Thất Giới Hậu Truyện

Chương 684

Linh khí lưu động vốn từ những thi thể bị vữa nát kia, trải qua vài ngàn năm tích lũy lắng đọng, đại khái còn nguyên thuộc tính vốn có của mình, phân thành âm dương ngũ hành. Linh khí cố định dùng thi thể làm chất môi giới để bảo toàn hoàn hảo, tuy thuộc tính cũng không ngoài âm dương ngũ hành, nhưng năm xưa sau khi bị cá thể đó hấp thu rồi, liền dung nhập một số đặc điểm của cá thể đó, bao gồm một số thuộc tính khác nữa, thuộc về loại hình linh khí hỗn hợp, không đơn thuần giống như linh khí lưu động. Loại linh khí hình thái hỗn hợp này khá đặc biệt, không dễ dàng gì bị người ta hấp thu lấy, cho dù hấp thu rồi cũng không dễ dàng gì tiêu hóa được, người bình thường rất ít khi tự nguyện tiếp xúc đến nó, dù sao khó khăn cũng là quá lớn. Nhưng mà, loại hình linh khí này cũng có ưu điểm, bọn chúng có thuộc tính rõ ràng, đối với người tu luyện pháp quyết tương tự thì thông thường có trợ lực mạnh mẽ hơn linh khí bình thường một chút.

Hiểu rõ những đặc tính này rồi, Thiên Lân hơi kinh ngạc, sau khi phân tích suy xét rồi, liền thuận tay bắt đầu hấp thu luồng linh khí đó. Lúc này, luồng linh khí trạng thái lưu động khổng lồ ở dưới tầng băng kia đã bị Thiên Lân hấp thu hơn nửa phần, hắn hiện nay đúng là một công đôi việc, dùng khoảng sáu phần tinh lực để tập trung vào luồng linh khí trạng thái lưu động đó, tinh lực còn lại đặt vào linh khí trạng thái cố định, triển khai công kích toàn diện.

Theo sự tích lũy lượng lớn linh khí, khá nhiều pháp quyết trong cơ thể Thiên Lân cũng đã hoàn toàn bắt đầu vận hành, phân hóa và hấp thu luồng sức mạnh khổng lồ đó để nâng cao tu vi bản thân, nâng cao cảnh giới của Thiên Lân. Đây là một quá trình chậm chạp mà phức tạp, không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả được. Thiên Lân có thể xử lý chuyện này đâu vào đấy, ngoại trừ thiên bẩm hắn thông minh ra, Thần Tàm Cửu Biến và Băng Thần quyết cũng hỗ trợ lợi ích rất lớn cho hắn. Đồng thời, nguyên thần Băng Tàm bị Thiên Lân dung hợp cũng phát huy được tác dụng quan trọng trong hành động lần này, chính nó đã khiến cho mọi thứ phát sinh.

Nói đến chuyện này, không thể không nhắc đến một số khác biệt giữa băng tàm và con người. Lấy Thiên Lân làm ví dụ, hắn tuy cho là thông minh tuyệt đỉnh, trong nhân loại cũng phải tính là chưa đến một phần vạn. Nhưng với sức mạnh của Thiên Lân, cho dù hắn tu luyện xong Băng Thần quyết, có thể cảm ứng được luồng linh khí khổng lồ lưu lại ở dưới tầng băng, hắn cũng không thể dễ dàng chọn lựa hấp thu luồng linh khí này, bởi vì trong đó có ẩn chứa không ít hung hiểm và biến hóa.

Băng tàm không giống Thiên Lân, nó có được sức cảm ứng nhạy bén đặc thù của tộc tằm, khi phát hiện được luồng linh khí khổng lồ ở bên dưới của tầng băng, nó liền lợi dụng năng lực phân tích phức tạp vô cùng của bản thân, dễ dàng nắm vững được ảo diệu bên trong, phát động công kích xâm nhập chủ động. Mục đích của băng tàm vô cùng rõ ràng, chiếm lấy toàn bộ tài nguyên hữu dụng có lợi để hoàn thiện tiến hóa bản thân, tăng cường thực lực của Thiên Lân, đẩy Thiên Lân tiến lên cảnh giới hoàn mỹ không tỳ vết cao nhất.

