Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 411

Nhìn mọi vật phía trước, Lục Vân có chút khó hiểu. Đây rõ ràng là một hang động ngầm dưới lòng đất, cớ sao ngay giữa sơn động lại tồn tại một vực sâu đến cả trăm trượng như thế này? Nếu là vực ngăn giữa hai vách núi thì phía trên lẽ ra phải tách rời hai bên và phải có ánh sáng. Nhưng rõ ràng ở đây hoàn toàn không hề có ánh sáng, mà hình dáng vách vực sâu lại giống như được ai đó đào nên vậy, rốt cuộc mọi việc là thế nào?

Còn nữa, hình ảnh những ánh sáng lưu động nhấp nháy không ngừng đó, theo Ý Niệm Thần Ba thăm dò thì chính do một loại vật chất ở thể khí tạo nên, bề ngoài có vẻ giống một loại hồn phách của Quỷ vực. Đồng thời quĩ đạo chuyển động của chúng cũng có qui luật nhất định, tựa như một loại trận pháp vô danh đang cản trở, bảo vệ cái gì đó.

Trong không gian tĩnh lặng, Lục Vân vuốt ve Tứ Linh thần thú trên vai, hỏi:

- Đại Linh nhi, ngươi có nhận thấy nơi đây hàm chứa một thứ gì đó vô cùng kì quái không?

Tứ Linh thần thú lúc lắc đầu đáp:

- Nơi đây rất tà môn, có một sức mạnh thần bí nào đó đang quấy nhiễu ta. Ngoài ra, theo ta biết thì nơi đây còn tiềm ẩn một lực lượng vô cùng mạnh mẽ, nhưng luôn rất không rõ ràng, dường như đang bị một thứ gì đó che phủ, không dễ gì lộ ra. Còn một điều nữa là dường như ở đây cùng một lúc đồng thời tồn tại vài không gian khác nhau, giữa chúng được liên kết bằng một phương thức đặc biệt.

Lục Vân khẽ giật mình, nhìn Tứ Linh thần thú một lúc rồi bất giác đưa mắt hướng về những đốm sáng đang di chuyển không ngừng phía trước, nhẹ giọng:

- Bất luận nơi đây có kì bí đến thế nào, ta cũng quyết phải tìm hiểu một chuyến cho rõ ngọn ngành. Còn ngươi thì sao, có đồng ý đi cùng ta không, hay muốn lưu lại đây, hay ngươi có suy nghĩ gì khác?

Tứ Linh thần thú ánh mắt chăm chú nhìn xuống dưới vực sâu rồi nói với Lục Vân:

- Ta cảm thấy dưới đáy vực này chắc chắn có một sinh vật nào đó rất cường đại, ta muốn tìm gặp nó một lần xem thế nào. Nếu ngươi xong việc thì quay lại nơi này tìm ta, ta sẽ chờ ngươi ở đây.

Lục Vân im lặng một lúc rồi gật đầu:

-Như vậy cũng được, nhưng ngươi nhớ phải hết sức cẩn thận, tuyệt đối không được nôn nóng mà hành động tùy tiện, nếu không ta sẽ bị ngươi hại đến mắc kẹt trong này đấy.

Tứ Linh thần thú cất mình bay lên không trung, nhìn Lục Vân rồi cất giọng kiêu ngạo:

-Ngươi yên tâm, bây giờ ta đã hoàn toàn trưởng thành, khả năng điều khiển sức mạnh của ta có thể nói đã đạt đến mức thu phát tùy ý, sẽ không xảy ra chuyện gì như trước kia nữa đâu. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Lục Vân nhìn nó với ánh mắt hoài nghi nhưng không nói thêm nhiều, chàng ngự kiếm vút lên không bay về hướng đối diện. Phía sau, Tứ Linh thần thú cũng khẽ gầm lên một tiếng, nhanh chóng biến mất vào bóng tối.

