Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 756

Bạch Vân Thiên khẽ thở dài, động viên:

- Đừng buông xuôi, bây giờ Âu Dương Vân Thiên và Thái Phượng tiên tử giao lại cho ta, Bắc Phong do ngươi phụ trách, chúng ta phải chú tâm phòng ngự, đồng thời ngươi hãy nhường cho Mộc Tiêu đoạn hậu, như vậy còn có hy vọng thoát thân.

Dương Thiên nhìn hắn, thấy ánh mắt hắn kiên định cũng không nói thêm nữa, chỉ im lặng gật đầu. Hai người bắt đầu chia ra hành động, mau chóng mang Âu Dương Vân Thiên, Thái Phượng tiên tử và Bắc Phong bỏ chạy ra xa.

Hành động của hai người nằm hoàn toàn trong dự đoán của Ma Ảo tôn chủ, vì thế cũng có thể ngăn chặn. Nhưng bất ngờ ngoài dự liệu của Dương Thiên và Bạch Vân Thiên, hắn không hề ra tay, chỉ ra lệnh cho bốn Ma thần hành động.

Thế rồi, bốn Ma thần thân mang trọng thương khi nhận được mệnh lệnh, nhưng do bị chậm trễ, lại thêm trọng thương, rốt cuộc cũng không đuổi kịp. Ma Ảo tôn chủ không nói điều gì, chỉ khẽ dịch người chuyển đến bên cạnh Ma Thiên tôn chủ, trầm mặc im lặng.

Giây lát, Ma Thiên tôn chủ mở mắt nhìn, cất giọng lạnh lùng, gay gắt hỏi:

- Ngươi cố tình tha cho bọn chúng thoát?

Ma Ảo tôn chủ không hề phủ nhận, bình tĩnh đáp:

- Với thực lực của Ma Vương đại nhân, nếu không thụ thương, sẽ dễ dàng tiêu diệt bọn chúng. Nhưng nếu như vừa rồi cho là chúng ta cố chấp ép buộc bọn chúng, dù có ngăn được năm người đó, Ma Vương đại nhân người thấy bên mình còn được bao nhiêu cao thủ có thể sử dụng được? Thái Âm đã xuất hiện, nhân gian hỗn loạn, nếu chỉ dựa vào thực lực cá nhân, Ma Vương đại nhân nghĩ xem có thể tranh bá thiên hạ được chăng?

Trừng mắt nhìn Ma Ảo tôn chủ, Ma Thiên tôn chủ mặc dù biết điều hắn nói có lý, nhưng vẻ mặt lại rất không vui, giọng tức tối nói:

- Bổn vương hành sự, cần gì ngươi phải chỉ bảo chăng? Không cần nói nhiều, còn không lập tức đuổi theo ngay cho ta.

Ma Ảo tôn chủ ngầm thở dài, xoay mình dời đi, dẫn theo bốn Ma thần truy đuổi theo hướng Bạch Vân Thiên bỏ chạy.

Một trận tranh đấu đã kết thúc bất ngờ như vậy khiến cho Ma Thiên tôn chủ thần sắc đầy phẫn nộ. Hiện tại, truy đuổi theo cũng vô ích, nhưng lửa giận trong lòng khó tiêu hóa được, nóng giận qua rồi cũng không cố thêm được lâu, liền hạ lệnh ngưng tìm cuộc truy đuổi. Sau đó, sáu cao thủ Ma vực ngự khí bay lên, chớp mắt đã biến mất giữa biển mây. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

****************

Vân Chi Pháp giới, trong Khôn Hòa điện, Lục Vân và Nhất Trần tiên cô, Ngọc Địch Thanh Ca, Thần Bút Họa Hồn và Âm Dương Điên Tẩu đối đầu không ngừng. Chân nguyên cuồn cuộn, ánh sáng rực rỡ tạo thành một khu vực đặc biệt hào quang mười sắc, thắt chặt quanh năm người thành một khối.

Trong đại điện hoàn toàn im lặng, song phương đối địch tập trung cao độ, vừa thúc động pháp quyết, vừa chăm chú tìm ra kẽ hở của đối phương, chuẩn bị phát động một chiêu sấm sét gây trọng thương cho đối phương.

