Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 616

Muốn phá vỡ tình thế này, lại không cho Kiếm Vô Trần như ý là điều làm Lục Vân khó xử. Kiếm Vô Trần cùng chàng có thù, còn Huyền Phong môn đả thương Trương Ngạo Tuyết và Lâm Vân Phong thì cũng là một dạng cừu oán với chàng. Vì vậy đứng trên lập trường của chàng mà nói, không thể giúp bên nào. Chỉ có điều nếu nói như vậy, thì làm thế nào có thể thay đổi được tình thế?

Đang suy tưởng, Lục Vân đột nhiên nghĩ đến một người, chính là Vân Chi Pháp giới Phong Lôi chân quân. Đối với lão, chàng có một mối thâm cừu đại hận.

Ý niệm vừa biến chuyển, nhãn thần Lục Vân lạnh lại, toàn thân chớp mắt trở nên lãnh khốc.

Thấy Thiên Kiếm Khách ép sát không chịu rời ra, Lục Vân cười tà mị một tiếng, thân thể cấp tốc di động, còn nhanh chóng điều chỉnh tần suất chân nguyên bên ngoài cơ thể đồng nhất với tần suất đòn tấn công của Thiên Kiếm Khách, lập tức cả người chàng hệt như biến mất hoàn toàn trước mắt của Thiên Kiếm Khách, thoát khỏi xiềng xích chân nguyên của hắn, xuất hiện bên cạnh Phong Lôi chân quân dưới mặt đất.

Do bị Vô Tâm đả thương trước đó, Phong Lôi chân quân không thể tham chiến, chỉ đứng tĩnh lặng quan sát. Chính vì vậy, khi Lục Vân đột nhiên xuất hiện trước mắt lão, cả thân hình lão lập tức chấn động, sau đó trấn tĩnh lại được, gấp rút quát lên:

- Lục Vân, ngươi định làm gì? Ngươi thừa lúc người khác nguy cấp, đâu thể gọi là anh hùng được.

Lục Vân cười âm trầm, giọng tàn bạo:

- Ta thừa lúc người khác nguy cấp? Vậy ngày trước tại Dịch viên, có thể nói là thế nào đây? Lấy đông thắng ít, hay là xa luân chiến? Ngươi nghe cho kỹ đây, bản thân ta sẽ hủy diệt Vân Chi Pháp giới, khiến nơi đó từng bước từng bước suy yếu diệt vong.

- Lục Vân ngươi dám!

Một tiếng hét đầy phẫn nộ và kinh hãi phát ra từ không trung, Thiên Kiếm Khách vừa phát hiện được ý đồ của chàng, giận dữ lôi đình truy đến nhanh chóng. Lão hiểu rõ Chánh Đạo liên minh không thể chịu thêm tổn thất một người nào nữa.

Thấu hiểu sự khẩn trương của lão, thần sắc Lục Vân trở nên âm trầm tà ác, hoàn toàn không xuất thủ công kích Phong Lôi chân quân, mà thi triển Ma tông pháp quyết Tâm Dục Vô Ngân, sử dụng tinh thần dị lực có uy thế nuốt hồn đoạt phách phát động một đòn tấn công mạnh nhất.

Phong Lôi chân quân thét lên một tiếng thê thảm, lão vốn đã hư nhược nên hoàn toàn không có khả năng phòng thủ, liền đón nhận đòn công kích có sát khí mạnh mẽ của Lục Vân.

Khi thế công của Thiên Kiếm Khách đến gần, Lục Vân lập tức lắc mình dịch chuyển ra phía sau của Phong Lôi chân quân, khiến cho Thiên Kiếm Khách vội vã thu hồi phần lớn chân nguyên, để tránh sát thương người bên phe mình.

Nhưng ngay đúng thời khắc Thiên Kiếm Khách thu hồi chân nguyên, Ý Niệm Thần Ba của Lục Vân dễ dàng nhận ra sơ hở trong đó. Lục Vân lập tức gia tăng mạnh mẽ chân nguyên, nâng tần suất của tinh thần dị lực lên gấp bội, dễ dàng phá vỡ phòng ngự của Thiên Kiếm Khách, tấn công trực tiếp vào nơi sâu kín trong linh hồn của lão.

