Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 77

Trong Quỷ Vực Hắc Hà bầu trời nặng ề u ám cùng với những làn âm phong gầm rú cuồng nộ ngập tràn quỷ khí, tầng tầng lớp lớp hắc vụ như những đợt sóng theo gió tràn tới.

Giữa không trung xuất hiện bốn đạo hào quang rực rỡ chói mắt như rạch ngang bầu trời đáp xuống bên ngoài Quỷ Vương Thành. Nhìn qua lớp màn đen quỷ dị, Tử Dương chân nhân lo lắng nói "Chúng ta cần nhanh chóng thâm nhập vào trong và nỗ lực trợ giúp Lục Vân. Mọi người cần chú ý, màn quỷ khí hắc sắc dày đặc này không phải dễ dàng vượt qua được đâu."

Với vẻ mặt trầm trọng Phong Viễn Dương nói: "Tiểu điệt đã có kinh nghiệm mấy chục năm ở Quỷ Vực, để thâm nhập tốt nhất không nên trực tiếp đối đầu, vì vậy chúng ta chỉ cần tìm ra được bí mật bên trong là có thể dễ dàng đi qua. Mọi người hãy thử xem có thấy chỗ nào khác lạ không?".

Trong mắt Vân Phong lộ vẻ nóng nảy lớn giọng: "Lúc này điều quan trọng nhất đối với chúng ta là thời gian, việc gì phải tìm những bí mật trong đó. Lục Vân hiện đang thập phần nguy hiểm, chúng ta không thể lãng phí thời gian tại đây, không phải suy nghĩ nhiều xông vào đi".

"Cẩn thận, huynh đừng lỗ mãng như vậy nguy hiểm lắm!", ngọc thủ vụt đưa ra nhưng không nắm được tay Vân Phong, Hứa Khiết nhìn hắn một cách lo lắng.

Trên không trung Vân Phong nhanh chóng dịch chuyển, Trảm Phong Kiếm tỏa ánh bạc tựa ngân long hú dài lập tức ngân quang ánh lên màn hắc sắc thần bí khắp nơi, cường quang mãnh liệt tạo ra tiếng sấm trầm trầm. Vân Phong chân khí chấn động thân thể rung lên dữ dội, chỉ thấy quỷ khí xung quanh không ngừng xâm thực thân thể tạo ra sự đối kháng với chân khí hộ thể của hắn.

Ánh mắt bỗng trở nên tàn nhẫn, Vân Phong thét lớn toàn thân công lực bạo phát Âm Dương pháp quyết thần bí mạc trắc lập tức xuất hiện, Âm Dương pháp quyết rõ ràng tạo ra lực khắc chế rất mạnh khiến cho màn quỷ khí tiêu tán và từ từ xuất hiện một khe nứt. Quay đầu lại hắn kêu to: "Mau vào đi, chúng ta phải cứu Lục Vân", trong tiếng thét ba đạo quang hoa lóe lên thân ảnh Vân Phong hóa lưu quang biến mất trong khe hở.

Trong màn lục sắc khiến mọi người cảm thấy kinh dị, khi Tử Dương chân nhân, Phong Viễn Dương, Lâm Vân Phong, Hứa Khiết tiến nhập Quỷ Vương thành cũng giống như ba người đi trước bị thế giới lục sắc làm cho kinh ngạc. Tử Dương chân nhân nói nhanh: "Không cần để ý, nhiệm vụ quan trọng nhất của chúng ta lúc này là tìm được Lục Vân, ngoài ra còn phải tìm Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt nữa."

Đi phía trước Vân Phong trầm ngâm nói: "Thật kỳ quái, con hoàn toàn không cảm nhận được khí tức của Lục Vân sư huynh, còn hai vị sư tỷ khí tức đã thập phần suy yếu, khi ẩn khi hiện thật khó đoán được phương vị."

Hứa Khiết sắc mặt lo âu nói: "Muội cũng mơ hồ cảm thấy thế, sư tỷ rõ ràng khí tức đã đại giảm. Không biết có phải bọn họ đã gặp nguy hiểm gì không thật khiến người ta bất an, Vân Phong đây không phải là sở trường của huynh sao, mau tra xét xem hiện tại bọn họ ở chỗ nào để chúng ta lập tức đến tiếp cứu."

