Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 316

Ma thần Viêm Huyết trong lòng chấn động, sợ hãi nói:

- Ngươi cho rằng thứ đó chính là thánh linh tường vật vốn được lưu truyền trong Phật môn? Truyền thuyết có nói chỉ khi nào có vật thiên địa chí sát xuất hiện, thánh linh tường vật trong truyền thuyết mới hiện thế. Lẽ nào bây giờ trong thất giới đã xuất hiện vật gì chí tà chí sát khiến cho thiên địa đều bị chấn động hay sao?

Vô Nhân Tọa lạnh lùng trả lời:

- Vật đó có hay không thì ta không biết, nhưng chí ít là nếu vật này xuất thế thì đó không phải là việc tốt. Mọi việc đều đã kết thúc rồi, bổn tọa cũng không có thời gian dây dưa với các ngươi, các ngươi cứ tiếp tục đi, ta không phụng bồi nữa.

Nói xong toàn thân lam quang lóe sáng rồi biến mất.

Vô Nhân Tọa đi rồi, ba đại cao thủ còn lại người nào cũng hừ lạnh một tiếng, rồi theo ba hướng khác nhau rời khỏi, chỉ trong thoáng chốc toàn bộ sơn cốc đã yên tĩnh trở lại.

Không lâu sau đó, trên bầu trời sơn cốc một nhân ảnh lóe sáng, đó chính là cao thủ Huyền Phong môn ban đầu truy đuổi Liễu Tinh Hồn, lúc này đã quay trở lại, trên tay đang ôm thân thể của lão ta. Thản nhiên đưa mắt nhìn vào sơn cốc, hắn nắm lấy lão rồi nhanh chóng lao người đi. Sau thời gian một nén hương hắn đã tới nơi thâm sâu của Thập Vạn Đại Sơn, dừng lại bên ngoài một căn thảo ốc, bên trong là hai Huyền Môn cao thủ lúc trước.

Ném Liễu Tinh Hồn trong tay xuống, hắn hỏi:

- Thế nào, đã xử lý Triển Ngọc chưa?

Một cao thủ trả lời:

- Thực hiện theo lời đặc sứ, chúng ta đã cho Triển Ngọc đã biến mất khỏi Nhân gian. Cho dù là ai cũng không thể tìm ra một điểm khí tức nào còn sót lại. Bây giờ Liễu Tinh Hồn thì chúng ta xử trí như thế nào?

Gã được gọi là đắc sứ nói:

- Tên này đối với chúng ta có tác dụng rất lớn, tạm thời không nên giết lão. Hiện tại ta cần sự giúp đỡ của hai vị đại Vu sư, hai vị dùng biện pháp gì có thể hút lấy hồn phách của Liễu Tinh Hồn, sau đó hoàn toàn khống chế tâm thần của hắn, điều này đối với tương lai của chúng ta có diệu dụng không sao nói hết được.

- Điều này đơn giản, xin ngài cứ yên tâm. Ký ức của lão ngài có cần giữ lại hay không? Nếu cần thì có một chút phiền toái, còn không cần thì đơn giản hơn nhiều.

Một người hỏi, một người đem thân thể của Liễu Tinh Hồn vào bên trong căn thảo ốc.

Nhìn hai Vu sư với nhãn thần kỳ dị, gã đặc sứ nhắc:

- Ký ức của lão đối với chúng ta rất quan trọng, thế nên nhất định phải giữ lại toàn bộ, nếu không thì chẳng còn hữu dụng nữa. Bây giờ trước tiên ta sẽ quay trở lại sơn cốc đó xem, tìm hiểu nghe ngóng động tĩnh nơi đó một chút. Đợi sau khi hai vị đại Vu sư hoàn thành, nhớ sớm mang lão tới sơn cốc, ta còn có việc dặn dò.

Tĩnh lập đứng trên vách núi, nhìn sơn cốc dưới chân, gã đặc sứ đó tự nhủ:

- Nơi đây sẽ là nơi bắt đầu thay đổi mọi thứ. Từ giờ trở đi, Huyền Phong môn sẽ dần dần lớn mạnh, cuối cùng sẽ trở thành thế lực mạnh nhất tồn tại trong trời đất, tiếu ngạo thất giới. Tới lúc đó, cái gì mà Lục Viện liên minh, vực chi tam giới, thiên chi tam giới đều sẽ phải thần phục dưới chân ta. Ta sẽ là thiên địa tôn chủ!