Yên lặng bất động, Lục Vân thần sắc lạnh lùng. Mặc dù tình thế trước mặt có phần bất lợi, nhưng với tính cách cao ngạo vô cùng, chàng không hề lo lắng chút nào. Trước đây, với tu vi còn yếu hơn hiện tại, lại phải đối diện với địch nhân vô cùng mạnh mẽ chàng còn chưa từng sợ. Hôm nay, tu vi đã đạt mức phi thường, sao chàng có thể khiếp sợ được đây?

Kiên nhẫn là điểm mạnh của Lục Vân, ẩn tàng không lộ lại là điểm thông minh của chàng. Đối diện địch nhân, lòng Lục Vân tuy không sợ hãi, nhưng xét về mặt lý, có những chuyện cần phải che dấu, vì thế khuôn mặt lạnh lùng lại là một loại mặt nạ, khiến cho đối phương không thể nào thấu hiểu nổi.

Lợi dụng lúc đối phương còn chần chừ, Lục Vân mặc dù thân hình bất động, nhưng đã sớm phát xuất Ý Niệm Thần Ba, vừa phân bố hàng chục tuyến phòng ngự vô hình xung quanh thân thể, vừa thăm dò huyền cơ ẩn chứa trong Âm Dương Bát Quái dưới chân.

Thông qua thăm dò, Lục vân phát hiện Bát Quái này rất cổ quái, sức trói buộc của nó có khác biệt rất nhiều so với hai khí âm dương trong tưởng tượng của chàng. Loại sức mạnh này cực kỳ quỷ dị, dường như được tạo thành bởi nhiều lực lượng có tính chất khác nhau, mặt ngoài thể hiện đặc tính của hai khí âm dương, nhưng thực tế lại có phần khác biệt rất nhiều.

Quan sát giây lát, bốn cao thủ của Vân Chi Pháp giới cũng không được gì, sự trầm tĩnh của Lục Vân hoàn toàn không thể nhìn thấu được, điều này khiến họ rất kinh động. Thân đã hãm vào chổ chết, bất cứ người nào hẳn phải lộ ra kinh hoàng bối rối, nhưng Lục Vân thủy chung không hoảng loạn, thử hỏi làm sao không khiến mọi người kinh sợ?

Nghĩ đến những loại truyền thuyết từng có của Lục Vân, Nhất Trần tiên cô tâm tình nặng nề, cất tiếng:

- Không chần chừ được nữa, chúng ta không thể tiếp tục chờ đợi được!

Ngọc Địch Thanh Ca nhíu mày đáp:

- Ý tứ của tiên cô ta hiểu rõ, nhưng Lục Vân quả thật lợi hại như trong truyền thuyết không?

Nhất Trần tiên cô cười khổ, miệng tuy không thừa nhận, nhưn thần sắc đã lộ mấy phần thống khổ.

Bên trái, Thần Bút Họa Hồn trầm giọng nói:

- Không được suy nghĩ đại khái, Lục Vân từng một tay tiêu diệt cả ba đại cao thủ của Vân Chi Pháp giới, lại thêm thân phận kẻ nghịch thiên của hắn, chúng ta nên cẩn thận ứng phó. Bây giờ hắn im lặng không nói, ta nghĩ hẳn đang suy nghĩ đối sách, để không cho hắn cơ hội thoát thân, chúng ta hẳn phải lập tức tấn công.

Ngọc Địch Thanh Ca nghe xong, thần sắc nghiêm túc, trầm giọng nói:

- Nếu đã như vậy, chúng ta bắt đầu hành động thôi.

Nói xong, ngọc địch trong tay múa lên, một loạt âm thanh thần tiên cùng với một vòng phù chú ánh sáng xuất hiện, khi đến gần Lục Vân, tự động tản ra thành một màn sáng, hệt như một mặt nước trong xanh muốn hòa tan Lục Vân vào trong.

