Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 74

Tại Quỷ hải một luồng hắc sắc quang hoa phiêu diêu bất định xuất hiện, trên mặt biển đồ án mặt quỷ dần dần hiện rõ. Trên đồ án đó có một đạo hào quang đen kịt không ngừng vươn ra tứ phía như một tấm võng bao trùm khuôn viên mười trượng xung quanh, khí tức âm sâm khủng bố như âm phong nơi địa ngục đang cuồng nộ kêu gào.

U Linh sứ giả nhìn ba thân ảnh trước mặt cười khùng khục, đột nhiên hắc ảnh bỗng hóa thành vô số thân ảnh, hình thành một bức tường hắc khí như một thực thể bắt đầu vây lấy và thu hẹp họ vào trong. Đồng thời những tiếng kêu khóc âm sâm của các vong linh tà ác cũng nổi lên khiến cho cảnh tượng càng trở nên vô cùng quỷ dị, tạo nên một cảm giác kinh sợ. Cảm nhận được áp lực từ tứ phía ngày càng mạnh, cộng thêm vô số khí tức tà ác xâm nhập vào nội thể như muốn hút cạn hồn phách, ba người Liễu Tinh Hồn sắc mặt trở nên xám xịt lộ rõ vẻ tuyệt vọng.

Quay sang Kiếm Vô Trần và Lãnh Gia Hào, Liễu Tinh Hồn nghiến răng nói: "Bây giờ ta chỉ còn cách liều mạng đánh với chúng một trận cuối cùng. Chúng ta sẽ cùng thi triển Nghịch Chuyển Âm Dương chi thuật, quyết liều sống mái một phen". Lãnh Gia Hào nghe vậy ánh mắt trở nên kiên nghị, ưỡn ngực đứng thẳng chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Phần Kiếm Vô Trần thì nhãn thần có chút biến đổi, hắn khẽ chớp mắt để che giấu một tia thán tức rồi nhẹ gật đầu biểu lộ sự đồng ý. Không nói một lời, hắn huy động tất cả chân khí còn lại chuẩn bị phát động một cuộc chiến sinh tử.

Trong vòng hào quang hắc sắc ba người nắm chặt tay nhau, cùng với thanh Thiên Linh thần kiếm xoay tròn trên đỉnh đầu. Từ bốn phía màn hào quang bắt đầu thu hẹp lại, Liễu Tinh Hồn thấy vậy cười thảm, hét khẽ một tiếng thân thể ba người đột nhiên xoay vòng theo hướng ngược lại. Chỉ thấy những luồng ngũ sắc quang hoa cứ vươn dài tỏa ra luồng khí tức hủy diệt, kèm theo một cỗ khí thế cường đại được gia tăng theo tốc độ chuyển động của ba người. Thiên Linh thần kiếm như được thần tiên phù trợ, trong tiếng long ngâm lảnh lót một luồng ngũ sắc quang hoa chói mắt bắn thẳng lên chín tầng trời.

Ở bên ngoài U Linh sứ giả cười lạnh một tiếng, một đạo quang mang ám hồng vô thanh vô tức xuất hiện trong tầng hào quang hắc sắc, âm sâm quỷ bí vô bỉ. Cùng với sự xuất hiện của đạo quang mang này là một cỗ khí tức cường đại có khả năng thôn tính mọi chướng ngại, trong chớp mắt đã bạo phát ra uy lực mạnh gấp năm lần quang hoa lúc ẩn lúc hiện. Đột nhiên áp lực cường đại bỗng thu hẹp lại mang theo khí thế dời núi lấp biển, trực tiếp công kích vào thân thể ba người Liễu Tinh Hồn.

Trong thoáng chốc, ngũ sắc quang hoa mà ba người vừa tạo ra đã đụng độ với lực lượng cường đại của U Linh sứ giả. Hàng loạt tiếng nổ đinh tai nhức óc không ngớt vang ra, vô sô ánh sáng nhấp nhoáng tỏa trùng điệp thành những tia lửa nhỏ bắn tứ tán xung quanh. Hai lực lượng đối kháng ngang tài ngang sức, nhất thời đã lâm vào trạng thái dằng co quyết liệt.