Thân thể rung lên, Thiên Kiếm Khách kêu lên một tiếng giận dữ, toàn thân tử mang bạo phát, chỉ chớp mắt đã lập thêm tuyến phòng ngự mới để ngăn chặn đòn công kích của Lục Vân. Đúng ngay thời khắc đó, chỉ trong một sát na ngắn ngủi, Lục Vân bằng một phương thức quỷ dị, thân thể lập tức xuất hiện trước mặt lão, tay phải xuất hiện Hóa Hồn phù tà ác, đánh thẳng một chưởng vào ngực Thiên Kiếm Khách.

Nguy hiểm đến gần, Thiên Kiếm Khách lòng đầy giận dữ cùng nóng nảy, không còn thời gian để suy nghĩ nhiều nữa, liền nhanh chóng điều động chân nguyên toàn thân vào tay phải, xuất ra một chưởng với toàn bộ công lực, nhằm chấn lui Lục Vân, hóa giải nguy cơ.

Khi hai chưởng tâm vừa chạm nhau, Lục Vân lúc đó đột nhiên cười lên một tiếng, lộ vẻ kỳ bí lãnh khốc, phảng phất như có một luồng hơi lạnh thổi vào Thiên Kiếm Khách khiến lão chấn động tâm thần, cảm giác bất an vô cùng to lớn xuất hiện.

Còn chưa kịp suy nghĩ nụ cười của Lục Vân ẩn chứa điều gì, đúng lúc đó, một thân ảnh quen thuộc đột nhiên xuất hiện ngay đúng vị trí của Lục Vân, yên lặng đón chờ một chưởng đoạt phách của lão.

Ngay lúc đó, Thiên Kiếm Khách vẻ mặt kinh hoàng hét lớn:

- Là lão sao, tránh mau đi!

Còn đang hét, lão đã toàn lực thu hồi chưởng đó, đáng tiếc là đã quá trễ.

Ngay khi một chưởng có sức mạnh khủng khiếp của lão ấn thẳng vào ngực Phong Lôi chân quân, hai người thân thiết lâu năm đối mắt nhìn nhau, ai nấy vẻ mặt vô cùng bàng hoàng, đau thương vô tận.

Khóe miệng khẽ máy động, Phong Lôi chân quân thều thào:

- Lão hữu…

Lời còn chưa dứt, sức mạnh đáng sợ đã chấn nát thân thể yếu ớt của lão, cả nguyên thần hư nhược cũng bị hủy diệt hoàn toàn.

Ngây dại nhìn thân ảnh nằm đó, Thiên Kiếm Khách thần sắc thê thương cất tiếng:

- Lão hữu, tại sao như vậy, tại sao trở thành như vậy?

Thống khổ bi thương tràn ngập cõi lòng, hối hận khiến lão tự trách chính mình vô cùng.

Giữa không trung, giọng nói Lục Vân truyền lại:

- Chính tay ngươi đã hủy diệt bằng hữu của mình, chính ngươi, chính ngươi, tất cả là do ngươi đã sai.

- Không! Không phải.

Tiếng hét giận dữ vượt khỏi tầng mây, Thiên Kiếm Khách ngửa mặt nhìn trời thét lớn. Nhưng khi lão la lên được gần phân nửa thì đột nhiên dừng lại, bởi vì thân ảnh Lục Vân đã xuất hiện ngay trên đầu lão.

Gầm lên điên cuồng, Thiên Kiếm Khách hai tay chắp lại hướng lên, ý muốn toàn lực chống lại đòn tấn công của Lục Vân.

Thấy vậy, Lục Vân chỉ cười một tiếng lạnh lùng tàn khốc, thanh âm lạnh lẽo phát ra từng chữ với sức mạnh làm kinh khiếp hồn phách con người:

- Thời khắc đã đến, diệt hồn xuất, quỷ thần tru!

Một thanh tiểu đao khắc đầy phù chú xuất hiện trong quang mang đen tuyền, lực hủy diệt như muốn chém nát hồn phách.

Lúc đó, Lục Vân xảo diệu lợi dụng cái chết của Phong Lôi chân quân đang khiến cho Thiên Kiếm Khách nghiêm trọng tự trách, sau đó để lộ một khuyết điểm trong ý thức của mình, phơi bày nhược điểm trí mệnh, đã thi triển Diệt Hồn Đao, sử dụng sức mạnh tru diệt quỷ thần, mạnh mẽ chém thẳng xuống đầu lão.

Mọi việc hoàn mỹ không một khuyết điểm, kế hoạch của Lục Vân đã thành công hoàn toàn. Vì vậy, một đao đó Thiên Kiếm Khách hoàn toàn không cách nào tránh khỏi, thật sự bị chém nát, chỉ còn lại nguyên thần may mắn thoát được, nhưng cũng cực kỳ hư nhược.

