Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 420

Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ liếc nhìn Diệp Tâm Nghi, thấy nàng khí tức xông tận đỉnh đầu, đành khe khẽ thở dài rồi xoay người bay về phía Lục Nga. Dưới đất, Lục Nga khó nhọc ngẩng đầu nhìn lên không trung, khoé miệng nở nụ cười đau khổ, từ ánh mắt vô hồn toát lên một tia bất khuất, hai tay từ từ nhấc lên.

Nhìn Lục Nga dù trọng thương sắp gục ngã mà ý chí vẫn kiên cường, nét mặt Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ lộ vẻ miễn cưỡng, kim địch trong tay xoay chuyển, âm thanh dữ dội của tiếng sáo dễ dàng phá vỡ kết giới phòng ngự yếu ớt của Lục Nga. Quách Xảo Lệ lấy sáo thay kiếm, tay phải điều khiển hàng trăm ngàn tia kim sắc kiếm khí lao tới, trong nháy mắt đã vây kín lấy Lục Nga.

Huyền Phong môn chủ đứng trên không nhìn cảnh tượng đang diễn ra dưới đất, ánh mắt chợt lạnh băng, toàn thân bùng phát ra một luồng hàn khí mạnh mẽ, khiến cả bầu trời biệt viện bị một tầng không khí lạnh bao phủ. Cảm nhận sự biến hóa của Huyền Phong môn chủ, Tịch Diệt thiền chủ khẽ quát lên một tiếng, song thủ bắn ra hai đạo kim sắc Phật quang bay đến tấn công Huyền Phong môn chủ. Phong Lôi chân quân ở bên phải nghe tiếng quát của Tịch Diệt thiền chủ lập tức phối hợp tấn công, Phong Lôi thần quyết với hai màu xanh đỏ đan xen mang theo uy lực chấn thiên địa, tạo nên một phong lôi kết giới ngay giữa không trung chặn đứng Huyền Phong môn chủ.

Giận dữ gầm lên một tiếng, Huyền Phong môn chủ lúc này rõ ràng đã vô cùng nóng nảy, toàn thân tỏa ra những tia sáng ba màu đen, xanh, đỏ, không ngừng nhấp nháy, khiến cả đỉnh Hoa sơn phủ đầy những luồng chân khí chuyển động nhanh chóng với tần suất cao, lực đạo hùng mạnh kinh thế hãi tục.

Luồng chân khí kì lạ này xuất hiện, đầu tiên tấn công Tịch Diệt thiền chủ và Phong Lôi chân quân, tiếp đó là Diệp Tâm Nghi, Liễu Tinh Hồn, Dư Mộng Hoa và Quách Xảo Lệ. Phương thức tấn công có điểm giống với Tâm Dục Vô Ngân của Ma tông, nhưng Ma tông lấy sức mạnh kì dị của tinh thần làm chủ, còn Huyền Phong môn chủ lại dùng chân nguyên cường đại của mình.

Kêu lên kinh ngạc, Tịch Diệt thiền chủ hét lớn:

- Cẩn thận, pháp quyết này rất cổ quái, khiến người ta khó có thể phòng ngự được.

Vừa nói vừa thúc đẩy nội lực toàn thân, ánh sáng màu vàng yếu ớt bên ngoài cơ thể lão mạnh dần lên, trong chốc lát đã xuất hiện một pho kim Phật, che phủ trên đầu lão.

Xung quanh, Phong Lôi chân quân, Liễu Tinh Hồn, Dư Mộng Hoa và Quách Xảo Lệ đều tăng cường phòng ngự. Diệp Tâm Nghi chợt biến sắc mặt, buột miệng nói:

- Đây là Ám Ảnh Lưu Quang pháp quyết, hắn ta chính là Vô Tâm của Thiên Kiếm viện.

Âm thanh không lớn, nhưng lúc này tựa như một tiếng sấm kinh thiên, khiến tất cả mọi người có mặt đều giật mình kinh hãi. Vô Tâm - đệ tử võ công thâm hậu nhất của Thiên Kiếm viện, thời điểm lục viện tỉ thí đã có tu vi cao hơn Kiếm Vô Trần mấy phần, không ngờ lại trở thành Huyền Phong môn chủ. Nghĩ kĩ lại tất cả những gì liên quan đến Huyền Phong môn chủ, mọi người mới phát hiện ra bên trong vốn ẩn giấu sự thần bí vô cùng.