Phía trong vòng hào quang ba người đang chuyển động với tốc độ chóng mặt bỗng từ từ chậm lại, rồi như cảm nhận được sự công kích cường bạo của đối phương cả ba đồng thời hét to, toàn bộ công lực được huy động bạo phát dữ dội. Chỉ thấy trong thoáng chốc ngũ sắc quang hoa đại thịnh, dồn ép quang mang ám hồng của U Linh sứ giả. Ngay sau đó ba người xoay chuyển nhanh hơn, Thiên Linh thần kiếm trên đầu tỏa ra hào quang rực rỡ gấp bội khiến cho luồng quang mang ám hồng bị đẩy lùi về sau một trượng. Phút chốc đã co lại làm cho tên U Linh sứ giả phẫn nộ gào thét và dưới áp lực ngày càng tăng buộc hắn phải dốc toàn lực ra phản kích.

Đúng lúc này ba người trong vòng vây đã biến thành một đạo quang trụ, thân ảnh hoàn toàn tiêu thất. Đạo quang trụ này bộc phát bắn thẳng lên trời, ánh sáng tỏa ra soi chiếu khắp không gian xung quanh. Thiên Linh thần kiếm trên đầu liên tục xoay chuyển tụ lại một đạo kiếm trụ chấn thiên kinh địa tỏa ra ngũ sắc quang hoa chói lóa nối từ mặt đất lên tận trời cao. Một tiếng nộ hống phát ra, ngũ sắc kiếm trụ chứa đựng ý chí kiên định vô bỉ của ba người Liễu Tinh Hồn, Lãnh Gia Hào và Kiếm Vô Trần với Nghịch chuyển Âm dương Chi thuật giúp cho công lực của họ đại tăng gấp ba lần, bạo phát một kích sinh tử.

Chỉ trong nháy mắt quang trụ chứa đựng vầng hào quang ngũ sắc chấn kinh thiên địa đã đụng độ với luồng hào quang ám hồng. Lưu quang dị sắc tung bay đầy trời tràn ngập không gian rồi dần dần lan tỏa ra tứ phía, cảnh sắc vừa thần bí mà lại cực kỳ mỹ lệ. Trong tiếng nổ rền vang chỉ thấy lưu quang phi vũ, quỷ khí âm sâm tràn ngập khắp nơi. U Linh sứ giả thét lên giận dữ, thân ảnh phi tốc chuyển động, tầng tầng hắc ảnh ảo hóa giống như thực thể không ngừng tăng lên, điên cuồng chống lại thần kiếm ngũ sắc. Hai luồng hào quang ngũ sắc và ám hồng không ngừng đối kháng nhau, lúc lên lúc xuống. Thời gian lúc này như không tồn tại, có thể nói là dài bất tận mà cũng có thể chỉ là trong chớp mắt, một cảm giác vô cùng kỳ diệu bao trùm lên toàn bộ không gian.

Âm ba chấn động trời xanh, quang hoa khi mờ khi tỏ. Hai cỗ lực lượng cường đại sau một lúc giao tranh ác liệt sức mạnh đã có phần giảm sút, hào quang cũng trở nên ảm đạm. Đột nhiên quang hoa ngũ sắc vụt lóe sáng, cuối cùng cũng triệt phá được màn hào quang vững chắc của U Linh sứ giả. Lúc này, giữa không trung xuất hiện một đạo huyết trụ xung thiên khiến cho ba người Kiếm Vô Trần bay dạt về ba hướng khác nhau, khóe miệng rỉ máu, sắc mặt tái xanh vô cùng tang thương cùng rơi xuống. Trong trận chiến này ba người đã hao tận tâm lực, chân nguyên hoàn toàn khô kiệt, ba người họ chỉ cách lằn ranh của sự sinh tử trong gang tấc. Trên mặt nước song nhãn quỷ diện lóe lên quang mang hắc sắc yêu tà diễm lệ tĩnh lặng quan sát năm người trên không trung.