Bốn phía, Nhất Trần tiên cô, Thần Bút Họa Hồn, Âm Dương Điên Tẩu nhìn thấy Ngọc Địch Thanh Ca xuất thủ, lập tức cũng tiếp tục phát động thế công, ai nấy thi triển sở học của mình. Nhất Trần tiên cô thi triển "Tiên Nữ Lâm Phàm", phối hợp với chiêu tấn công của Ngọc Địch Thanh Ca. Đồng thời, bà còn khống Âm Dương Bát Quái trên mặt đất gia tăng sức mạnh thôn tính.

Hình bóng Thần Bút Họa Hồn lóe lên, ngọc bút trong tay múa lên, đường di chuyển cổ quái mà quỷ dị, cực kỳ khó hiểu. Âm Dương Điên Tẩu bắn mình cực nhanh, vòng hoa trên cổ không ngừng chuyển động, vừa phát ra âm thanh chấn động tâm hồn, vừa ảo hóa trong đại điện thành vô số đóa hoa, phát ra từng trận hương hoa, nhanh chóng biến bốn phía thành một biển hoa, thân thể của lão lại ẩn vào trong đó.

Đối diện với tấn công, Lục Vân trong lòng khẽ than thầm, chỉ chờ thêm một chút chàng sẽ có thể thoát khỏi lực trói buộc dưới chân, đáng tiếc địch nhân nắm rất vững thời gian. Không chút di động cũng không hề chống lại, ánh mắt Lục Vân biến ảo bất định, từng từng sương mù bao phủ hai mắt của chàng, khiến cho người ta cảm thấy rất quỷ dị.

Bên ngoài, tấn công của bốn đại cao thủ đã hòa nhập thành một thể, uy lực lập tức tăng lên gấp bội, đối với Lục Vân tình hình cực kỳ bất lợi, nhưng chàng vẫn lãnh đạm không chút thay đổi, không ai đoán được chàng đang nghĩ gì.

Thời gian lúc này rất gấp rút, khi đòn tấn công của bốn đại cao thủ Vân Chi Pháp giới đến gần, ánh mắt Lục Vân chuyển động, không phải vì đòn tấn công hoa lệ, mà hướng về Thần Bút Họa Hồn, mơ hồ lóe lên sắc thái kinh ngạc.

Vốn dĩ, với đòn tấn công của bốn người, pháp quyết của Nhất Trần tiên cô và Ngọc Địch Thanh Ca chàng đã thử qua, còn vòng hoa quỷ bí của Âm Dương Điên Tẩu tuy phương thức kỳ dị đặc biệt, nhưng Lục Vân tuyệt đối không cảm giác nhiều lắm. Duy chỉ có công kích rất quỷ bí của Thần Bút Họa Hồn, nét bút của lão không ngờ có thể vẽ nên một người sống động, sau đó mới dùng người đó tấn công.

Chuyện này nói ra có phần không tin được, nhưng suy nghĩ cẩn thận cũng không có gì lạ, không khác gì thế tiến công của những người khác chăng? Nếu như suy nghĩ như vậy hẳn không đúng, Thần Bút Họa Hồn có thể quỷ dị như vậy, không thể chỉ có biểu hiện đơn giản như trên bề mặt.

Lúc này trong đầu Lục Vân lóe lên một ý, chàng nhanh chóng tập trung tinh thần, chú ý đến đòn tấn công đang tiến tới. Lúc này, sức mạnh hủy diệt của đòn tấn công do bốn đại cao thủ phát ra hòa thành một thể đang âm thầm đối kháng với Ý Niệm Thần Ba của chàng, quá trình này mắt thường không thể nhìn thấy được. Chỉ còn cách dựa vào sóng ánh sáng có hình có dạng của bốn người không ngừng thay đổi mà phán đoán sự mạnh yếu của đôi bên.

Lúc này hai bên giằng co, chỉ thấy lưới khí lấp lánh ánh sáng rực rỡ đang tiến gần đến Lục Vân, khi còn cách khoảng sáu thước liền dừng lại, do bởi tuyến phòng ngự của Ý Niệm Thần Ba ngăn lại.

Trước đó, bốn người tiến công nhưng mãi vẫn không hiểu được cử động của Lục Vân, không tin chàng sẽ bó tay chịu chết. Nhưng lúc này bọn họ đã biết được, Lục Vân tuyệt đối không hề bất động, nhưng hành động của chàng âm thầm vô cùng, khiến cho người ta không phát hiện được chút nào.

