Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 242

Toàn thân nhanh chóng bay lên, Lục Vân ý niệm chớp động, Ý Niệm Thần Ba vô hình mạnh mẽ công kích như một trận mưa châm ảnh dày đặc hướng về ánh mắt tà ác đó phát động tiến công như vũ bão. Không thấy rõ được cuộc tranh chấp triển khai giữa hai bên, Lục Vân chỉ cảm giác được lực phản kích của đối phương rất mạnh, tám mươi phần trăm ý niệm công kích của bản thân chàng đều dội lại. Nhãn thần thoáng lạnh, Lục Vân quát lớn một tiếng toàn thân xuất hiện thất sắc quang mang. Ý Niệm Thần Ba được tăng lên cực hạn, đạt đến tốc độ cực đại bốn mươi tám vạn lần mỗi thức và phát động một đợt công kích hủy diệt. Lúc đó, cảnh vật yên tĩnh trước mặt bỗng phát sinh biến hóa. Chỉ nghe một loạt các âm thanh nổ lốp bốp liên tiếp, dưới đất hắc sắc ma khí như cuồng phong quét ra khắp nơi tạo nên một làn sóng kinh thiên. Trên toàn bộ không trung Hắc Ma Lĩnh, vô số các tia khí nhỏ tương hỗ không thể đếm xuể trong khu vực công kích ma sát và ngập tràn toàn bộ không gian, nên ngay tức khắc làm phát sinh nhiều tiếng nổ. Bốn phía, vô số ánh mắt gặp các khí màu sắc cùng loại liền dung hợp lại với nhau nên số lượng giảm thiểu nhanh chóng, làm cho nó càng lúc càng phát ra ánh sáng mạnh mẽ. Nhìn toàn cục bên dưới, Lục Vân biết rằng hắc vân đã bắt đầu phản công. Những ánh mắt dung hợp đó lúc này thu lại trở về phạm vi trên đỉnh đầu, rồi thân thể của hắc vân trong chớp mắt thu nhỏ lại. Và với tốc độ mà mắt thường không thể nào nhìn thấy, nó hình thành một đạo ánh sáng rực rỡ hình lá cờ tam sắc cuộn thẳng lên trên với khí thế kinh nhân.

