Xoay người lại, Huyền Quỷ chân nhân, song thủ dựng đứng trước ngực, không ngừng triển khai một thủ thế kì lạ. Cuối cùng, một cỗ khí tức huỷ diệt lan tràn ngập cả đỉnh núi, khiến bốn đại cao thủ Ma vực sắc mặt đều kinh biến.
Âm trầm nhìn bốn tên địch nhân, Huyền Quỷ chân nhân giờ khắc này bắt đầu thay đổi, đôi mắt vô hồn ấy, sát khí lạnh lùng ấy dung hòa với khí lưu cường đại bên ngoài cơ thể khiến mặt đất bụi bay mù mịt, đá sỏi vỡ tan. Một âm thanh vô cùng đáng sợ phát ra từ miệng ông:
- Muốn diệt Dịch viên ta thì các người phải trả một giá lớn! Âm Dương Vô Biên!
Hai tay đột ngột giơ lên, chân khí một âm một dương từ song thủ triển khai tạo nên một vòng tròn trên không trung, hai luồng chân nguyên nhanh chóng dung hợp, cuối cùng hình thành một quả quang cầu, trước ánh mắt kinh ngạc của cao thủ Ma vực đột nhiên bùng nổ, tức thì một cơn lốc cuồng bạo xoay chuyển lan ra, cả khuôn viên trăm trượng bụi tung mù mịt, lực huỷ diệt tràn ngập không gian.
Tiếng kinh hô chìm lẫn trong tiếng nổ lớn, ma thần Trảm Ngọc điên cuồng gầm lên một tiếng, bị đẩy lui ra ngoài, trong khoảnh khắc ấy, hắn cảm giác rõ ràng hơi thở của một tên ma tiên vừa tiêu biến. Vì thế hắn vô cùng phẫn nộ, bốn đại cao thủ đích thân hợp công một người, kết quả không thể giết được, trái lại còn tổn thất một viên đại tướng, hỏi hắn còn mặt mũi nào hồi báo với ma tôn.
Đình thân giữa không trung, ma thần Trảm Ngọc tìm hiểu tình hình dưới đất, rất nhanh chóng đã phát hiện ra khí tức của một tên ma tiên cùng một ma sát, còn khí tức của Huyền Quỷ chân nhân bỗng nhiên biến mất, lẽ nào ông ta đã chết rồi ư?
Đang suy nghĩ, một trận cuồng phong đột ngột cuộn tới, trong vòng trăm trượng mặt đất lộ ra. Thi thể Huyền Ngọc chân nhân lúc này không thấy đâu nữa, chẳng biết đã bị tiêu huỷ hay do Huyền Quỷ chân nhân mang đi. Thân thể ma tiên đã chết kia cũng tan thành mây khói, chỉ còn lại ma sát bị trọng thương cùng một tên ma tiên bị trôi dạt ra ngoài trăm trượng.
Ánh mắt đảo tròn, Ma Thần Trảm Ngọc đột nhiên phát hiện một tia thanh quang thoáng qua, lòng lập tức chấn động, tức giận hét:
- Cẩn thận đánh lén, tránh mau!
Vừa nói, toàn thân đã phóng vượt qua ma sát hòng ngăn chặn đòn công kích bí ẩn của Huyền Quỷ chân nhân.
Nhìn ma sát và ma tiên đang run sợ, Huyền Quỷ chân nhân lạnh lùng lên tiếng:
- Quá muộn rồi, chịu chết đi, Âm Dương Luân Chuyển!
