước, đến một mức độ nào đó rồi dừng lại mà tiếp tục hôn xuống dưới.

Khi sự lạnh lẽo và nóng bỏng cùng tấn công đến, Lâm Khê chỉ cảm thấy trong đầu mình nổ ‘oành’ một tiếng.

Cô hoàn toàn không ngờ rằng anh sẽ như vậy, anh sẽ làm như vậy. Cô nắm lấy anh thật chặt, lập tức khóc thành tiếng.

Sau khi cô tan vỡ, anh cũng không chịu đựng nữa, lật người cô lại, dán lên người cô, lại qua không biết bao lâu mới kết thúc.

Xong chuyện anh giúp cô dọn dẹp, sau đó ôm lấy cô từ phía sau, bàn tay giữ lấy cô, khóa chặt cô vào trong lòng, ở bên cổ cô hỏi: “Còn muốn không?”

Trong lòng Lâm Khê run rẩy, nhưng vẫn sống c.h.ế.t cắn môi, một câu cũng không muốn nói.

Vì dáng vẻ nghiêm túc bình tĩnh cấm dục kia của anh, cộng thêm hoàn cảnh thời đại, cô vốn tưởng rằng anh là một người cứng nhắc. Cô dùng phương thức vụng về kia để trêu chọc anh, còn muốn nhìn thấy gương mặt lạnh nhạt nghiêm túc dường như đao thương cũng bất nhập kia có thể tách ra kẽ hở, thấy được dáng vẻ động tâm động tình của anh. Nhưng cuối cùng lại phát hiện những trò trêu chọc đó của mình ở trước mặt anh căn bản là diễn xuất của trẻ con, anh đều đã nhìn thấu rồi, cô chính là một kẻ ngốc.

Sau đó cô nghe thấy anh nói: “Tiểu Khê, chúng ta đã làm đến bước này rồi, sau này anh sẽ không kiềm chế nữa, mỗi ngày đều lên đây như vậy, sớm muộn gì Tiểu Dã cũng sẽ biết, em muốn để nó nghĩ thế nào.”

“Còn nữa, lỡ như có ngày nào đó khả năng kiềm chế của anh còn kém hơn nữa, có con rồi thì phải làm sao? Đến lúc đó mới nói chúng ta đã đăng ký kết hôn rồi thì cũng đã muộn, người khác sẽ không nói anh mà chỉ nói em. Anh không thể để em chịu ấm ức như vậy.”

Lương Triệu Thành cảm thấy mình không cần phải kiềm chế.

Người trong n.g.ự.c là người vợ mà anh đã đăng ký kết hôn.

Ban đầu anh ở phòng bên dưới là vì anh cũng không có tình cảm với cô, cuộc hôn nhân này đối với anh là có cũng được không có cũng được, duy trì chủ yếu là vì trách nhiệm.

Nhưng bây giờ anh đã thừa nhận cuộc hôn nhân này, hoàn toàn không có ý định buông tay, vậy thì cũng không cần phải kiềm chế nữa.

Lâm Khê nghe đến câu ‘sau này anh sẽ không kiềm chế nữa, mỗi ngày đều sẽ lên đây’, trong lòng vẫn rung động. Nhưng nghe đến hai chữ ‘có con’, cả người đều giật mình.

Ý của anh là, lỡ như hai người làm đến bước kia, anh sẽ không dùng bất cứ biện pháp nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/my-nhan-thich-duoc-nuong-chieu/chuong-67.html.]

Hoặc là anh vốn dĩ rất muốn có một đứa con. Đúng vậy, ở thời đại này, ở tuổi này của anh, có vợ rồi đương nhiên bước tiếp theo chính là sinh con.

Nhưng bảo cô có con ngay lúc này?

Lâm Khê lập tức hoàn toàn tỉnh táo lại.

Cơ thể mềm nhũn, không hề có chút sức lực. Sức khỏe của cô vốn đã không được tốt lắm, mặc dù gần đây rèn luyện đã tốt hơn rất nhiều nhưng cũng không chịu nổi trăm kiểu giày vò của anh.

Nhưng đầu óc cô lại tỉnh táo đến lạ thường.

Tay cô nắm chặt lấy ga trải giường, không hề quay đầu nhìn anh.

Cô biết cho dù là đối mặt với anh hay là đọ về khí thế, cô cũng không thể thắng được anh.