Nhanh chóng thối lui về sau, Lục Vân một bên truyền âm bảo Thương Nguyệt tránh ra, một bên phát động ý niệm công kích thu hút sự chú ý khủng bố đó của hắc vân để tránh nguy hiểm cho Thương Nguyệt. Tựa như đã bị Lục Vân khích nộ, hắc vân đang bay giữa không trung đột nhiên ngoặt lại chín mươi độ, nhanh chóng truy cản Lục Vân đang ở phía dưới hình thành một không gian phong bế bốn bên xung quanh giam chàng vào giữa. Bên ngoài nhìn vào chỉ thấy xa xa một khối cầu hình tròn cực lớn, trên bề mặt tam sắc quang hoa lưu chuyển không ngừng, bên trên đó ẩn ước như xuất hiện một hình dạng cổ quái. Bị vây khốn bên trong Lục Vân không chút kinh hoàng, nhìn vào vô số nhãn tình loang loáng đó trong lòng thầm tính toán xem vật này rốt cuộc là thuộc loại nào đây? Ma thú chăng? không giống. Ma linh à? không chính xác lắm hoặc giả vật này chính là một loại ma chủng thần vật trong truyền thuyết của Ma Vực nếu không thì làm sao có hình dạng to lớn và có lực lượng thần bí như vậy? Trong lúc đang suy nghĩ miên man thân thể Lục Vân bỗng chấn động, một trận khí lưu kịch liệt ép tới khiến toàn thân chàng không thể chịu nổi và hoàn toàn bất động. Trong lúc kinh hãi Lục Vân khẩn cấp vận khởi Phật môn kim quang hộ thể, nhưng dù kim quang hộ thể đã xuất Lục Vân vẫn không cảm thấy dễ chịu hơn. Sắc mặt Lục Vân trắng bệ ch, còn thân thể cật lực đề kháng lại áp lực kinh khiếp đó. Trong khoảnh khắc đó chàng hiểu rõ được ý đồ của hắc vân, nguyên lai trong cái không gian phong bế này khí áp duy trì một trạng thái ổn định. Kéo theo áp lực không ngừng của hắc vân, áp lực bên trong càng lúc càng mạnh từ từ sản sinh ra ra một lực lượng hủy diệt. Lục Vân trong hoàn cảnh này đã cảm thụ được lực lượng hủy diệt đó. Muốn sinh ra chân khí hộ thể phải có một điều kiện tiên quyết đó là một lực lượng áp lực siêu việt bao quanh. Lúc này tuy Lục Vân miễn cưỡng có thể tạo nên kim quang kêt giới nhưng đã bị hắc vân chầm chậm thu nhỏ lại, toàn thân hoàn toàn bị hãm vào tuyệt cảnh không có một biện pháp nào chống cự. E rằng bản thân một thân pháp quyết lúc này đều không thể thi triển được, hoàn toàn bị hắc vân quỷ dị sử dụng phương pháp vô cùng đơn giản bức vào tuyệt lộ đích thật là không cam lòng. Tựa hồ phát hiện được sự phản khán g của Lục Vân, hắc vân rung chuyển mạnh, khí áp bên trong lập tức tăng lên gấp bội. Tức thời theo đó ép phá chân khí hộ thể của Lục Vân, lực lượng mạnh mẽ đáng sợ chấn tới làm cho kinh mạch toàn thân của chàng muốn nổ tung, miệng thổ ra một búng máu và toàn thân trở nên thật thê thảm. Đứng yên giữa không trung, Lục Vân toàn thân chân nguyên ngưng kết, kinh mạch bị tắc nghẽn trầm trọng nên không còn sức lực để đề kháng lại. Lúc này, chàng tự nhiên minh bạ ch một đạo lý, nguyên lai là phương thức cực kỳ đơn giản này lại có thể khéo léo làm cho mọi pháp quyết cùng thần khí cũng vô phương chống lại. Nghĩ lại bản thân, hiện tại tuy khôn g thể vận dụng chân nguyên nhưng khả dĩ có thể thôi động Trấn Hồn Phù và Hóa Hồn Phù. Tuy nhiên hai loại vũ khí thế gian cực kỳ mạnh mẽ và bá đạo đó cuối cùng có đem lại tác dụng gì không? Không thể, đối với áp lực không khí cực kỳ bình thường này chúng thật sự chẳng thể đem lại tác dụng nào. Dù thần kiếm lợi khí có công năng thế nào đi nữa cũng hoàn toàn chẳng còn công hiệu. Đối diện tử vong lần nữa, trong lòng Lục Vân cảm thấy buồn bã và không cam tâm. Chàng làm sao cũng không tưởng được bản thân sau khi đã kinh qua vô số tử cả nh, đột nhiên lại bị hãm nhập tuyệt cảnh có thể đưa đến tử vong. Lại nghĩ về ba nữ tử mỹ lệ ấy, trong khoảnh khắc tâm chàn g bắt đầu ứa lệ, cái cảm giác không thể dứt bỏ được đó lại trở nên rõ ràng đến thế và càng lúc càng khắc sâu trong lòng chàng. Nghĩ lại bản thân cả đời tàn hồn khuyết phách, chịu sự nguyền rủa của ông trời con đường khó khăn ấy kết quả cuối cùng là thế này sao?

Không, trong tâm Lục Vân thét lên một tiếng giận dữ. Bản thân cả đời nghịch thiên làm sao có thể dễ dàng chấp nhận bị đánh bại như vậy, cho dù hiện tại bị hãm thân vào tuyệt cảnh cũng quyết không thể bỏ cuộc, nhất định phải đấu tranh tới cùng thề cùng ông trời liều mạng một phen.