Thân thể ông lăng không xoay chuyển, tức thì nhân ảnh hoá ngàn vạn, hằng hà bóng kiếm đan xen trùng điệp vào nhau, trong nháy mắt kết nên tám đạo quang kiếm xoay tròn, hội tụ ngay trên đầu ma sát và ma tiên, hình thành một vòng kiếm hình trụ, sau đó kiếm quang toả sáng, kiếm khí dày đặc vây kín địch nhân, nhanh chóng xiết lại. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Cảm nhận được thanh hồng kiếm khí mang theo âm dương chi khí đáng sợ, ma sát và ma tiên gầm lên, cùng dốc sức phản kích, hắc sắc ma mang biến hoá vô thường, trước khi kiếm khí đến gần đã tạo ra một mảng ma vân ngăn chặn âm dương chi khí xâm nhập. Đúng lúc này, ma thần Trảm Ngọc người dù chưa đến nhưng tinh thần lực đã phát ra, ma âm kinh hồn lạc phách tựa thiên lôi đánh vào tai khiến cơ thể Huyền Quỷ chân nhân chấn động mãnh liệt, miệng trào máu tươi.
Nổi giận gầm lên, ánh mắt Huyền Quỷ chân nhân tức khắc trở nên lạnh lùng, một mặt tăng cường tấn công, một mặt lưu ý động tĩnh của ma thần Trảm Ngọc. Ngay khi âm dương kiếm khí phá vỡ ma vân hộ thể của ma tiên, sắp nuốt chửng người hắn thì ma thần Trảm Ngọc đã kịp đuổi tới, miệng quát lớn, tay phải mang theo toàn thân chân nguyên tung ra một chưởng đánh thẳng vào đỉnh đầu Huyền Quỷ chân nhân.
Kiếm khí bỗng ngừng lại, lúc này Huyền Quỷ chân nhân đã thu hồi thế công với ma sát và ma tiên, lạnh lùng hét:
- Ngươi mắc mưu rồi, ma thần! Càn khôn vạn vật, Âm dương thiên địa, tam giới ngũ hành, duy ta hiệu lệnh. Âm dương pháp kiếm, diệt quỷ trảm tiên! Tàn, liệt, phá, diệt!
Huyền Quỷ chân nhân đặt bẫy thành công liền đánh ra một kích mãnh liệt, vận Âm Dương pháp quyết cường đại phát động Âm Dương pháp kiếm nhằm đẩy ma thần vào tử địa!
Thủ thế kết hợp cùng khẩu quyết, chân khí toàn thân Huyền Quỷ chân nhân tăng đến cực hạn, cả người phát ra quang hoa màu xanh ngọc chói lòa, một cỗ uy lực kinh thiên động địa tràn ngập tứ phía, nhanh chóng lan tỏa ra bên ngoài. Xung quanh, khí lưu bắt đầu chuyển động mạnh mẽ, trong khuôn viên vài dặm ánh thanh hồng quang mang lấp lánh, trên đỉnh đầu Huyền Quỷ lúc này chợt xuất hiện một vệt sáng rực loé lên, một thanh kiếm hư ảo lấp lánh thanh hồng song sắc quang hoa hiện lên giữa trong không trung, trong nháy mắt đón gió bạo trướng hóa thành một đạo cự kiếm trăm trượng, vô số phù chú chớp nháy theo ánh hào quang từ trên phủ xuống, tạo thành một màn kết giới màu xanh đỏ bao phủ ma thần, ma sát và ma tiên vào trong.
Phát hiện mình bị lừa, ma thần Trảm Ngọc gầm lên giận dữ, song thủ hợp thành hình chữ thập đưa lên, một thanh loan đao màu đen chợt hiện trên đỉnh đầu, không ngừng huy động phát ra nhiều tia hắc sắc đao cương đan xen luân chuyển trong không trung, đối kháng với Âm Dương pháp kiếm. Bên dưới, ma sát và ma tiên một mặt tránh né âm dương nhị khí tập kích, một mặt phát động lực tinh thần công đến, phá vỡ chân nguyên hộ thể ngoài thân Huyền Quỷ chân nhân, quấy nhiễu sự tấn công của lão.
Thời gian hiện tại trôi qua thật chậm chạp, bốn đại cao thủ đồng thời tấn công và phản kích, bên trong kết giới nơi nơi đều tràn ngập sức mạnh vô cùng đáng sợ, càng lúc càng kịch liệt, vô số tiếng nổ dày đặc long trời lở đất bắt đầu xuất hiện!