Lúc đầu mọi sự việc liên quan đến Vô Tâm đều do chưởng giáo Thiên Kiếm viện Lý Trường Xuân xử lý, từ khi Lý Trường Xuân chết đi, không còn ai biết tin tức gì của hắn nữa. Bây giờ nghĩ lại, nếu Lý Trường Xuân bị Huyền Phong môn chủ giết thì chẳng phải chết trong tay đồ đệ của mình hay sao?

Điều này hiển nhiên bất hợp lý, bên trong chắc hẳn còn ẩn giấu huyền cơ, nhưng rốt cuộc là gì, trong nhất thời khó thể kết luận, có những chuyện nếu chỉ dựa vào phán đoán thì khó mà chuẩn xác.

Trong biệt viện của Chính Đạo liên minh trên núi Hoa Sơn, một câu nói của Diệp Tâm Nghi khiến tất cả mọi người rơi vào trầm mặc. Vô Tâm - người đã từng là đại đệ tử của Thiên Kiếm viện, người vì tu luyện võ công tà ma Ám Ảnh Lưu Quang pháp quyết bị lục viện phát hiện, sau đó chưởng giáo Thiên Kiếm viện Lý Trường Xuân đích thân hứa sẽ quản thúc nghiêm ngặt, hôm nay lại trở thành Huyền Phong môn chủ, làm sao có thể không khiến người ta giật mình? Nguồn truyện: Truyện FULL

Tuy ai cũng kinh ngạc, nhưng nét mặt khó coi nhất chính là Liễu Tinh Hồn. Ngày trước, khi Lục Viện liên minh được thành lập tại Dịch viên, lão ta đã đích thân khẳng đinh trước tất cả mọi người rằng Vô Tâm đã bị Lý Trường Xuân phế bỏ. Bây giờ sự thực phơi bày trước mắt, lão biết ăn nói sao với mọi người?

Quan trọng hơn nữa, đây không chỉ là một câu nói mà việc này còn liên quan đến thanh danh của Thiên Kiếm viện, ảnh hưởng đến thể diện của vị tân chưởng giáo là lão, sau này lão làm sao nhìn mặt các cao thủ của ngũ viện.

Liễu Tinh Hồn vì vậy vô cùng ảo não, nhưng Tịch Diệt thiền chủ và Phong Lôi chân quân giữa không trung không có thời gian để ý đến lão ta, hai người đều hét to tung ra hai đòn tấn công mạnh mẽ, lần đầu tiến hành công kích chính diện Huyền Phong môn chủ trên không.

Thản nhiên nhìn mọi chuyện diễn ra, Huyền Phong môn chủ Vô Tâm ánh mắt lạnh lùng, chân nguyên toàn thân biến động. Việc Diệp Tâm Nghi phát hiện ra thân phận của hắn khiến Vô Tâm vừa kinh vừa giận, hơn nữa lúc này Lục Nga lại đang rơi vào tuyệt cảnh. Hắn bất giác gầm lên một tiếng, toàn thân đột nhiên xuất hiện quang hoa ngũ sắc, chiếc áo giáp thần kì đó không ngừng lấp lánh, phát ra những tia sáng quỷ dị. Trong tiếng kêu kinh hãi của Tịch Diệt thiền chủ và Phong Lôi chân quân, ngũ sắc quang hoa trước ngực Vô Tâm phát ra ngũ sắc tinh mang nhất cử chấn vỡ thế tấn công của hai người, làm họ trọng thương.

Cùng lúc ấy, hàng ngàn tia kiếm khí của Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ đã bay đến gần, nhanh chóng nuốt chửng lấy cơ thể Lục Nga, khiến toàn thân nàng máu huyết phun trào, miệng phát ra những tiếng kêu thảm thiết. Ánh mắt Vô Tâm vì thế trở nên cuồng loạn, chân khí phát ra bên ngoài, năm đạo ngũ sắc quang mang xanh, đỏ, lam, đen, vàng tựa năm dải ánh sáng bay lượn kéo dài trong không trung, cuộn trào làm mây gió nổi đầy trời.