Nghĩ như vậy, nỗi ưu thương trước đây lập tức hóa thành sức mạnh, ba dung nhan mỹ tuyệt nhân gian ấy biến thành sức mạnh vô cùng to lớn trong tâm chàng. Ái tình tuy là vô hình nhưng với chàng nó trở nên lực lượng thật vĩ đại. Thời khắc ấy Lục Vân ý chí kiên cường, một cổ nghịch thiên chi tâm hợp cùng với ý nguyện cầu sinh mãnh liệt bộc phát từ tận đáy lòng nhanh chóng lan ra toàn thân. Tuy nhiên, Lục Vân hiểu rõ chỉ có ý chí là chưa đủ. Dưới áp lực kinh khủng của hắc vân trước mắt muốn liều lĩnh xông phá kết giới thì thật là không có khả nă ng, hy vọng duy nhất là đi ngược lại với bình thường để xem có thể hóa giải cỗ lực lượng đó hay không. Tuy nhiên áp lưc không khí có thực ấy thật sự không phải là vật hư huyễn, muốn hóa giải trừ phi có một điểm đột phá làm cho không khí thoát ra để giảm áp lực, nhưng điều này cũng không có khả năng. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Trước mắt, ngoại lực không thành liệu còn biện pháp nào nữa không? Tâm niệm nhanh chóng chuyển động, Lục Vân tự hiểu thời gian đã không còn nhiều, trong lòng cấp tốc rà soát lại sở học cả đời cuối cùng dừng lại ở tối thượng kỳ học tổ truyền của Lục gia là Thiên Địa Vô Cực. Hiện tại chàng đã luyện qua tầng thứ năm Vạn Nguyên Quy Nhất và tầng thứ sáu Vô Hạn Duyên Thân cùng tầng thứ bảy Thiên Địa Đồng Xuân, nhưng đến tầng thứ tám Sở Hướng Vô Địch thì không thể nào đột phá được, do đó đối với các nhất lưu cao thủ tu vi cao cường của tam gian thất giới vẫn có một khoảng cách nhất định. Tuy nhiên tầng thứ sáu của Thiên Địa Vô Cực với tên gọi Vô Hạn Diên Thân, chính là lấy ý kéo dài vô cùng vô tận ra ngoài chỉ Ý Niệm Thần Ba của Lục Vân, chính là căn bản tu luyện Ý Niệm Thần Ba của chàng.

Đang nghĩ tới điểm này Lục Vân trong lòng máy động, Ý Niệm Thần Ba của bản thân có thể tăng tần suất lên vô hạn cũng có thể giảm tần suất, do đó giảm về không là có thể được. Vậy thân thể cũng có thể giống như vậy cùng với chân nguyên nội thể phân tán trong khoảnh khắc làm cho bản thân trở thàn h hư không, lúc đó có thể chịu đựng được áp lực không khí bên ngoài này chăng?

Phật gia có câu danh ngôn rằng ''Bổn lai vô nhất vật, hà xử nhiễm trần ai.''

Một khi bản thân trở thành tồn tại cùng hư vô thì tất cả mọi vật đều trở thành hư không vậy thì có gì phải sợ chứ? Nghĩ thế Lục Vân hiểu rõ dù sao cũng chết, vậy nên quyết định đánh cược một phen. Chỉ thấy đôi mắt chàng nhắm lại, ý niệm nỗ lực tăng lên cực đại để quên hết mọi việc, chỉ nghĩ đến làm sao để làm cho bản thân tiến nhập Không Linh Chi Giới. Gạt bỏ tất cả tạp niệm rơi vào trạng thái vô ngã. Lúc này hắc vân bắt đầu thu nhỏ lại, chỉ thấy Lục Vâm toàn thân máu tươi tóe ra.