Phía trên, hắc sắc loan đao của Trảm Ngọc bắt đầu biến đổi nhạt dần đi, miệng ma thần liên tục phát ra những tiếng rống giận dữ, hiển nhiên dưới Âm Dương pháp quyết, ma khí đã bị khắc chế, yếu dần cùng sự xoay chuyển của pháp kiếm.
Trên không trung, Huyền Quỷ chân nhân khống chế Âm Dương pháp kiếm cũng không dễ chịu chút nào, ông vốn một thân trọng thương thi triển kì thuật, lúc này còn bị tinh thần dị lực tấn công liên tục không ngừng, khiến ông ta rơi vào cảnh nguy khốn. Mặc dù biết rõ tình hình trước mắt không hay, nhưng với Huyền Quỷ chân nhân mà nói, cho dù chết ông cũng quyết chẳng buông tay, há lại tha cho hung thủ tàn hại Dịch viên môn hạ sao?!
Nghĩ tới cái chết thảm của sư huynh, đến tình hình Dịch viên, Huyền Quỷ chân nhân không chịu nổi giận dữ thét lên một tiếng. Lúc này cả người ông giải bỏ phòng ngự, đưa toàn bộ chân nguyên bản thân lên Âm Dương pháp kiếm, thế công đột ngột tăng lên gấp đôi, khiến ba tên địch bị vây khốn phải kêu gào thảm thiết.
Giữa trời, chỉ thấy một quả quang cầu hai màu xanh hồng lấp lánh quang mang kì dị, bên trong bóng người chớp động, hào quang tán loạn như mưa, không ngừng biến đổi muôn hình vạn trạng, vô cùng chói mắt.
Trên mây hắc ảnh chợt loé, Hắc Ám tôn chủ vừa phát hiện ra cỗ khí tức dị thường liền xuất hiện, nhìn xuống dưới với ánh mắt âm trầm. Cảm nhận được sức mạnh của ma thần Trảm Ngọc ngày càng yếu đi, ma tôn giận dữ hừ lạnh, toàn thân hắc mang đột hiện, phát ra một hắc luân hoá thành cỗ khí hình trùy mang theo uy lực cuồng phong ngập trời, tấn công mãnh liệt lên Âm Dương pháp kiếm.
Một tiếng động kinh thiên động địa vang lên, trước đòn công kích mãnh liệt của Hắc Ám tôn chủ, kết giới do Âm Dương pháp kiếm tạo ra đột ngột rung lên, ngoại lực cường đại và luồng khí lưu dồi dào bên trong tác động lẫn nhau, chỉ trong phút chốc đã sinh ra lực huỷ diệt, tạo nên một cột quang trụ đẹp mắt chọc thẳng trời mây.
Giữa tiếng nổ, trong khuôn viên vài dặm cây cối héo tàn, ma thần, ma sát, ma tiên kêu thảm một tiếng, bị khí lưu mãnh liệt đánh bật ra xa trăm trượng, đều thụ thương không nhẹ. Âm Dương pháp kiếm của Huyền Quỷ chân nhân bị Hắc Ám tôn chủ cường hành chấn tan, khiến cơ thể ông trúng một đòn chí mạng, cả người suy yếu cuốn theo cơn lốc bay đi, nặng nề rơi xuống đất.
Sau cơn cuồng phong là một không khí yên tĩnh, Huyền Quỷ chân nhân nằm dưới đất run rẩy cử động, khuôn mặt xám xịt hiện vẻ bi tráng tang thương, ánh mắt vô hồn nhìn ma tôn trên không. Xung quanh, ba người bọn ma thần nằm la liệt. Hồi lâu sau, ma thần và ma sát gượng dậy phi thân quay về cạnh ma tôn, riêng ma tiên bị thương nặng không thể dậy được, nguyên khí tổn hại nặng nề.