Vốn dĩ, băng tàm có được dục vọng chiếm hữu rất mãnh liệt, nhưng hiện nay nó đã kết hợp cùng với Thiên Lân, mất đi cơ thể huyết nhục và nguyên thần, chỉ đành phải đem tất cả dâng hiến lên cho Thiên Lân, một lòng một dạ hỗ trợ Thiên Lân, cải thiện thể chất hắn được hoàn mỹ. Do loại nguyên nhân này, sua khi phát hiện được luồng linh khí khổng lồ ở bên dưới tầng băng, ý thức của băng tàm ẩn chứa nơi sâu thẳm trong đại não của Thiên Lân nhanh chóng đưa ra phản ứng, tiếp đó liền điều khiển ý nghĩ của Thiên Lân, khiến hắn chọn lựa hấp thu luồng linh khí này. Như vậy, Thiên Lân cũng không hề suy nghĩ quá nhiều, trong tiềm thức đã có một loại tín nhiệm rồi, liền bắt đầu hấp thu lấy luồng linh khí khổng lồ còn lưu lại từ thời thượng cổ kia. Đối với Thiên Lân, luồng linh khí này chính là tàn lưu của vài chục vạn chiến sĩ trăm tộc hội tụ lại mà thành, tuy không phải là tinh thuần nhưng lại dung hợp nhiều thuộc tính bên trong, vừa hay phù hợp với đặc tính chính tà pháp quyết tập trung trên người Thiên Lân.

Trong yên lặng, thời gian trôi qua, biến hóa khó lường. Thiên Lân một việc hai công dụng, cuối cùng đã hấp thu hoàn toàn luồng linh khí ẩn giấu trong phương viên ngàn dặm. Đến lúc này, những thi thể đó hóa thành tro tàn, ẩn sâu bên dưới bụi trần của lịch sử, cũng từ đây biến mất không còn chút tung tích nào.

Bầu trời, hoa tuyết vẫn vậy, gió lạnh thấu xương, trông qua không có bất kỳ biến hóa nào cả, nhưng cảnh tượng chung quanh Thiên nữ phong lại phát sinh biến hóa lần nữa. Trên đỉnh núi, Vân Nghê thánh nữ, Mẫu Đơn, Hoa Hồng, Hoa Ảnh bốn người từ sớm đã bắt đầu quan sát động tĩnh chung quanh, nhưng mãi đến giờ trưa, mọi thứ trước mắt vẫn còn giữ nguyên tình trạng như cũ, hoàn toàn không có bất kỳ biến hóa nào to lớn. Điều này khiến cho bốn nàng có phần hơi lo lắng, không biết Thiên Lân đến lúc nào mới tỉnh lại. Hiện nay đã là giờ thân buổi chiều, hoa tuyết trên trời cao càng lúc càng dày đặc, phảng phất như trời sụp hẳn xuống, lấp đầy cả thế giới này, làm mơ hồ tầm nhìn của cả bốn người.

Cũng đúng lúc này, bầu trời đang nặng nề âm u đột nhiên có cuồng phong thổi khắp nơi, trong tuyết trắng mênh mang trắng xóa, xuất hiện mây sáng nhiều màu sắc di động liên tục trong tuyết lớn khắp trời, khi thì hóa thành con rồng ánh sáng, khi thì hóa thành chim phượng vỗ cánh bay lên, lượn quanh giữa các cây băng trổ hoa, lưu động quanh quẩn Thiên Nữ phong. Thấy tình hình như vậy, Hoa Hồng kinh hãi la lên một tiếng, vọt miệng nói:

- Nhìn nhanh, đây là …

Là cái gì, Hoa Hồng cũng không nói rõ, ba người Mẫu Đơn cũng không có lòng nào để nghe, bốn người chỉ kinh ngạc ngắm nhìn hào quang nhiều màu đó lưu động rất nhanh đó, ánh mắt truy tìm theo hình bóng của chúng.