Kinh ngạc lóe lên trong lòng bốn người, nhưng sau khi kinh ngạc, khuôn mặt bốn người biến đổi thành vô cùng nghiêm túc, đưa mắt ra hiệu, nhanh chóng gia tăng chân nguyên thêm một giai đoạn, dùng niềm tin cứng rắn không gì thay đổi, thúc động sức mạnh hủy diệt từng bước từng bước tiến gần.

Âm thầm đối kháng một lúc, Khi màn khí đánh tan phòng ngự bằng ý niệm của Lục Vân, một luồng sức mạnh không gì hóa giải bắt đầu phát sinh dị biến, những phần tử chân nguyên nóng bỏng mà sống động chọn lựa kết hợp theo tính chất bất đồng, tạo nên một sức mạnh mới, bắt đầu thôn tính vạn vật trong không gian.

Lúc này, Lục Vân cảm nhận được nguy hiểm ập đến, lòng đầy phẫn nộ. Với tình huống trước mặt, phương thức hay nhất là dùng pháp quyết Hư Không Vô Ngân, để thân thể tan hòa vào trong. Nhưng tình hình hiện tại, thân thể đang sức mạnh của Bát Quái quỷ dị trói buộc, không cách nào có thể thi triển Hư Không Vô Ngân. Điều này ép chàng phải chọn cách khác.

Do thời gian cấp bách, Lục Vân cũng không có nhiều thời gian để suy nghĩ, chàng liền chọn cách toàn lực phòng ngự, hy vọng dùng sở học bản thân có thể hóa giải luồng sức mạnh này.

Biện pháp này thật ra không tốt, chàng có thể chọn cách phản kích, dùng sức mạnh to lớn của bản thân để thẳng thắn giao đấu, miễn cưỡng đánh tan tiến công của đối phương. Nhưng Lục Vân không phải là người kích động, từ khi tiến vào Vân Chi Pháp giới, chàng luôn luôn cẩn thận, không muốn bộc lộ thực lực bản thân quá lớn, bởi vì lần này đã khác với trước đây.

Đã có chủ ý, Lục Vân trước hết thi triển Hóa Hồn Đại Pháp của Quỷ vực, sử dụng sức mạnh cực âm cực tà để tiêu hóa sức mạnh cực mạnh cực thánh bên ngoài thân thể, thu được hiệu quả rất đúng. Về điểm này, Lục Vân thực ra có xảo thuật, bởi vì chàng tinh thông nhiều pháp quyết, biết được đạo sinh khắc của pháp quyết chánh tà, vì thế mới có hành động như vậy.

Lục Vân tuy nắm vững ảo diệu trong đó, nhưng thao tác trên thực tế hoàn toàn ở hai mặt, chàng sau khi giảm được một phần áp lực, liền dần dần rơi vào hiểm cảnh. Nhìn thấy những nụ cười đắc ý của địch nhân, biểu tình của Lục Vân trở nên cực kỳ lạnh nhạt, nhắm chặt hai mắt không nói, không ngừng chuyển biến pháp quyết trong cơ thể để chống lại tiến công đáng sợ.

Trải qua một thời gian dài tiếp xúc, Lục Vân đã thấu hiểu gần hết những áp lực đang tiến gần, hiểu được loại hình sức mạnh mới sau khi biến đổi của bọn họ, vì thế không ngừng điều chỉnh chân nguyên trong cơ thể, hy vọng có thể sử dụng được.

Nhưng mọi chuyện tuyệt đối không thuận lợi như trong tính toán của Lục Vân. Lần này bốn cao thủ của Vân Chi Pháp giới đều tu luyện pháp quyết khác biệt nhau rất nhiều, sau khi hợp nhất liền phát sinh ra sức mạnh mới có tính chất cổ quái, có không ít những thứ Lục Vân chưa từng tiếp xúc qua.

Một khi như vậy, nếu Lục Vân lại nghĩ phương pháp hòa hợp tương tự hẳn là không được rồi.
Bình Luận (0)
Comment