Gã nói xong một cỗ khí thế mạnh mẽ xuất ra, cuồng phong thổi qua làm đá núi vỡ nát, trong phạm vi sơn cốc cát bụi đầy trời.

Khi tất cả đã yên tĩnh trở lại, từ xa ba đạo nhân ảnh nhanh chóng bay tới, chính là hai đại Vu sư và Liễu Tinh Hồn. Đưa mắt nhìn ba người trước mắt, gã đặc sứ đó vẫy hai vu sư tới rồi bảo:

- Hai vị hãy quay về trước, việc ở đây giao lại cho ta xử lý.

Sau khi hai Vu sư rời khỏi, Liễu Tinh Hồn hỏi:

- Tại sao ngươi không giết ta, ruốt cuộc là ngươi muốn gì?

Đặc sứ nhãn thần cổ quái nhìn Liễu Tinh Hồn một lát, rồi tức thì di chuyển mục quang, nhìn về phía chân trời:

- Điều này ngươi không cần biết làm gì, ngươi chỉ cần biết một điều chắc chắn rằng từ nay ngươi là thủ hạ của ta. Tất cả mọi việc đều phải nghe ta, nếu không ngươi sẽ phải chịu cái chết cực kỳ đau đớn. Trong sơn cốc phía dưới có một thi thể, ngươi lập tức mang lên đây cho ta, đi mau!

Liễu Tinh Hồn ứng tiếng rồi phi người xuống phía dưới, tất cả cực kỳ tự nhiên, xem ra không lộ một chút khác lạ gì.

Mục quang nhìn thẳng vào mắt của Liễu Tinh Hồn, đặc sứ thấp giọng nói:

- Nhớ kỹ những lời ta nói, đây là nhiệm vụ mà ta giao cho ngươi, ngươi nhất định phải hoàn thành. Giờ ngươi lập tức quay trở về Lục Viện liên minh, trở về bên cạnh Kiếm Vô Trần, trợ giúp hắn cho thật tốt, đây là lúc mà hắn cần sự giúp đỡ của ngươi. Ngoài ra ngươi cần phải hoàn thành một việc, nhưng không để cho hắn biết được bất cứ điều gì, đó là khiến hắn ta toàn lực truy sát Lục Vân. Và ngươi cũng không được quên, những việc này ngươi nhất định phải làm cho được, tới lúc đó ta sẽ rất cao hứng. Đi đi, nhớ kỹ thân phận của ngươi, ngươi lập tức sẽ trở thành chưởng giáo Thiên Kiếm viện, là trụ cột của chính đạo, cũng là bộc nhân của ta! Bạn đang đọc truyện tại TruyenGGG.Com - http://truyenggg.com

Âm thanh kỳ dị như lực hút nam châm, giống như một đạo ấn ký không thể nào tẩy sạch được, in sâu vào tận trong tim của Liễu Tinh Hồn.

Ngơ ngẩn nhìn gã đặc sứ, Liễu Tinh Hồn lẩm nhẩm tự nói:

- Ta là thủ hạ của ngài, ta là nô bộc của ngài, ta cần phải hoàn thành nhiệm vụ, ta phải nghe lệnh của ngài.

Gật đầu mãn ý, gã đặc sứ hét nhẹ một tiếng đánh thức Liễu Tinh Hồn, mỉm cười nói:

- Nhớ kỹ sự việc hôm nay không được nói cho bất kỳ người nào. Giờ ngươi hãy quay về Lục Viện liên minh, khi về hãy nói với bọn chúng ngươi đã tới chỗ của Huyền Phong môn, nơi hạ lạc là ở trong Thập Vạn Đại Sơn.

Nhìn gã đặc sứ trước mặt, trong tâm Liễu Tinh Hồn có một loại cảm giác kỳ quái, dường như người trước mắt là người thân thiết nhất của mình, nhưng rốt cuộc người đó là ai thì bản thân mình cũng không rõ. Ngoài ra trong lòng Liễu Tinh Hồn dường như có rất nhiều việc, nhưng cụ thể là gì thì nhất thời không thể nói ra được. Nhưng Liễu Tinh Hồn biết rõ rằng, bản thân mình không có cảm giác bài xích.