Về phần Tất Thiên, lúc này luồng hồng quang bao bọc xung quanh ngày một mỏng manh, còn hữu thủ dùng toàn lực tóm lấy Đỗ Lực, cố gắng giữ cho thân hình hai người không bị rơi xuống. Nhưng đáng tiếc chân nguyên của hắn đã hao tận chỉ còn biết thở dài cam chịu. Hai thân thể đang chầm chậm rơi xuống, ánh mắt Tất Thiên lộ ra vẻ thất thần. Trong lòng hắn bất chợt dấy lên một thứ cảm xúc chưa từng có trước đây, hắn quả thực không cam tâm nhìn cuộc hành trình còn chưa bắt đầu mà đã phải kết thúc. Hắn bất chợt nhớ đến hình ảnh người con gái mỹ lệ với khí chất thanh cao mà lạnh lùng như băng sương mà khẽ mỉm cười. Quả thật có phải con người chỉ cần từng được nếm qua mùi vị của ái tình, có chết cũng cam lòng chăng?

Liếc nhìn lên ba người ở phía trên, Tất Thiên hiểu rằng hành động lần này cả năm người đều đã thất bại. Hắn nhìn sang Đỗ Lực thì phát hiện ra nhãn thần của sư đệ ảm đạm vô quang, hai mắt đang từ từ khép lại. Không nói lời nào Tất Thiên chỉ thầm nghĩ trong lòng: "Đừng sợ, đã có ta đi cùng đệ sẽ không tịch mịch đâu".

Trên không trung, U Linh sứ giả nhìn năm người miệng phát ra một tràng quỷ tiếu âm u lãnh khốc, ánh mắt xạ ra quang mang cực kỳ âm độc. Lúc này, hắn không cần thiết phải tấn công chỉ im lặng nhìn năm người từ từ đi vào chỗ chết, táng thân nơi Quỷ hải này. Hắn biết rõ năm người bọn họ chỉ như ngọn đèn cạn dầu, không thể nào thoát chết, Quỷ Vô Nhan đang đợi ở phía dưới sẽ nuốt chửng họ, khiến năm người họ vĩnh viễn tiêu thất.

Độ cao vài chục trượng chớp mắt đã hết. Đúng lúc năm người sắp rơi vào miệng Quỷ Vô Nhan bỗng từ xa xạ đến một đạo cường quang nhanh như thiểm điện, một luồng sáng đỏ tía xuất hiện phía trên kéo họ bay lên, phút chốc đã xuất hiện cách đó cả trăm trượng, tĩnh lặng và bỏ đỉnh lập giữa không trung. Nhìn kỹ, luồng xích quang đó nguyên lai là một ngọn huyết kỳ màu đỏ, lưu quang loang loáng với vô số chú ngữ dày đặc trên mặt toát lên vẻ thần bí mạc trắc. cùng lúc với sự xuất hiện của ngọn huyết kỳ, không gian xung quanh U Linh sứ giả chấn động kịch liệt rồi đột nhiên một cánh cửa hiện ra lơ lửng giữa không trung, một nhân ảnh toàn thân quang hoa lưu chuyển bất ngờ hiện ra sau cánh cửa.

U Linh sứ giả thân ảnh lay động thoắt cái đã cách xa ngoài mười trượng, cảnh giác nhìn bóng nhân ảnh vừa đột ngột xuất hiện. Hắn quan sát tỉ mỉ chỉ thấy lão trạc ngũ tuần, nhãn thần quang hoa hàm ẩn, toàn thân tán phát quang mang thần thánh. Điều khiến cho U Linh sứ giả kinh hoảng nhất là hắn hoàn toàn không thể nhìn thấu được con người này, chỉ biết khi bị người này nhìn thì trái tim hắn không kềm được nhịp đập thình thịch trong lồng ngực, đồng thời một dự cảm bất tường mơ hồ cũng hiện lên trong tâm tưởng.