Trong hang động thần bí bỗng xuất hiện một đạo xích hồng quang mang bay ngang qua vực thẳm, xuyên thẳng về phía sơn động chói lòa đối diện. Khi đạo hồng quang bay được nửa đường, những đốm sáng khắp tứ phương đột ngột tăng nhanh tốc độ, trong chớp mắt đã tạo nên một vùng quang hoa chói lòa kì lạ, nhanh chóng hình thành một trận pháp hình tròn ngay trên miệng vực đen hun hút, vô số quang ảnh tầng tầng lớp lớp xuyên ngang dọc như một màn sao dày kịt đua nhau chiếu sáng khắp bầu trời đêm rộng lớn.

Lục Vân nhìn cảnh tượng trước mắt nhưng không hề cảm thấy bất ngờ, những việc này hoàn toàn nằm trong dự tính của chàng ngay từ khi mới tới đây. Lục Vân giảm tốc độ, vừa phát xuất Ý Niệm Thần Ba thăm dò tìm hiểu sự bí ẩn trong trận pháp trước mặt, vừa không ngừng chú ý quan sát tỉ mỉ mọi diễn biến và động tĩnh xung quanh. Đúng lúc ấy, vô vàn những tia sáng chồng chéo bất ngờ thay đổi không ngừng theo một quĩ đạo kì lạ khó nắm bắt, trong chớp mắt đã hình thành một tấm lưới bao quanh Lục Vân, càng lúc càng vây chặt lấy chàng.

Cảm nhận áp lực và nguy hiểm đang đến gần, ánh mắt Lục Vân thoáng biến đổi, lập tức kim quang khắp người chiếu sáng rực rỡ, Phật môn vô thượng hộ thể pháp quyết bảo vệ bản thân chắc chắn. Sau khi tăng cường phòng ngự kết giới, Lục Vân bắt đầu động thân, di chuyển nhanh chóng và bất ngờ, quỹ đạo quanh co phức tạp với một phương thức kì quái dựa trên đường thăm dò của Ý Niệm Thần Ba, khi lượn vòng, lúc rẽ ngoặt nhằm tìm lối thoát khỏi mạng sáng bao vây quanh mình mỗi lúc một siết chặt hơn. Di chuyển như vậy phải đến hơn một tuần hương mà rốt cuộc Lục Vân vẫn không có cách nào thoát ra, khiến chàng hết sức kinh ngạc.

Lục Vân dừng hẳn người lại, vừa chống đỡ áp lực đáng sợ đó, vừa suy nghĩ về nguyên nhân không thành công. Kể từ khi xuất đạo đến nay, đây là lần đầu tiên chàng thất bại trước một trận pháp, là do trước kia chàng gặp vận may hay bởi hiện tại chàng chưa suy xét kỹ, hoặc là còn lí do nào khác? Cứ vậy ngẫm nghĩ, cuối cùng Lục Vân dần hiểu được nguyên do vấn đề, tất cả đều có liên quan đến hoàn cảnh đặc thù của nơi đây.

Theo Lục Vân phân tích, sở dĩ lần này Ý Niệm Thần Ba không thăm dò chính xác được đường đi, chủ yếu do đây là nơi kì bí nhất Yêu vực, tồn tại một lực lượng thần bí nào đó quấy nhiễu Ý Niệm Thần Ba khiến nó mất đi tính chuẩn xác vốn có. Nếu quả thực như vậy thì việc chàng không thoát khỏi được quái trận này chẳng có gì quá bất ngờ cả.

Nhận thức rõ nguyên nhân, Lục Vân lập tức thu hồi Ý Niệm Thần Ba, kim quang bao quanh người nhanh chóng chuyển thành hắc sắc ma mang, Ma tông Tâm Dục Vô Ngân được toàn lực thi triển, trong chốc lát khắp tứ phía tràn ngập tinh thần dị lực vô cùng tận, dùng tần số cực cao phân tích mọi động tĩnh xung quanh.

