Nhưng mà căn bản không ai phản ứng cậu ấy, hô cũng phí công, Giang Kỳ phát hiện kêu như vậy căn bản là vô dụng, liền trực tiếp dùng sức chen vào bên trong, chen đến đầu choáng váng.
Ninh Kiều và Giang Quả Quả cũng không kéo chân sau, chị dâu em chồng dùng hết sức lực, nhưng chờ đến khi vào được cửa nhà sách Tân Hoa, tài liệu mới vừa lên kệ đã bị lấy sách.
“Như thể miễn phí vậy.” Giang Quả Quả nhỏ giọng oán giận.
Một thím cười nói: “Cô nhóc, tiền có thể mua được tri thức sao?”
Ba người khi tới hưng phấn, mà khi về hai tay trống trơn.
Ninh Kiều có chút thất vọng, còn không quên thúc giục hai người bọn họ nhanh lên để kịp thuyền, giờ này lên thuyền trở về còn kịp tiết học chiều.
“Anh cả! Em lấy được!” Một âm thanh to lớn vang dội vang lên.
Ninh Kiều và Giang Quả Quả đồng thời nhìn về phía Giang Kỳ.
Giang Kỳ mờ mịt nói: “Không phải em, em đâu có nói chuyện.”
Ba người ở nhà sách Tân Hoa tìm kiếm giọng nói quen thuộc này.
Cho đến khi nhìn quá chỗ quầy tính tiền, Giang Nguyên mặc bộ đồng phục công an đang kích động mà cầm một quyển tài liệu ôn luyện đại học chờ tính tiền.
Ninh Kiều xem ngây người, theo tầm mắt của Giang Nguyên thấy được Giang Hành vừa tính tiền xong.
Giang Hành càng giỏi hơn, trong tay cầm ba quyển tài liệu khác nhau, khác luôn cả khoa.
Hai anh em chú ý tới Ninh Kiều, vừa muốn tiến lên, lại bị một người cản lại.
Có người hạ giọng, thần bí hề hề mà nói với Giang Hành, bằng lòng ra giá cao mua để bọn họ nhượng lại một quyển.
Giang Nguyên nghiêm mặt nói: “Tăng giá hàng lên cao ngất ngưỡng, kiếm chác lợi nhuận kếch xù, đây là hành vi đầu cơ trục lợi.”
Vừa rồi, người qua đường kia vì tình thế cấp bách mà nhất thời sơ sót không chú ý tới đồng phục trên người Giang Nguyên, lúc này tập trung nhìn vào liền bị doạ ra mồ hôi lạnh, vội giải thích không có ý đó.
Đầu cơ trục lời đến trước mặt đồng chí công an, công nhân nhà sách Tân Hoa che miệng cười trộm.
Người qua đường bên cạnh không mua được sách đều hâm mộ mà nhìn hai anh em.
Rồi sau đó, bọn họ trơ mắt nhìn, hai anh em này giao toàn bộ tài liệu trong tay cho một đồng chí nữ xinh đẹp.
Lúc này, đối tượng được mọi người hâm mộ lại biến thành Ninh Kiều.
Trong tay Ninh Kiều ôm bốn quyển sách, nặng trĩu.
Cô cực kỳ vui mừng, cũng rất quý trọng.
“Sao hai người lại tới hiệu sách?” Ninh Kiều hỏi.
Giang Nguyên nói: “Nửa đêm anh cả liền tới ký túc xá của đơn vị tìm em, trời còn chưa sáng, hai anh em liền chạy đến cửa hiệu sách xếp hàng.”
Giang Nguyên ngáp một cái: “May mắn mua được, bằng không phí công xếp hàng lâu như vậy.”
Giang Kỳ kinh ngạc nói: “Nửa đêm hôm qua anh cả vào thành phố? Chị dâu nhỏ, chị không biết sao?”
“Đây là ngủ sâu bao nhiêu nha!”
Giang Hành bật cười, dắt tay vợ, liếc qua các em trai em gái một cái.
Nghiêm khắc mà nói, hiện tại Giang Nguyên cùng Giang Kỳ đều đã không còn nhỏ.
Nhưng mà từ nhỏ bọn họ đã bị anh cả quản giáo nghiêm khắc, đừng nói bây giờ hai người bọn họ mười sáu mười bảy mười tám tuổi, liền tính hai mươi mấy tuổi, thấy anh cả, nên sợ thì cũng phải sợ.
Bởi vậy chỉ một ánh mắt của anh cả liếc qua, các em trai em gái lập tức im miệng.
Anh cả lại bắt đầu bảo vệ chị dâu nhỏ, không thể nói, không nói được!
——————————————————
Có được bốn quyển tài liệu ôn luyện đại học trong tay, Ninh Kiều quả thực là thành nhân vật nổi tiếng trong khu người nhà.
Rất nhiều thí sinh chuẩn bị thi đại học không mua được tài liệu, đều thèm mấy quyển sách này của cô, nhưng mọi người cũng đều thức thời, không tiện tới cửa mượn.
Mượn sách thì rất ngượng ngùng, nhưng tới cửa sao chép lại, không đến mức bị cự tuyệt.
Giang Kỳ và Giang Quả Quả biết tầm quan trọng của thi đại học, tuyệt đối không để người ta quấy rầy chị dâu nhỏ ôn tập, nhưng mọi người đều ở cùng một khu, vẫn nên nể mặt, đối với một vài gia đình thường lui tới chặt chẽ với nhà bọn họ, hai anh em bằng lòng mở cửa sau.
Chẳng qua một ngày, nhiều nhất chỉ có một người có thể vào nhà sao chép tài liệu, hơn nữa không thể lắc lư trước mặt chị dâu nhỏ của bọn họ, nếu không chị dâu nhỏ sẽ phân tâm.
Sau khi Đinh Lệ Quyên và Phương Kỳ Thắng nghe nói việc này, thật sự là không thể hiểu nổi.
Cũng chỉ là vào nhà sao chép tài liệu ôn thi đại học mà thôi, còn phải nịnh bợ Giang Kỳ và Giang Quả Quả?
Nhưng mấy thím trong khu người nhà nói, tài liệu ôn tập này, là phó đoàn trưởng Giang cùng Giang Nguyên vất vả mới mua được cho Ninh Kiều, Ninh Kiều bằng lòng chia sẻ là tình cảm, không muốn là bổn phận.