Cô hít thở sâu nhiều lần, để cho mình đừng kích động, để cho mình tỉnh táo nghĩ đến chuyện này.

Cô không thể cãi nhau với anh vì như vậy sẽ chọc giận anh, khiến anh càng chuyên chế hơn.

Sau một khoảng thời gian sống chung, đối với anh, cô đã có sự hiểu biết nhất định.

Vì sự khác nhau lớn như vậy nên cô muốn chia tay với anh sao?

Cô biết là mình không nỡ, cũng không muốn như vậy.

Mặc dù tính cách của anh không tốt, tính cách của hai người cũng không hợp, nhưng cô vẫn bị anh hấp dẫn.

Nhưng cứ như vậy mà bảo cô đi làm người vợ mà anh mong muốn, sinh con cho anh, cô cũng không làm được.

Cô hít thở sâu nhiều lần rồi mới mở miệng nói: “Tạm thời em không muốn sinh con, ít nhất phải chờ sau khi em lên đại học, đến lúc đó rồi nói sau.”

Nếu như trong năm nay mà cô có thai thì còn thi đại học cái gì nữa?

Nói đến đây cô lại cực kỳ ấm ức, sao mà một tháng trước hai người còn thảo luận có muốn ly hôn hay không, có muốn nói ra bên ngoài chuyện đã đăng ký kết hôn không, bây giờ lại biến thành có muốn có con không rồi?

Trong đầu của cô bỗng nhiên thoáng qua gì đó, trong lòng giật mình, xoay người lại nhìn anh.

Anh cũng chống người dậy nhìn cô.

Hai người cách nhau gần như vậy, anh ở ngay phía trên cô, hai mắt nhìn nhau, gần đến mức cô có thể cảm nhận được hô hấp của anh phả lên mặt cô. Gần đến mức cô có thể nhìn thấy bóng dáng của mình trong đôi mắt nghiêm nghị của anh, gần đến mức cô có thể nhìn thấy lỗ chân lông thô ráp trên gương mặt anh, mang theo sự hung bạo, nhưng lúc này cô không còn sợ anh nữa.

Anh có nguyên tắc của anh.

Nhưng cô lại chưa từng biểu đạt với anh nguyên tắc của mình.

Cô nghĩ, cũng đúng, hóa ra người có một vài tính nguyên tắc thật sự hoàn toàn không thể thỏa hiệp.

Xúc phạm rồi, dù có thích hơn nữa, có không nỡ hơn nữa, cũng chỉ có thể chia tay.

Cô nhìn anh nói: “Cho dù em ở bên cạnh anh, cho dù em có gả cho anh hay không, em cũng phải lên đại học, sẽ làm chuyện mà mình thích, có cuộc sống của riêng mình, chuyện này, có thể không? Bởi vì phải lên đại học nên trong một thời gian ngắn em không thể nào sinh con. Hơn nữa bây giờ em vẫn còn nhỏ, hiện giờ sinh con cũng không tốt cho cơ thể.”

Cô thật là xinh đẹp.

Vừa yêu kiều vừa mềm mại vừa non nớt, tươi non như vừa chạm vào sẽ vỡ nát, nhưng lại khiến người ta rất muốn cắn cho một cái, vuốt ve một phen.

Lương Triệu Thành tự nhận mình không phải người háo sắc.

Mấy chục năm trước của anh chưa từng xuất hiện hành động vì sắc, nhưng vào lúc này, không thể không nói thực sự đã động lòng động tình động dục.

Cô dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn anh, vẻ mặt nghiêm túc, tựa như thánh thần.

Anh thích đôi mắt của cô, đen nhánh không hề chứa một chút tạp chất, mang theo vẻ lộng lẫy sáng bóng, sạch sẽ trong veo, cho dù là lúc động tình, vô cùng kiều mị nhưng vẫn tinh khiết đến như vậy.

Những thứ mà cô nói, đối với anh có gì mà không thể chứ?

Anh cũng hi vọng cô có chuyện của riêng mình, có sở thích của mình, lúc anh không có ở đây cô vẫn sẽ thật vui vẻ.

Chỉ cần tâm tư của cô đặt trên người anh, sở thích của cô cũng không phải sở thích gì không tốt thì cũng không sao.
Bình Luận (0)
Comment