Thần bí nhân thờ ơ nhìn hắn lạnh lùng nói: "Tưởng ai, hóa ra là U Linh sứ giả của U Linh đảo, một trong Quỷ vực tam đại tuyệt địa, chẳng trách tu vi lại thâm hậu như vậy. Thủ đoạn của ngươi quả không tồi đã khiến bọn họ ra nông nỗi này, nay ta đây xin được lĩnh giáo, ta có tiêu diệt ngươi cũng coi như giúp họ lấy lại công đạo". Nói xong, hữu thủ vẫy ra, Thiên Linh thần kiếm đang du động giữa không trung liền tự động phi đến nằm gọn trong tay. Thanh kiếm liền rung lên một tiếng long ngâm trong trẻo, thân kiếm bạo phát hào quang sáng trong như ngọc chiếu sáng cả một khuôn viên mấy chục trượng xung quanh. Thần bí nhân nhìn thanh Thiên Linh thần kiếm trên tay nhãn thần lộ ra sắc thái kì dị tựa hồ như muốn che giấu một điều gì. Đột nhiên hữu thủ lật lại, thần kiếm toát ra uy thế hủy thiên diệt địa kéo từ mặt biển bắn lên năm đạo thủy trụ xung thiên. Năm đạo thủy trụ như năm cây cột chống trời tỏa ra năm luồng hào quang khác nhau tạo thành một tầng kết giới thần bí vây khốn U Linh sứ giả vào giữa.

Vô số lưu quang u ám lập lòe di động trong tầng hắc vụ. Thấy vậy, U Linh sứ giả kinh hãi hét lên: "Ngươi là ai mà lại có tu vi thâm hậu đến vậy, với tu vi của ngươi ta không tin ngươi là cao thủ của nhân gian giới. Nói mau, ngươi rốt cuộc từ đâu đến?".

Thần bí nhân cười lạnh nói: "Biết được lai lịch của ta thì có ích gì cho ngươi, bất kể là ta từ đâu đến thì hôm nay ngươi cũng chỉ có một kết cục là hồn phi phách tán mà thôi. Bây giờ hãy nhận lấy sự trừng phạt của ta!". Vừa nói xong, Thiên Linh thần kiếm rực sáng, bạo phát một tầng quang ba rợp trời mang theo kình lực mạnh mẽ nhắm thẳng U Linh sứ giả mà kích tới.

U Linh sứ giả cuồng nộ gào lên: "Bất kể ngươi là ai thì nơi này cũng là địa bàn của ta, ngươi tuyệt đối sẽ không thể giết được ta đâu. Hãy tiếp chiêu U Linh Quỷ Vũ!". Dứt lời U Linh sứ giả liền chuyển mình, chớp mắt đã hóa thành chín thân ảnh xông về phía thần bí nhân. Trên đường đi mỗi đạo thân ảnh lại chuyển hóa thành chín đạo quỷ ảnh, phút chốc không gian đã tràn ngập bóng quỷ ảnh. Bốn bề âm phong gầm rú, vong linh gào khóc, tầng tầng âm tà chi khí hình thành nên một quang cầu màu đen đặc phủ trùm lên thân ảnh của thần bí nhân.

Thản nhiên thần bí nhân không mảy may để ý đến đòn công kích đang ập đến từ tứ phía chỉ mỉm cười ngạo nghễ. Đợi đến khi quỷ ảnh đã bao vây xung quanh, uy lực tấn công đã đạt đến cực hạn thì thần bí nhân mới bắt đầu phản kích. Tay hữu huy động thần kiếm, từ thân kiếm bay vọt ra năm đạo thần long chiếm giữ năm phương vị xạ thẳng đến năm đạo thủy trụ. Phút chốc hào quang lưu chuyển, năm đạo thủy trụ bỗng phát ra quang hoa cường thịnh kết hợp với năm con thần long. Chỉ thấy những con thần long uốn mình bay lượn xung quanh thủy trụ, đồng thời trên thân thủy trụ xạ ra năm luồng quang hoa kết lại thành một tấm võng che lấp cả bầu trời, hào quang ngũ sắc lóa mắt giáng thẳng xuống đầu U Linh sứ giả.

