Thất Giới Hậu Truyện

Chương 946

Đưa tiễn Thiên Lân và Hoa Ảnh, Hoa Ngạo Nguyệt một mình đến Thánh Nữ đại điện, yên lặng ngồi ở đó chờ đợi tin tức, trong lòng có phần lo lắng. Dù sao đối tượng ám sát lần này đều là cao thủ danh tiếng lẫy lừng, việc thành bại liên quan đến tương lai của bản thân mình, Hoa Ngạo Nguyệt dù có tín nhiệm Thiên Lân thì cũng không khỏi lo lắng trong lòng. Mới lần đầu gặp Thiên Lân, Hoa Ngạo Nguyệt đã nhất kiến chung tình với hắn, chẳng qua là xét đến thân phận của mình, cùng với thời gian tiếp xúc giữa hai bên tương đối ngắn, Hoa Ngạo Nguyệt có phần che giấu, không muốn biểu lộ tâm tư quá nhiều. Lúc này, Thiên Lân và Hoa Ảnh đi rồi, Hoa Ngạo Nguyệt một mình tĩnh tọa trong đại điện, bốn bế không có bất kỳ người nào, nàng cũng không cần phải cố tình che giấu tâm tư bản thân. Thở dài u oán, Hoa Ngạo Nguyệt chăm chú nhìn ra màn đêm bên ngoài điện, khẽ lẩm nhẩm:

- Nếu như quả thật đây là duyên phận của ta, nó thật sự chua xót hay ngọt ngào?

Nghi vấn nhàn nhạt vang vọng trong đại điện, màn đêm bầu bàn với nàng cùng nghênh đón kết cục trong tương lai chưa biết.

Trong màn đêm, thời gian âm thầm trôi qua. Khi tiếng bước chân gấp rút vang lên ngoài đại điện, tâm tình Hoa Ngạo Nguyệt lập tức trở thành khẩn trương vô cùng. Rất nhanh, thị nữ Thúy Nhi chạy ào vào trong đại điện, giọng nói gấp rút lên tiếng:

- Tiểu thư, Thần Vương truyền lệnh bảo tiểu thư lập tức vào Thần Vương đại điện, xem ra có chuyện lớn rồi.

Hoa Ngạo Nguyệt nghe vậy chấn động, có phần trầm tư một chốc, sau đó đứng lên nói:

- Được, ta biết rồi, ngươi vào trong phòng ta để canh phòng, chờ xem nếu là Hoa Ảnh quay về, thì nói với cô ấy là ta đã đi qua chỗ Thần Vương rồi.

Dứt lời, Hoa Ngạo Nguyệt đứng lên rời khỏi đại điện.

Từ Thánh Nữ giáo đến Thần Vương đại điện có cự ly không gần, Hoa Ngạo Nguyệt dùng thuật Không Gian Chuyển Di, chỉ chớp mắt đã đến nơi đó. Ở cửa Thần Vương đại điện, Nội Vụ tổng quản Tiêu Nhiên đang cười gian trá đứng đó, thấy Hoa Ngạo Nguyệt đến, chỉ gật đầu rồi mời nàng đi vào trong điện, bộ dạng xấc láo mà càn rỡ. Hoa Ngạo Nguyệt thấy vậy cứ coi như không nghe không thấy, đi thẳng vào trong Thần Vương đại điện. Đánh giá qua tình hình, Hoa Ngạo Nguyệt trong lòng ngầm cảnh giác, trên đại điện Huyền Châu, Vụ Thanh Ti, Cừu Nhược Băng, Mặc Hứa, Hoàng Dật Phi, Triển Dực cùng với Vương Nhược là người đứng đầu quan văn đều đã có mặt.

Hoa Ngạo Nguyệt sau khi bái kiến Ngũ Sắc Thần Vương rồi, ngồi phía dưới Huyền Châu, gần với Vụ Thanh Ti.

Đợi sau khi Hoa Ngạo Nguyệt ngồi xuống rồi, Thần Vương bắt đầu hội nghị, giọng có phần tức giận nói:

- Vừa mới thu được tin tức, Lục Môn Đề Đốc La Liệt bị cao thủ không biết tên đánh lén, hiện nay trọng thương hôn mê. Ta triệu tập mọi người đến nơi này chính là muốn nghe thử suy nghĩ của mọi người về chuyện này.

Câu này vừa nói ra, mọi người đều khiếp hãi, ai cũng quay đầu lại nhìn vẻ mặt của những người khác, rõ ràng tin tức này quá sức kinh người. Hoa Ngạo Nguyệt ngầm vui trong lòng, biết bước thứ nhất của Thiên Lân đã thành công, tiếp theo coi thử có thể giết chết Cao Đại Vĩ hay không thì phải xem vào vận số của hai người.

Vụ Thanh Ti vẻ mặt kinh hãi, thời gian ba ngày đã trôi qua hai, nàng đang lo lắng Thiên Lân có đến kịp hay không, ai ngờ đế đô lại phát sinh thảm án. Nhưng đối tượng lại không phải là Cao Đại Vĩ, chuyện này thật ra là thế nào đây? Có phần nghi hoặc, Vụ Thanh Ti đưa mắt nhìn qua Hoa Ngạo Nguyệt, muốn từ bộ dạng nàng để hiểu thêm một số chuyện.