Trong khi thăm dò, Lục Vân phát hiện tinh thần dị lực của mình đang chịu lực bài xích cực kỳ mạnh mẽ, một lực lượng mang tính chất tương tự đang đối kháng mãnh liệt với tinh thần dị lực, đồng thời không ngừng hút lấy chân nguyên của chàng, ngăn chặn không cho tinh thần lực phát ra. Cố gắng chống đỡ một lúc, cuối cùng Lục Vân đành phải dừng tay vì phát giác phương án này không ổn.

Tiếp tục đối chọi với những quang ảnh vẫn đang bay lượn, sắc mặt Lục Vân trở nên nghiêm trọng. Loại trận pháp kì quái vô danh này quả thực lợi hại đến vậy sao? Không hẳn! Chỉ có điều trận thế này được thiết lập ở nơi này, chịu ảnh hưởng của lực lượng thần bí xung quanh, khiến ý thức người phá trận bị quấy nhiễu, khó tập trung tinh thần nên không thể hóa giải.

Thu hồi ma mang bao bọc quanh thân, Lục Vân nhanh chóng triển khai Hư Vô Không Ngân pháp quyết để thử nghiệm giả thiết vừa rồi của mình. Lục Vân nhanh chóng thu được kết quả, chàng cảm nhận rõ ràng những áp lực mạnh mẽ xung quanh chỉ dồn về thân người chứ căn bản không làm tổn thương chàng. Tiếp đó, Lục Vân bắt đầu di chuyển nhẹ nhàng như bóng ảnh, từng chút xuyên qua trận pháp kì quái.

Mới đầu mọi việc diễn ra rất thuận lợi, nhưng khi Lục Vân tiến gần đến vành đai trận pháp thì trận thế cổ quái đó bỗng nhiên hoán chuyển vị trí, tất cả sức mạnh toàn trận tập trung dồn hết lên thân chàng. Cảm thấy bất ổn, Lục Vân nhanh chóng quyết định triển khai Ý Niệm Thần Ba thêm lần nữa. Thật không ngờ, trong lúc triển khai cùng Hư Vô Không Ngân, Ý Niệm Thần Ba lại được giải thoát hoàn toàn khỏi sự kìm hãm lúc trước, nhanh chóng tìm ra bí mật của trận pháp. Lục Vân cũng học được thêm không ít hữu ích.

Xuyên qua vực thẳm, đi đến miệng đường hầm khác, Lục Vân liền thu hồi Hư Vô Không Ngân pháp quyết và Ý Niệm Thần Ba. Quan sát bên trong động, chàng nhận thấy nguồn sáng không gần mình vì đường đi của ánh sáng đã có sự phản xạ phân tán. Lục Vân tiếp tục đi men theo đường hầm, nhờ ánh sáng mờ mờ, chàng phát hiện trên vách tường có rất nhiều hình vẽ hàng trăm loài thú, tất cả đều mang những tư thế cổ quái và hình thù kì dị hiếm thấy, dường như đã tồn tại từ rất lâu trước đây rồi.

Đi thêm khoảng chục trượng, vượt qua mười ba khúc quanh, cuối cùng Lục Vân đến được nơi phát ra ánh sáng. Đây quả là địa phương thần bí vô cùng, nếu không tận mắt nhìn thấy, có lẽ chẳng ai tin là có thật. Sơn động không lớn như trong tưởng tượng, chỉ rộng khoảng mười trượng. Nhưng thần kỳ ở chỗ, bên một bờ vách động lại xuất hiện một cánh cửa bí mật đầy vẻ thần bí. Đó là một cánh cửa kì lạ được tạo nên từ thuỷ tinh, trông xa như một tấm gương, bề mặt hào quang đủ màu sắc chớp sáng liên tục.

Tiến đến gần cánh cửa, Lục Vân phát hiện được trên bề mặt như tấm gương ấy lần lượt xuất hiện vô vàn những hình bách thú giao chiến với nhiều trạng thái diễn biến khác nhau. Khi thì một con, khi thì hai con, có khi lại hiện liền ba con không ngừng đánh nhau, khai uy triển thế, dường như đây chính là một bức tranh bách thú tranh hùng rất chi tiết.