Nhè nhẹ gật đầu, Liễu Tinh Hồn khẽ nói một tiếng:

- Hiểu rồi.

Sau đó lão chuyển người bay đi. Phía sau, gã đặc sứ đứng trên vách núi nhìn theo nhân ảnh của Liễu Tinh Hồn xa dần, trong nhãn thần hiện ra một vẻ thần bí. Liễu Tinh Hồn quay về mang tới cho Kiếm Vô Trần, mang tới cho Nhân gian những điều gì, tất cả đều là sự sắp đặt của thiên mệnh, hay là…

Nhân gian hỗn loạn, sau khi Lục Viện liên minh cùng Hắc Sát Hổ Vương đánh nhau, Nhã viên bị hủy. Kiếm Vô Trần suất lãnh mọi người quay trở về Thiên Kiếm viện, giới tu chân được vài ngày bình yên hiếm có. Trong vực chi tam giới, Quỷ vực ẩn tàng không lộ diện. Hắc Ám giới của Ma vực vốn hoạt động mạnh nhất cũng đã triệu hồi cao thủ, ẩn mình che dấu tung tích, còn lại Yêu vực cũng không có hành động gì. Cả Nhân gian có được những giờ khắc yên bình trước khi đón chờ cơn gió bão.

Trong thiên chi tam giới, Cửu Thiên Hư Vô giới luôn luôn thần bí, không một ai hiểu rõ được ý định của họ. Thiên Chi đô thì trừ Bách Linh hành tẩu trong Nhân gian, các cao thủ khác cũng không nhúng tay vào việc của Nhân gian. Còn Vân Chi Pháp giới thì gần đây có thể nói rằng đã có những hoạt động quan trọng. Ngoài một số rất ít người biết ra, những người khác cũng không rõ. Lúc này, trong Nhân gian ngoại trừ chút sóng gió bởi việc tranh đoạt Thông Linh điểu, hai phía chính tà đều không có động tĩnh gì.

Nhưng thời gian yên bình này chỉ giữ được không tới ba ngày. Giới tu chân lại truyền ra tin tức Trừ Ma liên minh chuẩn bị chính thức khai sơn lập phái. Ngay lập tức, Huyền Phong môn thần bí cũng truyền tin: Cùng ngày đó tại Thập Vạn Đại Sơn sẽ cử hành tế thiên đại điển, khai môn lập phái, vị trí cụ thể tạm thời chưa tiết lộ. Kiếm Vô Trần của Thiên Kiếm viện cũng truyền lệnh cho thiên hạ, Lục Viện liên minh sẽ định minh tại đỉnh núi Hoa Sơn chính thức tuyên chiến với giới yêu ma, thời gian vừa hay cũng cùng một ngày với hai sự kiện trên.

Ba tin tức kinh nhân truyền ra. Quỷ vực có phản ứng trước tiên, huy động quân xuống phía nam hòng chiếm lấy Trung Nguyên. Còn Tam Nhãn Long Lang của Yêu vực cùng Hắc Ám tôn chủ của Ma vực phái ra một lượng lớn cao thủ, nghiêm mật giám sát tình hình của Kiếm Vô Trần. Trong tam giới của Ma vực còn lại, Ma Thiên tôn chủ hành tung quỷ bí, Ma Hoan tôn chủ ẩn thân không lộ, Huyết Giới tôn chủ dưới sự truy sát của Dao Quang tổn thất trầm trọng, nhất thời không có bất kỳ một hành động rõ ràng nào.

Trong Nhân gian, lục viện bắt đầu chuẩn bị cho Định Minh đại điển. Trừ Ma liên minh cũng bận rộn cho đại điển khai phái. Còn lại các nhân sĩ tu chân tản mát khác thì tự phân tích tình thế trước mắt. Có người chuẩn bị tham gia liên minh, có người vẫn tự do. Cả Nhân gian bắt đầu sôi sục vì ba sự kiện trên.

Sau Thái Huyền sơn, Kiếm Vô Trần nhìn ngắm núi rừng xanh tươi, trên mặt mang theo một nụ cười nhạt. Bên cạnh, Diệp Tâm Nghi cùng với hắn ta vai kề vai đứng yên, mục quang chăm chú nhìn về phương xa, nhẹ nhàng hỏi:

- Buổi sáng sư tổ huynh nói chuyện với huynh suốt một giờ, rồi sau đó huynh đột nhiên truyền lệnh thiên hạ định minh tại Hoa Sơn, chính thức tuyên chiến với vực chi tam giới. Rốt cuộc trong buổi nói chuyện sư tổ đã đề cập tới điều gì, khiến huynh có lòng tin như vậy?