Hoa Ngạo Nguyệt cẩn thận để ý qua vẻ mặt của từng người trong đại điện, cuối cùng nhìn lại Ngũ Sắc Thần Vương, giọng bình tĩnh nói:

- Lục Môn Đề Đốc La Liệt thân cao chức trọng, chức trách của ông ta chính là phòng ngự đế đô tùy lúc có thể phát sinh bất ngờ, hiện nay ông ta lại bị người ám sát lén trọng thương hôn mê, cho thấy ông ta làm chuyện bất lợi, ngay cả an toàn của bản thân cũng không cách nào bảo hộ được, làm sao có thể bảo vệ được quan viên và bá tánh trong đế đô?

Mặc Hứa nói:

- Câu này của thánh nữ không phải không có đạo lý, nhưng hiện nay chính là phương thức xử lý chuyện này chứ không phải truy cứu trách nhiệm.

Hoa Ngạo Nguyệt đáp:

- Ta hoàn toàn không có ý trách cứ La Liệt, chỉ muốn nhắc nhở mọi người, địch nhân vì sao khơi khơi lại chọn ông ta để ra tay, trong này có phải ẩn chứa bí mật nào không? Ngoài ra, Định Quốc Công chắc hẳn cũng đã thu được tin tức này rồi, vì sao lại không thấy ông ta đến đây?

Ngũ Sắc Thần Vương phán:

- Để xảy ra chuyện này, Cao Đại Vĩ thân là Tổng chỉ huy quân đoàn, trước mắt chắc đang xử lý chuyện La Liệt bị ám sát, mọi người chưa cần để ý đến ông ta, mỗi người hãy nói ra góc nhìn đối với chuyện này.

Cung chủ Chấn cung Cừu Nhược Băng nói:

- Hiện nay đang lúc thời kỳ chính trị quan trọng, ngày mai qua rồi thánh nữ sẽ đi sứ Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực, bây giờ phát sinh chuyện như thế này, trực tiếp ảnh hưởng đến tình thế đế đô, có bất lợi rất to lớn đối với chuyện thánh nữ đi sứ.

Huyền Châu lên tiếng:

- Gần đây phát sinh không ít chuyện, ta thấy chắc hẳn có liên quan đến cao thủ nhân gian, lần tập kích này nói không chừng cũng là do cao thủ nhân gian gây ra, chúng ta phải đề cao cảnh giác.

Triển Dực phản bác lại:

- Trước đây Lam Quang Thánh Vực và Hắc Trì Huyền Vực đều xuất hiện cao thủ nhân gian, nói không chừng bọn họ đã bí mật vào đế đô ám sát La Liệt.

Hoàng Dật Phi lên tiếng:

- Hiện nay chuyện này đã phát sinh rồi, chúng ta chỉ cần tìm ra hung thủ liền có thể hiểu rõ mọi thứ. Còn việc tìm kiếm thế nào, chuyện này là của Lục Môn Đề Đốc và Định Quốc Công, chúng ta chỉ cần chờ đợi tin tức.

Mặc Hứa nói:

- Người này trực tiếp ám sát La Liệt, khoa trương lớn lối vô cùng, quả thực chính là khiêu khích, chúng ta phải thể hiện bản lĩnh, khiến cho kẻ đánh lén hiểu rõ ràng, đế đô La Thành không phải là chỗ hắn có thể càn rỡ được.

Câu này vừa nói ra, mọi người im lặng, người thì ngắm nhìn, có người trầm tư, trong đại điện thoáng cái đã chìm vào yên lặng. Thấy mọi người trầm mặc, Ngũ Sắc Thần Vương mở miệng nói:

- Vương đại nhân, ông sao không nói ra câu nào?

Văn quan Vương Nhược Chi nghe vậy chấn động, chần chừ rồi đáp:

- Bẩm Thần Vương, chuyện La Liệt bị ám sát quá đột ngột, hạ quan nghĩ cũng tương tự như những người có mặt ở đây, hoàn toàn không có cái nhìn nào khác, cũng không biết phải nói thế nào.

Ngũ Sắc Thần Vương nghe vậy khẽ hừ một tiếng, rõ ràng không thỏa mãn với câu nói của Vương Nhược Chi.

Hoa Ngạo Nguyệt lên tiếng:

- Hiện nay chuyện này vừa mới phát sinh, tình hình chúng ta nắm được cũng có giới hạn, cần phải hiểu rõ thêm tình hình mới phân tích sâu bước nữa tốt hơn, mọi người có thấy vậy không?