Tên U Linh sứ giả cố gắng dùng toàn lực liên tiếp tấn công nhưng đều bị tầng hào quang hộ thân của đối phương chấn tan, khiến hắn dần cảm nhận được khoảng cách thực lực giữa hai bên là quá xa. Thấy nguy cơ đã lâm đầu, U Linh sứ giả phát ra một tràng nộ hống hung hãn quỷ dị, thân thể hóa thành một đạo hắc sắc khí phi tốc xoay chuyển khắp châu thân với tần suất trên vạn lần mỗi thức.

Thần bí nhân chỉ lãnh đạm nhìn hắn khẽ nói: "Tới đây nên kết thúc được rồi, ta không có nhiều thời gian để dùng dằng với ngươi, hãy chấp nhận số mệnh đi." Nói xong nhãn thần bật lóe hào quang, toàn thân bạo phát một luồng bá khí gia tăng gấp mười lần. Tức khắc tấm thiên võng liền ập xuống đầu U Linh sứ giả, hút sạch quỷ khí ngoại thân của hắn. Tiếng rên la thảm thiết vang lên bất tuyệt trên mặt biển, tiếng rú điên cuồng khiến người ta kinh tâm táng đởm, cực kỳ khủng bố. Quang hoa chớp sáng, quang mang hắc sắc rung động dữ dội, thoáng chốc đã bị ép xuống rồi dần hóa thành từng làn khói mỏng tan loãng vào không gian.

Thần bí nhân điềm nhiên cười, thần kiếm trong tay cũng thu lại, chớp mắt đã tiêu thất vô tung vô ảnh. Chỉ thấy quang hoa thiểm thước, năm đạo hào quang khác nhau quay trở lại nhập vào Thiên Linh thần kiếm, các thủy trụ xung quanh cũng chìm xuống, mọi chuyện phảng phất như chưa hề tồn tại. Thần bí nhân thân ảnh chớp động như một quầng mây đỏ tía loang loáng hồng quang đem theo năm người vẫn đang hôn mê bất tỉnh.

Dừng lại phía trên một gò đất bằng phẳng thần bí nhân quay lại nhìn, hữu thủ lật lại tạo ra một màn hào quang bảo phủ lấy toàn thân năm người. Vô số quang mang ngũ sắc ồ ạt tiến nhập vào nội thể, bù đắp lại lượng chân nguyên hiện đã khô cạn của họ. Thời gian cứ thế trôi đi, khi thấy năm người bắt đầu có dấu hiệu tỉnh lại thần bí nhân bất chợt thu hồi hữu thủ đồng thời chế trụ huyệt đạo của năm người. Sau một lúc bối về đỉnh Thái Huyền Sơn, dùng ngũ sắc đan hoa đã qua nghìn năm tu luyện để giúp trị thương. Sau đó, thương thế của vãn bối không những thuyên giảm mà công lực cũng đại tăng, tiến nhập vào cảnh giới Quy Tiên."

Nghe hắn nói thần bí nhân nhãn thần lóe lên một tia quang mang kì dị tiếp tục hỏi: "Cuộc Lục Viện hội võ có được cử hành không?" Kiếm Vô Trần thần sắc thay đổi thấp giọng trả lời: "Dạ, đã cử hành. Diễn ra chưa đến mười ngày."

Cảm nhận được ngữ khí khác lạ của Kiếm Vô Trần, thần bí nhân bất giác hỏi: "Dựa vào tu vi của ngươi, trong cuộc Lục Viện hội võ lần này phải chăng đã giành được danh vị đệ nhất, Thiên Kiếm Viện lại đứng đầu có phải không?"

Mặt biến sắc nhãn thần cổ quái nhưng rất nhanh đã lại trở nên âm trầm, Kiếm Vô Trân nhìn bóng lưng của thần bí nhân chỉ thở dài nói: "Không đâu, danh hiệu đệ nhất đã bị Lục Vân của Dịch Viện đoạt mất, vãn bối chỉ đứng thứ hai."