Dưới áp lực dữ dội, huyết quản bên trong thân thể chàng không thể nào chịu nổi cuối cùng đã bị vỡ tung, toàn thân huyết dịch bắt đầu bắn ra ngoài. Ngay sau đó cơ nhục bắt đầu vỡ vụn, cả thân thể dưới áp lực đáng sợ đó từng bước từng bước đi đến hủy diệt. Tuy nhiên, sau thời khắc này Lục Vân đã quên đi mọi đau đớn không còn cảm giác gì nữa, có thể nói là lục quan phong bế không nghe được âm thanh của thế gian vạn vật nữa. Thời gian trôi qua, thân thể Lục Vân như vỡ vụn. Và ngay lúc tay chân của chàng bắt đầu vỡ ra thì một đạo hắc sắc quang hoa u ám cực nhỏ bắt đầu xuất hiện xung quanh chàng. Quang hoa kỳ dị đó không ngăn trở sự phá liệt của thân thể, mà tựa hồ như là một hình thể vô ý thức tồn tại nơi đây với hình dạng này. Tuy nhiên cùng với sự xuất hiện của hắc sắc quang hoa đó không lâu sau bên ngoài từ từ xuất hiện một đạo quang hoa lục sắc u ám, xa xa chỉ thấy như mộng mị tựa như hư vô, một điểm thật cũng không có. Cùng với sự xuất hiện của hai đạo quang hoa, thì theo ngay sau đó là một đạo hồng sắc quang hoa phân bố ra bên ngoài. Đến cuối cùng xuất hiện bốn đạo quang hoa màu ngân hôi, màu thiển tử, màu thủy lam và màu thiên thanh. Từ đó bảy đạo quang hoa khác nhau trong không gian áp lực cực mạnh đó hình thành cầu vồng bảy màu, như một tinh trận cùng nhau vây quanh thân thể Lục Vân.

Lúc này áp lực của không gian cũng cùng lúc gia tăng nhưng thân thể của Lục Vân vẫn không có động tĩnh, tựa như huyền ảnh hư vô một chút dao động cũng không có. Bảy đạo quang hoa chia nhau vây quanh và cuối cùng bắt đầu dung hợp. Chỉ một lúc là có thể hội tụ thành một vòng sáng thần kỳ với bảy sắc màu quyện lẫn vào nhau kéo dài từ trên xuống dưới bao quan h thân thể Lục Vân, cuối cùng huyền hóa thành một đạo kết giới phong bế từng bước chồng chất lên nhau thành một đường dài và hẹp xuất hiện tại thắt lưng chàng. Liên tục đến lần thứ chín thân thể Lục Vân bắt đầu phát sinh dị biến. Bốn phía một loạt các hạt li ti hội tụ bên cạnh thân thể chàng, khi độ dày đạt đến một mức độ nhất định thì dung hợp thành huyết dịch màu huyết hồng cùng cơ nhục màu trắng, bất khả tư nghị bám vào các vết thương trên thân thể Lục Vân và trả lại thân thể ban đầu cho chàng. Khi toàn bộ cảnh sắc thần kỳ đó biến mất thì Lục Vân cũng đã khôi phục lại nguyên trạng và khác với lúc trước, lúc này chàng tạo cho người khác một cảm giác phảng phất như không khí hư vô, không thể nhận ra một chút khí tức nào. Nhẹ nhàng mở mắt, Lục Vân trong song nhãn lướt qua dải hào quang thất sắc. Toàn thân phân bố vô số điểm sáng hư ảo tựa như thân thể do không khí tạo thành, thấy được nhưng thật sự không cảm giác được. Nhẹ nhàng lùi lại, Lục Vân giống như phiêu hốt, khóe miệng không cầm được từ từ hiện lên nụ cười. Chàng liếc nhìn thanh Như Ý Tâm Hồn kiếm của mình nhẹ nói: - Hóa ra đó chính là lực lượng hư vô thật đúng là quá thần kỳ, tuyệt học này sẽ gọi là Hư Vô Không Ngân vậy. Mặc dù cái tên này vẫn chưa hình dung được sự thần kỳ của nó, nhưng cũng tính là dễ gọi tin rằng nó sẽ có thể làm cho mọi người kinh ngạ c. Sau khi tự nói một mình Lục Vân nhìn xung quanh, nếu không quay lại e rằng Thương Nguyệt bên ngoài lại lo lắng liền quyết định ly khai. Muốn tho át khỏi không gian phong bế phải chăng nhất thiết tạo thành một lỗ hổng? Lục Vân tại thời điểm này quan niệm đã không giống như những người bình thường, rốt cục chàng bằng cách nào ly khai nơi này lúc này chỉ có chàng mới biết được. Dưới bầu trời xanh u ám, Thương Nguyệt thân ảnh nhỏ bé vững vàng giữa không trung, mục quang lo lắng nhìn vào cái vật to lớn trước mắt. Khi Lục Vân bị khốn trong quang cầu thần kỳ đó, Thương Nguyệt thần sắc chợt biến trong lòng cực kỳ lo lắng.
Bình Luận (0)
Comment