Hành động của Lục Vân chớp mắt liền khiến mọi người kinh hãi chấn động. Vì thế, cao thủ của Quỷ vực và Huyền Phong môn đều lộ vẻ hoan hỉ to lớn, Vô Nhân Tọa, Hồng Vân lão tổ và Mạc Bắc Thiên Tinh Khách thần sắc thất kinh vô cùng, Kiếm Vô Trần, Diệp Tâm Nghi và Bạch Quang thì điên cuồng giận dữ.

Vung tay đánh bạt địch nhân, Kiếm Vô Trần lắc mình liền di chuyển đến giữa không trung, xuất hiện bên cạnh nguyên thần của Thiên Kiếm Khách, quan tâm hỏi dồn:

- Sư tổ người sao rồi?

Thiên Kiếm Khách yếu ớt và đau thương trả lời:

- Ta không sao, chỉ tiếc cho thân xác đã được mấy trăm năm. Vô Trần, con phải cẩn thận, đòn công kích bí hiểm vừa rồi của Lục Vân là bí kỹ trước giờ chưa từng thi triển, tương đối bá đạo cơ hồ không vật gì chống được. Con phải cẩn thận vô cùng mới được.

Kiếm Vô Trần trầm thống nói:

- Sư tổ người yên tâm, con sẽ không thua hắn đâu, người cứ xem đi, con sẽ trả thù cho người.

Lạnh lùng nhìn Kiếm Vô Trần đầy phẫn nộ, Lục Vân cười tà đạo nói:

- Đó chỉ mới là bắt đầu thôi, hôm nay ta sẽ cho ngươi chứng kiến Chánh Đạo liên minh bị hủy diệt như thế nào.

Kiếm Vô Trần giận dữ nhìn chàng, âm trầm đáp lại:

- Không phải là mới bắt đầu, mà là sẽ kết thúc. Ngươi hôm nay cũng không thấy được bề trái của tình hình, bởi vì ta sẽ không cho ngươi một cơ hội nào, chịu chết đi, Lục Vân.

Khí thế bộc phát, hào quang đỏ tím như sóng dấy động, hình thành kết giới kinh thiên, giam Lục Vân vào giữa.

Phát hiện tình thế không ổn, trong tâm Lục Vân xuất hiện cảm giác cực kỳ bất an, giống hệt như cảm giác khi sớm nay chàng vừa ra khỏi cửa, điều đó khiến chàng chấn động trong lòng, hối hả lắc mình lùi lại. Bắt đầu phân tích, Lục Vân tạm thời tính chuyện né tránh trước mặt. Chiêu thức tấn công chỉ cố thêm một bước là đã suy giảm, đến ba bước thì đã kiệt quệ. Chỉ cần tránh né được một chiêu tấn công rất sắc bén, thế công sau đó liền đơn giản đi nhiều rồi.

Suy nghĩ của chàng rất chính xác, nhưng đáng tiếc Kiếm Vô Trần đã hạ quyết tâm phải tiêu diệt được Lục Vân, vì vậy đã không để cho chàng có cơ hội thoát đi. Phát hiện được điểm này, Lục Vân cười lạnh một tiếng rồi thi triển Không Gian Khiêu Dược. Chỉ thấy ngoài thân lóe lên luồng sáng bạc, chàng đã nhanh chóng thoát ra khỏi cảnh bị vây khốn, xuất hiện bên ngoài khoảng năm mươi trượng.

Đưa mắt nhìn Kiếm Vô Trần đang giận dữ kinh hãi, Lục Vân lạnh lẽo nói:

- Ta sẽ cho thêm muối vào vết thương của ngươi, xem ngươi chống đỡ được bao lâu.

Nói xong, không cần để ý đến Kiếm Vô Trần đang lao tới, Lục Vân toàn thân bừng lên liệt diễm, theo tốc độ di chuyển cực cao của chàng hình thành một luồng quang ảnh đỏ chói, mãnh liệt phá tan kết giới vây Vô Tâm do Bất Tử Thiên Đồng lập nên. Thân thể chàng vừa mới đi qua, đã khiến hai người bắn ra.