Quan sát một lúc, Mẫu Đơn kinh ngạc nói:

- Những chùm sáng nhiều màu nhiều sắc di động này có thuộc tính rõ rệt, xem ra rất là chói mắt, phảng phất như bị người khống chế, cố tình thể hiện ra như thế này.

Hoa Hồng vừa nghe, vọt miệng nói:

- Ngươi nói đây là do Thiên Lân làm xiếc?

Mẫu Đơn chần chừ đáp lại:

- Ta cũng không dám khẳng định.

Hoa Ảnh kinh hãi than thở:

- Nếu như đây thật sự là do Thiên Lân làm ra, hắn quả thật là một người có đường nét độc đáo.

Vân Nghê thánh nữ khẽ cau mày, chăm chú nhìn rất lâu, rồi khẽ nhắc nhở:

- Tình hình như vậy chỉ sợ sẽ khiến cho không ít người hiếu kỳ chạy đến. Các ngươi phải chuẩn bị tâm lý cho tốt.

Mẫu Đơn nghe vậy chấn động, trầm giọng nói:

- Việc đến rồi trốn cũng không xong, chúng ta đã bị định sẵn phải gặp chuyện này.

Hoa Hồng hừ lạnh đáp:

- Đến thì đến, ta cũng không sợ ai.

Hoa Ảnh liếc hai người, khuôn mặt thanh tú vẻ mặt lạnh lùng, không nói gì cả.

Theo thời gian trôi qua, bốn người phụ nữ trên đỉnh núi cũng im lặng luôn, một lòng quan sát tình hình chung quanh. Cũng đúng lúc này, Thiên Lân trong Chức Mộng động vẫn trong tình trạng nhập định như cũ, không thấy có bất kỳ biến hóa nào, cứ yên yên lặng lặng như vậy. Nhưng đây chỉ là biểu hiện bên ngoài mà thôi, trên thực tế, Thiên Lân lúc này đang toàn thần chăm chú như đi vào trong cõi thần tiên, tiến vào một cảnh giới công phu kỳ diệu, tập trung hết cả tâm thần vào tu luyện rất nhiều pháp quyết.

Lần này, luồng linh khí khổng lồ mà Thiên Lân hấp thu được bao gồm sức mạnh âm dương ngũ hành, có ích lợi cực lớn cho Thiên Lân, khiến cho pháp quyết bản thân hắn tăng cường đến mức lớn nhất. Trong đó, pháp quyết năm phái tu luyện đến cảnh giới cực hạn, Huyền Thiên Vô Cực cũng đã đại thành. Lôi Thần quyết và Tinh Thần pháp quyết do sức mạnh kỳ lạ đặc biệt, tuy có gia tăng nhưng lại không được tiến triển thuận lợi như pháp quyết năm phái. Còn đối với Thái Hư pháp quyết mà Điệp Mộng đã bí mật truyền thụ trước khi rời đi, lần này cũng đạt được gia tăng cực hạn, tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mới. Còn những thuật vận dụng khác như kiếm quyết, chưởng pháp, Ảo Diệt Tuyệt Sát cũng gia tăng kịch liệt tương ứng với mức tăng cường của tu vi. Đến lúc này, tu vi của Thiên Lân đã tiến lên một bước lớn, cụ thể đến cảnh giới thế nào, Thiên Lân bản thân cũng không nói được chuẩn xác.

Lần tu luyện này đối với Thiên Lân, thành tựu không chỉ ở việc tăng cường tu vi mà việc vận dụng và lĩnh hội Thần Tàm Cửu Biến cũng có tiến bộ. Từ sau khi luyện thành Thần Tàm Cửu Biến rồi, Thiên Lân liền có được năng lực đặc thù, không những có thể nhờ vào sức mạnh của Linh Phách thăm dò bất kỳ tin tức nào của thế gian, còn căn cứ vào đặc tính đặc biệt có một không hai của pháp quyết Thần Tàm Cửu Biến, làm được đến mức đa nhiệm, đồng thời xử lý rất nhiều chuyện. Đối với người thường, một đầu làm hai chuyện cũng đã khiến họ phải kinh hãi. Nếu như một đầu làm đến chín việc, tình hình này thật ra như thế nào đây?