Đối với lời nói của Hoa Ngạo Nguyệt, mọi người đều nhất trí đồng ý, đối với chuyện phát sinh đột ngột này, ai cũng không muốn tự ý suy đoán để tránh chọc giận Ngũ Sắc Thần Vương nổi nóng, từ đó mà rước họa vào thân. Thấy mọi người phụ họa theo ý kiến của Hoa Ngạo Nguyệt, Ngũ Sắc Thần Vương có phần không vui, nhưng xét thấy sự thực như vậy, ông ta cũng không tiện nói nhiều, chỉ đành cùng mọi người chờ đợi tin tức mới hơn. Thời gian yên lặng trôi qua, không khí trong Thần Vương đại điện nặng nề, người nào ngồi trong đó mặt cũng nặng nề, mỗi người tự suy tính vấn đề này. Bên ngoài điện, trời dần dần sáng tỏ hơn, một ngày mới đang lặng lẽ đến trong gió sớm, tiếng bước chân gấp rút lập tức thức tỉnh mọi người trong đại điện, Nội Vụ tổng quản Tiêu Nhiên vẻ mặt khiếp hãi, tâm thần bất an chạy thẳng vào trong đại điện.

- Bẩm báo Thần Vương, Định Quốc Công phủ mới phái người truyền đến tin tức, Định Quốc Công khi đi đến Lục Môn Đề Đốc phủ, khi qua Song Long đại kiều thì bị một cao thủ không biết tên đánh lén, kết quả bất hạnh bỏ mình, bị diệt cả hồn lẫn xác. Hung thủ từ trên cầu bay xuống dưới nước ẩn mình chạy trốn, hiện nay tạm thời không có tin tức.

Câu này vừa nói ra, mọi người có mặt khiếp đảm, Ngũ Sắc Thần Vương đứng phắt dậy, còn những người khác chấn động hồn xác, không ai mà không kinh hoàng khiếp vía. Vừa rồi La Liệt bị đánh lén hôn mê đã khiến người ta giật mình, hiện nay Cao Đại Vĩ lại bị ám sát bỏ mình. Điều này làm sao không khiến cho những người ngồi đây phải kinh hãi và ngạc nhiên. Thân là Tổng chỉ huy quân đoàn Ngũ Sắc Thiên Vực, Cao Đại Vĩ được tính là nhân vật số một số hai trong Ngũ Sắc Thiên Vực, hiện nay không ngờ bị người giết chết, điều này khiến những người ngồi ở đây cơ hồ không sao chấp nhận, cũng khó có thể tin tưởng được. Hoa Ngạo Nguyệt vẻ mặt kinh ngạc, trong lòng lại thầm mừng, nàng đang chờ đợi tin tức dạng như thế này vô cùng. Vụ Thanh Ti vẻ mặt kinh hoàng, lúc này nàng đã suy đoán được bí ẩn bên trong.

Cừu Nhược Băng vẻ mặt nặng nề, Cao Đại Vĩ và ông ta quan hệ tuy không tốt đẹp, nhưng hai người dù sao cũng là bạn cũ, hiện nay Cao Đại Vĩ đột nhiên tử vong, điều này khiến cho Cừu Nhược Băng nhạy bén phát hiện được nguy hiểm trong đó, trong lòng nổi lên từng cơn khổ sỡ.

Đứng trong đại điện, Ngũ Sắc Thần Vương tức giận vô cùng rống lên:

- Xác định là Cao Đại Vĩ đã chết rồi?

Tiêu Nhiên bất an trả lời:

- Bẩm báo Thần Vương, nghe người truyền tin nói lại, Định Quốc Công chuyến này có bốn đại cao thủ đi theo, trong đó có hai người chết rồi, hai người trọng thương, người đánh lén thực lực kinh khiếp.

Ngũ Sắc Thần Vương cả giận nói:

- Hạ lệnh lập tức tra xét nghiêm mật, cho dù phải lật nhào cả đế đô cũng phải tìm cho ra người hành hung cho ta.

Tiêu Nhiên nghe vậy vội vã lui ra, đi truyền lệnh của Thần Vương.

Huyền Châu vẻ mặt lo lắng, khẽ than:

- Địch nhân thật đáng sợ, không ngờ lại chuyên chọn trọng thần trong triều để ra tay, quả thực là ghê tởm vô cùng.

Cừu Nhược Băng lên tiếng:

- Cao Đại Vĩ vừa chết, chỉ sợ chuyến đi sứ của thánh nữ tạm thời phải gác lại.

Ngũ Sắc Thần Vương hừ giọng nói:

- Trước tiên giải quyết những chuyện hiện nay đã, những chuyện khác đều tạm dừng lại.

Mặc Hứa lên tiếng:

- Để tránh phát sinh thêm bất ngờ, chúng ta phải lập tức hành động, sớm tìm cho ra địch nhân thần bí đang ẩn mình trong đế đô đó.

Ngũ Sắc Thần Vương trầm ngâm một lúc rồi phất tay nói:

- Đi đi, các ngươi toàn lực truy xét chuyện này, ai tìm được hung thủ trước tiên, ta sẽ trọng thưởng cho người đó.

Nghe vậy, mọi người trong đại điện ai nấy đứng lên rời đi, chỉ còn lưu lại Huyền Châu ở bên cạnh Ngũ Sắc Thần Vương nhẹ nhàng an ủi.

Bình Luận (0)
Comment