Nhận thấy sự phẫn nộ của Huyền Phong môn chủ, Diệp Tâm Nghi bình tĩnh nói với Ngọc Quan Âm Dư Mộng Hoa đang đứng cạnh:

- Bất luận thế nào cũng phải chặn hắn lại, hôm nay quyết không thể để hắn rời khỏi đây.

Dư Mộng Hoa sắc mặt trầm trọng gật đầu, thân thể bay lên không trung chặn đường rút của Vô Tâm.

Lạnh lùng nhìn Dư Mộng Hoa, ánh mắt Vô Tâm lạnh như băng, sắc như dao, không hề có một chút tình cảm. Đôi môi khẽ nhếch, đang định bảo bà ta nhường đường, bỗng nhiên mộtluồng khí tức truyền tới khiến ánh mắt hắn chợt biến động, cơ thể đột ngột lùi lại phía sau, vô thanh vô tức xuất hiện trên đỉnh đầu Phong Lôi chân quân.

Nhìn đối thủ đã bị trọng thương, tay phải Vô Tâm bắn ra một chưởng, tức thì một đạo hắc sắc quang trụ mang theo sức mạnh khủng bố âm u gào thét bay thẳng đến Phong Lôi chân quân đang vội vã trốn tránh bên dưới.

Khi đó, đòn tấn công của Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ đã gần chấm dứt, hơi thở Lục Nga bắt đầu yếu đi, dưới đòn tấn công liên hoàn của Quách Xảo Lệ, một người đang thụ thương yếu ớt hiển nhiên không cách gì chống cự nổi, chỉ có thể dần dần đi đến cái chết mà thôi.

Nhưng đúng lúc mọi người cho rằng Lục Nga chắc chắn phải chết, một thân hình màu trắng đột nhiên xuất hiện. Tất cả còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đã nghe thấy tiếng rên thảm thiết của Quách Xảo Lệ, cơ thể bà ta như bị một lực lượng đáng sợ xé nát một cách tàn nhẫn, toàn thân máu tươi phun ra như mưa, bay đập mạnh vào tường.

Lúc này, thảm trạng của Phong Lôi chân quân và sự việc bất ngờ ngoài ý muốn của Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ khiến mọi người đều vô cùng kinh hãi, mặt mày thất sắc, lộ ra vẻ hoang mang không hiểu. Nhưng chỉ giây lát, đã thấy Ngọc Quan Âm Dư Mộng Hoa và Diệp Tâm Nghi hét lên giận dữ, đuổi theo bóng trắng vừa xuất hiện. Ngay lúc đó, hai thân ảnh khác bay tới ngăn chặn bọn Diệp Tâm Nghi hai người lại.

Tức giận nhìn Thái Phượng tiên tử trước mặt, Diệp Tâm Nghi phẫn nộ nói:

- Các ngươi làm sao vậy, hà cớ gì lại ngăn chặn bọn ta?

Thái Phượng tiên tử nhìn sắc mặt Diệp Tâm Nghi không hay, nhẹ giọng đáp:

- Đừng nóng giận, chúng tôi đã điều tra ra ý đồ lần này đến đây của Huyền Phong môn chủ. Hắn muốn mượn tay Cửu Âm thánh mẫu để gây thiệt hại cho Chính Đạo liên minh, nên nếu chúng ta xảy ra xung đột với bà ta, chính là mắc mưu của hắn. Do đó, chúng ta đặc biệt cùng bà ta đến đây để hợp lực đối phó với Huyền Phong môn chủ.

Thần sắc Diệp Tâm Nghi có chút sững sờ nhưng lập tức hồi phục lại. Chưa nguôi tức giận, nàng hỏi lại:

- Cứ cho là như vậy, nhưng bà ta đột ngột xuất hiện đánh lén sư thúc của ta, việc này giải thích thế nào đây?

Thái Phượng tiên tử cười khổ sở, thấp giọng:

- Điều này ta cũng không rõ, nhưng ta nghĩ bà ấy làm vậy ắt có nguyên do.