Sự việc bất ngờ xảy ra khiến Bất Tử Thiên Đồng kinh hãi vô cùng, còn Vô Tâm lại hoan hỉ. Trước đó, Kiếm Vô Trần lấy mạnh hiếp yếu, liên tục đả thương mấy cao thủ Huyền Phong môn, khiến Vô Tâm vừa giận vừa sợ, muốn thoát khỏi sự dây dưa của Bất Tử Thiên Đồng, đáng tiếc hoàn toàn không có cách nào như ý. Hiện tại, bỗng nhiên Lục Vân cho hắn một cơ hội, khiến hắn vội vã hạ mình xuống hướng đến các cao thủ Chánh Đạo liên minh.

Bên này, Sát Huyết Diêm La và Bạch Quang đã giao đấu được một lúc lâu, cảm nhận lão tuy mạnh hơn hắn, nhưng rất khó tiêu diệt được hắn, vì thế lại trở nên giằng co, khiến cả hai hầu như rơi vào trạng thái bị động. Chính vì vậy, Sát Huyết Diêm La cũng không có ý định tiếp tục cuộc chiến, liên tục phát động tấn công mãnh liệt chấn lão thối lui, chính mình lại học theo lối đánh của Vô Tâm, lắc mình chuyển thế công sang cao thủ Chánh Đạo liên minh. Như vậy, hai đại sát tinh như hổ vào đàn dê, lập tức khiến cho Chánh Đạo liên minh hoàn toàn lâm vào hiểm cảnh, không còn đường thoát.

Cục diện vốn đang bình ổn, lúc này liền nổi lên sóng ba đào. Theo sự xuất thủ của Sát Huyết Diêm La và Vô Tâm, Tịch Diệt Thiện Chủ và Thiên Túc đạo trưởng lập tức bị trọng thương, Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ và Ngọc Liên Quan Âm Dư Mộng Hoa cũng đồng thời bị đánh bay đi, cả liên minh bị phân chia thành bốn năm phần, rơi ngay vào tình thế vô cùng nguy hiểm.

Đúng lúc nguy cấp, Bạch Quang hạ lệnh cho mọi người tụ về một khối, những người bị thương được bảo vệ ở giữa, còn lại những người khác hình thành một vòng tròn để toàn lực phòng thủ. Bên ngoài, Vô Tâm thống lĩnh sáu cao thủ môn hạ mãnh liệt tấn công. Sát Huyết Diêm La thì bất động tại không trung, ánh mắt nhìn sang nhóm ba người Vô Nhân Tọa.

Đoán được ý của hắn, Vô Gian Quỷ Sát hạ giọng giải thích:

- Diêm Quân, ba tên này không phải dễ đối phó, chúng ta như bây giờ nếu quả thật tiến lên, sợ là còn quá sớm.

Sát Huyết Diêm La lạnh lùng quan sát tứ phía, nhìn Kiếm Vô Trần và Lục Vân đang truy đuổi lẫn nhau, Huyền Phong môn tuy tấn công sắc bén, nhưng khó có thể phá nổi căn cơ phòng thủ của Chánh Đạo liên minh, như vậy sớm muộn gì thì Chánh Đạo liên minh cũng sẽ có cơ hội lấy lại thế trận, khiến cho điều kiện lợi thế rất tốt vừa mới tạo ra dần mất đi.

Thấy vậy, Sát Huyết Diêm La trầm tư một chút, cuối cùng mở miệng nói:

- Trước tiên phải tiêu diệt cho được Chánh Đạo liên minh rồi hãy nói, chúng ta nên hỗ trợ Huyền Phong môn đột phá phòng ngự, đợi khi cao thủ Chánh Đạo liên minh bị tiêu diệt gần hết, thì chúng ta sẽ thoát ra ngoài quan sát tình hình, cuối cùng mới thu thập tàn cục.

Vô Gian Quỷ Sát tán thành nói:

- Diêm Quân anh minh, đó quả nhiên là kế sách tốt nhất. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

Nói xong, Quỷ vực bốn đại cao thủ nhanh chóng gia nhập trận chiến, khiến cho áp lực lên Chánh Đạo liên minh tăng lên rất lớn, nguy cơ từng bước từng bước đến gần.

Thấy rõ mọi chuyện, Thương Nguyệt vẻ mặt dần dần nghiêm lại, nói với Tĩnh Nguyệt đại sư:

- Trước mắt tình thế cực kỳ nguy cấp, Ngạo Tuyết ở nơi nào sợ là trong nhất thời cũng không thể tìm ra được, con thấy mọi người nên rời đi trước. Con sẽ ở lại quan sát tình hình, nếu như có phát hiện điều gì mới sẽ thông báo cho mọi người hay.
Bình Luận (0)
Comment