Lục Vân lặng người quan sát hồi lâu rồi bất giác thốt lên kinh ngạc:

- Đây chính là bách thú tuyệt kĩ, thật khiến người ta kinh hoàng. Rốt cuộc là ai đã lưu giữ vào trong đó, và làm thế nào nó có thể diễn ra như vậy mãi không ngừng?

Tiếng nói vừa dứt, ánh sáng trong sơn động bỗng trở nên chói lòa, vô vàn quang ảnh của bách thú vọt ra từ cánh cửa thuỷ tinh di chuyển vòng quanh động, vây quanh Lục Vân không ngừng công kích.

Thấy cảnh tượng ấy, Lục Vân thoạt đầu kinh hãi nhưng nhanh chóng khôi phục vẻ bình tĩnh, nhận ra những hình bách thú đó tuy mới nhìn dường như đang nhằm vào chính mình, nhưng thực chất đang mô phỏng lại những tư thế sẵn có, tất cả chỉ đơn giản là được chuyển từ tấm cửa gương thủy tinh ra không gian trong động, tiến hành giao chiến mà thôi. Những hình ảnh huyền ảo đó căn bản không gây sát thương mà chỉ khiến người ta có ảo giác như thật.

Lục Vân tỉ mỉ theo dõi những hình bách thú chuyển động không ngừng, nhờ sự phân tích và tập hợp của Ý Niệm Thần Ba, chàng nhanh chóng sắp xếp được thành một loại tuyệt kỹ công thủ, bao quát đặc tính của mỗi một yêu thú. Thoạt đầu tuyệt kỹ này gồm gần ngàn chiêu thức của toàn bộ yêu thú tung ra, nhưng với sự quan sát và phân tích của Lục Vân, những chiêu thức nhanh chóng được tinh giản lại, sau nửa thời thần, một bộ bách thú kỳ học hoàn mỹ đã được hình thành. Bộ tuyệt kỹ này có tất cả tám mươi mốt chiêu, Lục Vân gọi nó là Bách Thú Lăng Thiên, ngụ ý "bách thú tranh hùng".

Lục Vân một lần nữa hướng sự chú ý vào cánh cửa thủy tinh, trên đấy, hình bách thú giao tranh vẫn biến chuyển không ngừng.

Quan sát một lúc lâu, chàng thầm nhủ:

- Khung cửa bí mật trong động đá này phải chăng chỉ để ghi lại tuyệt học cổ xưa kia, liệu có còn bí mật gì trong đó hay không? Thêm nữa, đây rốt cuộc là một cánh cửa hay là một khung kính lớn, làm thế nào mới có thể phân định rõ ràng? Nếu là cửa thì làm sao mở ra được, còn nếu là kính thì trong đó cất giữ bí mật gì?

Lục Vân vừa suy nghĩ, vừa nhìn tấm cửa với những hình thù bách thú giao tranh không rời mắt. Thoạt đầu chàng thấy tất cả đều rất bình thường, nhưng sau một lúc tuyệt đối tập trung quan sát, chàng như bị khung cảnh trước mắt cuốn hút, toàn thân ngây nhìn không động, mãi một lúc sau mới bất giác giật mình kêu lên, cả người nhảy lùi về sau, thoát khỏi dòng suy tư triền miên.

Sau khi tỉnh táo lại, Lục Vân cúi nhìn toàn thân mình, không phát hiện thấy gì khác lạ, điều này khiến chàng đột nhiên tỉnh ngộ, không kìm nổi thốt lên:

- Thì ra là vậy!

Nói xong, chàng lại tiếp tục tiến lại gần cánh cửa hơn, tập trung tinh thần quan sát.

Thời điểm này, Lục Vân đã phát hiện ra một số bí mật, nhưng phía sau những bí mật ấy là gì, điều gì đang đợi chàng phía trước và mọi chuyện kết cuộc sẽ ra sao?
Bình Luận (0)
Comment