Cửu Âm thánh mẫu đứng giữa đám vân vụ trắng trên không trung, nhìn Lục Nga lúc này đã bị trọng thương, nét mặt tức giận lên tiếng:

- Nha đầu, ngươi thật làm ta tức chết đi được, lẽ nào những lời dạy dỗ của ta trước đây ngươi đã quên rồi sao?

Gương mặt trắng bệch của Lục Nga lộ ra vẻ áy náy, thấp giọng:

- Sư tổ, con có lỗi với người, con …

Đối diện với sư tổ, trong lòng Lục Nga vô cùng mâu thuẫn, chẳng biết phải mở miệng thế nào. Lẽ nào lại nói cho sư tổ biết, mình lại yêu người đàn ông đã cưỡng hiếp mình? Điều này rõ ràng là không thể được, nhưng ngoài điều đó ra, mình có thể nói gì đây? Bị ép buộc hay vì không còn cách nào khác ư?

- Sư tổ, việc này…việc này…

Diệp Tâm Nghi mặt mày biến sắc, kinh ngạc nhìn Cửu Âm thánh mẫu và Lục Nga đang nằm trong lòng bà ta, kết cục như vậy rõ ràng khiến nàng khó mà chấp nhận.

Trong tiếng kêu kinh ngạc, Thất Huyền chân nhân cũng đã xuất hiện trong viện, lớn tiếng thuật lại mưu đồ của Huyền Phong môn chủ.

Phất tay ngăn chặn hành động của Thất Huyền chân nhân, Diệp Tâm Nghi than thở:

- Dư sư thúc, người hãy đi xem thương tích của Quách sư thúc thế nào. Các đệ tử khác của liên minh nghe lệnh, hôm nay nhất định phải giữ Huyền Phong môn chủ lại.

Nghe vậy, Thái Phượng tiên tử, Thiên Túc đạo trưởng, Chiến Tâm tôn giả, Kim Cương Thánh Phật và cả Tịch Diệt thiền chủ đang bị thương cũng lần lượt vây thành một vòng tròn, áp sát Huyền Phong môn chủ đang ở trên không.

Bên này, Cửu Âm thánh mẫu lạnh lùng nói:

- Con cái gì mà con? Con nói đi! Đừng nghĩ ta trước nay đều vô cùng sủng ái con mà có thể tùy tiện muốn làm gì cũng được. Lần này nguyên âm của con đã bị tổn thương, rất khó để tiếp tục tu luyện đến cảnh giới cao nhất. Con nói xem, như vậy làm sao xứng đáng với sư phụ con? Làm sao xứng đáng với ta đây?

Lục Nga xấu hổ đáp:

- Sư tổ, con sai rồi, con… con…

Nhìn bộ dạng của nàng như vậy, Cửu Âm thánh mẫu tức giận:

- Bây giờ tạm tha cho con, đợi ta thu thập tên tiểu tử đáng ghét kia rồi sẽ từ từ dạy dỗ con sau.

Nói xong đặt Lục Nga xuống đất, quay mình đuổi theo Huyền Phong môn chủ.

Nằm trên mặt đất, Lục Nga khẽ kêu lên:

- Sư tổ, chàng…

Quay đầu trừng mắt nhìn Lục Nga, Cửu Âm thánh mẫu lạnh giọng:

- Câm miệng, bây giờ không phải lúc con có quyền nói. Hãy ngoan ngoãn đợi ta ở đó.

Trong nháy mắt Cửu Âm thánh mẫu đã xuất hiện trước mặt Vô Tâm, bà ta nhìn năm vị cao thủ liên minh đang bao vây Vô Tâm một lượt, lạnh nhạt cất tiếng:

- Bản thánh mẫu ra tay quang minh chính đại, không muốn người khác ở bên cạnh làm vướng tay chân, cho nên tốt nhất các ngươi tránh ra xa một chút.

Mục quang lại dời đến trên mặt Vô Tâm, ngữ khí âm u:

- Tiểu tử tu vi thật không kém, niên kỉ nhỏ như vậy mà đã đạt đến Quy Tiên cảnh giới, quả thực thế gian hiếm có. Nhưng bất luận ngươi lợi hại đến đâu, đã động vào môn hạ của Cửu Âm thánh mẫu ta thì ngươi đừng mong có thể sống yên thân.
Bình Luận (0)
Comment