Thân hình chấn động vì kinh ngạc thần bí nhân hỏi tiếp: "Dịch Viện ư, không thể nào? Tên Lục Vân đó đã dùng pháp quyết gì mà có thể thắng được Thiên Kiếm cửu quyết của ngươi. Theo tu vi của ngươi chắc chắn đã luyện được Diệt Thiên quyết, Dịch Viện lại có pháp quyết gì có thể thắng được Diệt Thiên quyết?"

Kiếm Vô Trần thở hắt ra nói: "Quả thật Dịch Viện có một pháp quyết vô cùng bá đạo, chính là "Ngũ Lôi Chính Thiên quyết" bất truyền của Dương Viện trong Dịch Viện, nghìn năm nay chưa từng có người luyện thành. Chỉ vì tên Lục Vân đó đã che giấu thực lực trước mắt mọi người, đến thời khắc quyết định mới đột nhiên phát động khiến vãn bối lạc bại".

Thần bí nhân giật mình hỏi: "Ngũ Lôi Chính Thiên quyết, Lôi Thần quyết đã trùng hiện nhân gian sau cả ngàn năm tuyệt tích. Đây quả là thế gian vô thượng pháp quyết chí dương chí cương, ngươi bại dưới pháp quyết này kể ra cũng không có gì phải hổ thẹn. Lần này ta cứu ngươi là muốn tặng ngươi một vật, vật này là của một vị cố nhân của ta, bây giờ ta sẽ giao cho ngươi. Nhưng ngươi hãy nhớ tuyệt đối không được để cho ai biết." Dứt lời ngọn huyết kỳ liền xuất hiện sau một lật tay, từ từ rơi vào tay của Kiếm Vô Trần. Nhìn ngọn huyết kỳ trong tay, chỉ thấy lưu quang lấp loáng, vô số phù chú tạo thành một âm dương bát quái đồ với đủ loại hào quang thiểm thước, tầng tầng xích quang lưu động tuần hoàn trông thập phần thần bí.

Thần bí nhân lên tiếng: "Cây huyết kỳ này có tên là Huyết Hà Đồ rấtthần bí mà uy lực bá đạo dị thường. Việc sử dụng nó như thế nào ta sẽ bàn sau, bây giờ ngươi hãy nghe cho rõ về lai lịch của nó. Theo truyền thuyết thì ba ngàn năm trước, Huyết Hà chân quân mất chín chín tám mươi mốt năm mới luyện thành Huyết Hà Đồ. Ngày mà thần khí mới hoàn thành, thượng thiên hạ địa đều rực lên một màu ám hồng, một đạo âm dương bát quái xoay chuyển giữa không trung có thể thượng tru thần tiên, hạ diệt yêu ma, quả là một loại thần khí thần kỳ bá đạo nhất thế gian. Cũng theo truyền thuyết trong tam gian thất giới có tất cả hai mươi tư thần khí, trong đó có tám loại bá đạo nhất, cây Huyết Hà Đồ này chính đứng vị trí thứ tư. Còn cây Thiên Linh thần kiếm được xếp thứ năm trong thần binh phổ nhưng cũng chỉ xếp thứ mười ba nếu tính toàn bộ thần khí. Thiết tưởng qua đó ngươi cũng có thể thấy được uy lực lớn lao của Huyết Hà Đồ. Còn lý do tại sao nó lại có uy lực lớn lao đến như vậy thì cũng theo truyền thuyết, Huyết Hà chân quân khi mới tu luyện đã xảo ngộ chứng kiến cuộc quyết đấu thế gian hiếm thấy giữa Khấp Huyết ma mị và Thiên Yêu. Hấp Huyết chân quân bèn chờ cho đến khi hai loại dị linh chí phách chí sát này lưỡng bại câu thương mới phóng Huyết Hà Đồ ra hấp thu chúng vào trong. Sau đó lại trải qua hàng chục năm tu luyện, cộng với việc hút thêm linh khí của vô số linh vật khác nhằm luyện hóa hai dị linh này, nhưng đáng tiếc đều không thành công. Nhưng cũng nhờ vậy mà toàn thân Huyết Hà Đồ sau khi được luyện thành tỏa ra hào quang huyết hồng ẩn tàng âm sát chi khí, có thể trảm tiên trừ ma."