Căm tức nhìn Huyền Quỷ chân nhân, Hắc Ám tôn chủ hừ giọng:
- Thật không nhận ra lão đạo ngươi lại tinh thông Âm Dương pháp quyết đã thất truyền, tiếc là ngươi vẫn chưa luyện đủ hỏa hầu, nếu không sẽ chẳng dễ dàng bị ta phá giải như vậy. Bây giờ đã đến lúc kết thúc mọi việc, Huyền Ngọc chết rồi, ngươi cũng đi theo hắn đi!
Lời vừa dứt, giữa không trung, một luồng khí lưu kì dị bắt đầu khởi động, dưới tinh thần lực mạnh kinh người do Hắc Ám tôn chủ tạo ra, từ vô hình biến thành hữu hình bắn thẳng đến Huyền Quỷ chân nhân.
Tiếng kêu thét thảm thiết vang lên, Huyền Quỷ chân nhân đang thở thoi thóp bỗng bị tinh thần ba đáng sợ tập kích, liền điên cuồng bức tóc chính mình, cơ thể liên tục đập xuống đất hòng làm giảm cơn đau. Thế nhưng tinh thần công kích của Ma vực cực kì bá đạo, không gì không xâm nhập được, căn bản chẳng có cách nào chống đỡ.
Giọng cười âm lãnh cùng tiếng gào bi thống thê lương tạo nên nên sự đối nghịch rõ rệt, không ngừng lan ra từ vùng rừng núi cách Dịch viên hai mươi dặm về phía đông. Bầu trời âm u, tựa hồ trước cảnh ngộ của môn hạ Dịch viên không khỏi cảm thấy ưu thương, tuy nhiên buồn thương cũng vậy, ngoài việc đứng nhìn, còn có thể giúp gì được nữa.
Từ xa, một dải sắc tím bay tới, phía sau là một đạo ngân sắc quang hoa như một ngôi sao băng xuyên qua biển mây. Nhìn theo, chỉ thấy bên trong dải mây tím đang thần tốc bay đi ấy hiện ra một con rồng tía đang gào thét phá không tiến cực nhanh về phía trước, một thân ảnh trắng như tuyết ngạo nghễ đứng trên đầu rồng, chính là Trương Ngạo Tuyết. Đằng sau, Lâm Vân Phong ngự kiếm đuổi theo, vẻ mặt đầy lo lắng.
Mắt nhìn về phía Dịch viên, Ngạo Tuyết vẻ mặt nghiêm túc, tự nhẩm:
- Vừa rồi ở đây phát ra một cột sáng, phải chăng đó là sư bá?
Lâm Vân Phong đang toàn lực truy theo phía sau, đồng thời phát động Âm Dương bí thuật dò xét tình hình bốn phía. Bỗng nhiên hắn biến sắc, gầm lên một tiếng, toàn thân tựa như đám mây hạ nhanh xuống.
Chỉ thấy giữa không, một đạo ngân sắc quang hoa như rạch đôi bầu trời mang theo tiếng gào thét điên cuồng phẫn nộ, ẩn chứa quyết tâm kiên định vô bì xuất hiện bên trên Hắc Ám tôn chủ.
Lúc này, tiếng kêu của Huyền Quỷ chân nhân đã yếu dần, Hắc Ám tôn chủ cười âm lạnh cất tiếng:
- Hay lắm, hồn phách lão đạo này đã tan biến, nguyên thần đang mất dần, không còn sinh cơ nữa. Ta cũng nên…
Chưa nói hết câu, tiếng thét cuồng nộ đã truyền đến, thế công vô cùng mạnh mẽ lập tức bao phủ cả khuôn viên mười trượng, một kích ép xuống Hắc Ám tôn chủ.
Thét lên kinh ngạc, Hắc Ám tôn chủ toàn thân ma mang phóng xuất chống lại kiếm mang đột nhiên bay tới, thân thể di chuyển ra ngoài vài trượng, nhìn lại vị khách không mời mà đến.