Cười đắc ý, Kiếm Vô Trần ngạo nghễ đáp lời:

- Hôm nay sư tổ tới đây, trước tiên là kiểm tra xem tu vi của ta. Người bảo Tử Hoa Thôn Nhật đại pháp của ta đã tu luyện tới tầng thứ tám, nhiều nhất là một tháng nữa có thể đạt tới tầng thứ chín là cảnh giới cao nhất. Ngoài ra, sư tổ tới đây chủ yếu muốn nói với ta, Cửu Thiên Hư Vô giới đã cử sư tổ chính thức tới giúp đỡ chúng ta. Về sau mọi việc đều sẽ do sư tổ chỉ đạo từ phía sau, còn ta thì chấp hành. Ngoài ra, một khi gặp phải địch thủ cường đại, Cửu Thiên Hư Vô giới vẫn có khả năng tiếp tục phái người tới chi viện. Đồng thời Vân Chi pháp giới lần này cũng cử ra tới ba đại cao thủ. Ban đầu định là ngày mai mới đến, nhưng hiện tại có khả năng có biến nên sư tổ dự định có thể sẽ xuất hiện vào lúc định minh tại Hoa Sơn, đến lúc đó liên minh của chúng ta thực lực đại tăng. Thêm nữa, Vạn Phật tông đã đáp ứng phái cao thủ tới tương trợ. Liên minh lần này sẽ là lớn nhất, tới lúc đó cho dù gặp phải bất kỳ yêu ma quỷ quái nào ngăn cản, vẫn có thể thắng như chẻ tre.

Diệp Tâm Nghi nghe xong vui mừng, nhưng tức thì trên mặt lộ ra vẻ buồn rầu:

- Thực lực chúng ta tất nhiên là đại tăng, nhưng nói một cách khác rằng kể từ lúc này cũng đã trở thành cái gai trong mắt của bọn yêu ma quỷ quái. Lúc đó việc đầu tiên bọn chúng làm là liên hợp lại để đối phó với chúng ta, sợ rằng tình hình thế nào cũng rất khó nói, đầu tiên chúng ta cần nắm vững tình hình. Nếu chỉ riêng phe của Tam Nhãn Long Lang của Yêu vực, Hắc Ám tôn chủ của Ma vực với thực lực cường hoành của chúng ta thừa sức đối phó. Nhưng việc không nắm rõ tình hình của đại quân Quỷ vực, Ma vực cùng lực lượng tam giới khác, nếu chân chính cùng chúng ngạnh đấu, e rằng chúng ta không chiếm được bất cứ tiện nghi gì.

Kiếm Vô Trần hoàn toàn không để tâm cười:

- Những điều này tổ sư đều đã nghĩ qua, hơn nữa còn rõ hơn chúng ta. Lần này sư tổ làm như vậy là có thâm ý, chúng ta chỉ cần nghe lệnh hành sự là được rồi. Trọng điểm của chúng ta kỳ thật không cần đề phòng với bọn yêu ma quỷ quái, mà là đề phòng đám người Trừ Ma liên minh và Huyền Phong môn. Trước mắt chỉ cần xảo diệu lợi dụng tình hình bọn chúng, tự nhiên không cần lo lắng tới bọn yêu ma quỷ quái đó.

Diệp Tâm Nghi đưa mắt nhìn Kiếm Vô Trần, thấy mặt hắn rất tự tin, nàng không nhịn được lắc đầu than:

- Chỉ sợ bọn họ cũng không phải là kẻ ngốc, với trí tuệ của Văn Bất Danh cùng Quy Vô đạo trưởng, thêm nữa với phương châm trước giờ của bọn họ, thiếp nghĩ họ tuyệt đối không ngu ngốc cùng với yêu ma của vực chi tam giới ngạnh đấu đâu. Mà Huyền Phong môn cũng rất thần bí, môn phái đó hành sự quỷ dị, tới bây giờ chúng ta vẫn không biết rõ được nội tình, nếu tùy tiện lập mưu với chúng, e là phải cẩn thận bị chúng cắn ngược lại.
Bình Luận (0)
Comment