Trước đây, Thiên Lân đã vận dụng huyền diệu pháp quyết Thần Tàm Cửu Biến, đồng thời trong cơ thể vận hành khá nhiều pháp quyết, tận hết khả năng hoàn thiện và gia tăng thực lực. Hiện nay, Thiên Lân đã tiết kiệm được rất nhiều thời gian và tinh lực, trong thời hạn ngắn ngủi lại hoàn thành việc lột xác lần nữa, gia tăng lên một tầng nấc mới. Ngay cả mọi thứ bên ngoài Chức Mộng động cũng đều là do Thiên Lân vô tình làm ra.

Những cảnh vật cây băng nở hoa, sói tuyết, gấu Bắc Cực ban đầu hiện lên đều là một loại vận dụng của Băng Thần quyết. Đây chính là một chuyện Thiên Lân lớn mật cảm nghiệm thử qua việc áp dụng Băng Thần quyết. Còn đối với chùm sáng hào quang nhiều màu xuất hiện vào buổi chiều, đó là một loại hình chiếu của việc Thiên Lân trong cơ thể đồng thời vận hành pháp quyết năm phái mà thành, cứ mãi kéo dài cho đến hiện nay. Truy cứu đến nguyên nhân của nó, chính là do Thiên Lân vẫn còn tiếp tục, vẫn còn hoàn thiện pháp quyết bản thân, dung hợp rất nhiều linh khí trong cơ thể, khiến nó đạt đến mức đi ngang không thăng tiến nữa. Đây là một vấn đề khó khăn rất lớn, cho dù Thiên Lân có được Thần Tàm Cửu Biến là pháp quyết phực tạp khó gặp trên thế gian này, nhất thời cũng khó mà có thể hoàn thành. Nhưng Thiên Lân hoàn toàn không hiểu được, hành động này của hắn lại là một tai nạn đối với bốn người Mẫu Đơn, Hoa Hồng đang ở trên đỉnh núi, đang đẩy các người này đi đến đường ranh nguy hiểm.

Trời, càng lúc càng nặng nề, giờ thân còn chưa qua mà đã hệt như hoàng hôn.

Băng Nguyên rộng lớn trời đất tối đen, phảng phất như ông trời đang nguyền rủa người đời.

Quanh vùng Thiên Nữ phong, hào quang nhiều màu chói mắt vô cùng, ánh sáng lưu động bay lượn hệt như rồng như phượng, quanh quẩn giữa những cây băng trổ hoa hệt như hài đồng chơi đùa, có mấy phần khả ái lại bướng bỉnh. Cảnh tượng này hiếm thấy vô cùng, nếu như hoa phù dung sớm nở tối tàn thì tự nhiên sẽ không dẫn đến quá nhiều rung chuyển. Nhưng nó kéo dài đã gần một canh giờ thì làm sao không khiến người khác phải chú ý đến?

Giờ Dậu buổi chiều, một bóng trắng xuất hiện trên không trung phía Bắc của Thiên Nữ phong khoảng chừng một dặm, đặc biệt lưu ý đến Mẫu Đơn và Hoa Hồng trên đỉnh Thiên Nữ phong. Tuy không khí rất ác liệt, sự xuất hiện của bóng trắng này khá bí mật, nhưng lại vẫn không cách nào thoát khỏi ánh mắt của Vân Nghê thánh nữ.

- Có khách đến từ phương Bắc, các ngươi hãy cẩn thận.

Nhẹ nhàng lên tiếng, Vân Nghê thánh nữ êm ái nhắc nhở.

Mẫu Đơn nghe vậy chấn động, quay đầu nhìn về phía Bắc, khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm hiện lên nụ cười lạnh lẽo, hừ giọng nói:

- Bạch Đầu Thiên Ông, không ngờ được lão ta lại là người xuất hiện đầu tiên.

Bình Luận (0)
Comment