Nghe thần bí nhân kể mà sắc mặt Kiếm Vô Trần chấn kinh, thật không ngờ cây cờ nhỏ bé này lại có lai lịch hiển hách đến vậy, thật khiến người ta không thể tin được. Nhìn lại ngọn huyết kỳ nơi tay, Kiếm Vô Trần thật không hiểu thần bí nhân vì vị cố nhân nào mà lại cứu rồi lại tặng thần khí lợi hại này cho y. Về điểm này quả thật Kiếm Vô Trần nghĩ đến bể đầu cũng chẳng thông.

Hắn nhìn thần bí nhân dò hỏi: "Không ngờ thần khí này lợi hại như vậy, nhưng sao tiền bối lại muốn tặng cho vãn bối. Chúng ta trước giờ chưa hề quen biết mà lại tặng món quà lớn lao như thế, không biết tiền bối có thể cho biết lý do không?"

Câu nói ẩn tàng ý tứ thâm sâu khiến Kiếm Vô Trần nhất thời khó mà minh bạch, chỉ còn cách đợi biến hóa sau này.

Bóng nhân ảnh của thần bí nhân đã bay xa nhưng trong lòng Kiếm Vô Trần vẫn đầy rẫy thắc mắc. Nhân vật này không hề cho hắn thấy mặt lại không cho biết tên thực khiến hắn khó mà đoán được tâm ý của đối phương. Nghĩ đến câu nói của thần bí nhân, hắn cao giọng nói: " Tiền bối yên tâm, lần sau gặp lại sẽ cho thấy thành tựu của vãn bối". Rồi hắn hưng phấn hét: "Ta phải cho cả thiên hạ này biết đến cái tên Kiếm Vô Trần, ta sẽ đả bại Lục Vân đoạt lại vinh dự cho Thiên Kiếm Viện". Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Trong làn gió đêm thần bí nhân không đáp lại lời nào cứ thế bay xa dần. Kiếm Vô Trần thu lại Huyết Hà Đồ, nhìn một lượt xung quanh rồi thân hình chớp nhoáng quay lại bên bốn người Liễu Tinh Hồn. Hắn quan sát tứ phía thấy không có gì khả nghi bèn lần lượt giải khai huyệt đạo cho bốn người, đồng thời ngồi xuống bên cạnh giả vờ như đang hôn mê bất tỉnh.

Liễu Tinh Hồn tỉnh lại trước tiên, thấy tình trạng năm người bọn mình như vậy thì rất thắc mắc, nhưng thoáng chốc sau đã đoán ra được vài phần. Liễu Tinh Hồn vội lay tỉnh bốn người kia rồi nói: "Mọi người mau tỉnh lại đi, chúng ta đã được cứu rồi, chỉ không biết người đó là ai mà cứu xong lại bỏ đi không nói lời nào. Mọi người hãy kiểm tra lại xem thân thể có khá hơn chưa?"

Tất Thiên, Đỗ Lực, Lãnh Gia Hào sau khi kiểm tra một lúc quả nhiên thấy nội thương đã thuyên giảm không ít, ba người vô cùng vui mừng. sau đó mọi người ngồi lại cùng nhau phân tích, đáng tiếc là dù có nhiều phỏng đoán khác nhau nhưng đều không lý giải được cụ thể mọi chuyện. Nhìn mọi người Kiếm Vô Trần nói: "Bất kể nói thế nào, hiện tại chúng ta cũng đã được cứu rồi. Khó khăn lắm mới thoát chết, mọi người hãy giữ gìn thân thể, đợi sau khi tất cả đã hồi phục chúng ta lại tiếp tục lên đường".

Bốn người nghe hữu lý liền không có ý kiến gì nữa, mỗi người bắt đầu vận công điều tức, cố gắng khôi phục công lực đã bị tiêu hao trong cuộc chiến.
Bình Luận (0)
Comment