Vân Phong nhìn Hứa Khiết gật đầu, hai mắt nhìn trời toàn thân quang hoa bắt đầu tỏa sáng. Hắn phát động kỳ thuật thần bí thân thể lấp lánh ánh hồng pha lẫn sắc xanh, chân khí toàn thân theo một tần suất vô cùng quái dị bắt đầu tìm kiếm động tĩnh xung quanh. Hắn tiếp tục gia tăng công lực, quang hoa quanh thân ảnh đại thịnh chân khí vận chuyển ở tốc độ cao toàn lực tìm kiếm mọi ngóc ngách.

Vân Phong vừa tìm kiếm khí tức của ba người vừa cùng mấy người còn lại đi khắp nơi, xuyên qua vài con đường mắt nhìn quan sát khắp tứ phía nhưng vẫn không bắt gặp một du hồn dã quỷ nào. Nhìn Vân Phong Tử Dương chân nhân nôn nóng định hỏi kết quả, đột nhiên người duy nhất còn giữ được vẻ trấn tĩnh là Phong Viễn Dương kêu lớn: "Mọi người cẩn thận, có quỷ mị xuất hiện."

Trên bầu trời xanh biếc xuất hiện năm đoàn hắc khí vô thanh vô tức giữa không trung, nhìn kỹ chính là một tên quỷ tiên và bốn con quỷ mị. Âm trầm nhìn bốn người Vân Phong, quỷ tiên cười gian tà nói: "Hoan nghênh quang lâm Quỷ Vực Hắc Hà, ta đại diện cho Quỷ Vương chí cao vô thượng nhiệt liệt chào đón các ngươi. Để biểu đạt tấm chân tình, chúng ta sẽ dùng phương thức long trọng nhất để đón tiếp."

Cười hăng hắc một tiếng quỷ tiên phất hữu thủ bốn đạo hắc ảnh lập tức xông tới, đồng thời mọi con đường trong Quỷ Vương thành lập tức xoay chuyển khiến bọn Vân Phong rơi vào tình cảnh không thể xác định được phương hướng.

"Mọi người cẩn thận ta cùng Viễn Dương đoạn hậu, Vân Phong cùng Hứa Khiết tiếp tục đi tiếp nhất định phải tìm được Lục Vân, đi mau đi". Quát to một tiếng, công lực tu luyện nhiều năm của Tử Dương chân nhân đột nhiên bạo phát tỏa ra xung quanh khí thế bức nhân một mình độc chiến hai con quỷ mị. Bên kia Phong Viễn Dương toàn thân thanh quang lưu chuyển, trường kiếm xuất ra đóa đóa thanh liên sử dụng toàn lực đối phó với hai con quỷ mị còn lại.

Lúc này nhãn thần Vân Phong bỗng biến đổi nói: "Hứa Khiết hãy đi theo ta, ta đã tìm ra nơi hạ lạc của hai vị sư tỷ." Tức thì lôi Hứa Khiết phóng đi.

Nhìn đường phố xung quanh xoay chuyển không ngừng, Hứa Khiết kinh nghi hỏi: "Vân Phong huynh, tứ phía đều chuyển động xoay tròn liên tục như thế thì chúng ta phải đi theo hướng nào?"

"Các ngươi không cần bỏ chạy nữa, hãy lưu lại đây để ta nhiệt tình khoản đãi nào, ha ha..." Trong tiếng cười âm ám, thân ảnh quỷ tiên dần hiện ra trước mắt hai người với song thủ bắt chéo trước ngực tạo thành tư thế cổ quái, thân thể quỷ tiên trong nháy mắt như một cơn lốc hóa thành vô số quỷ ảnh dày đặc khắp tứ phía.

Thấy quỷ tiên thi triển kỳ thuật Quỷ Ảnh Huyễn Hóa vô cùng quỷ dị, Vân Phong thần sắc lạnh băng, không có thời gian để đánh tan từng quỷ ảnh lập tức song thủ bắt chéo trước ngực tạo thành Âm Dương pháp kết, một đạo quang mang thanh hồng từ trong pháp kết bắn ra. Cùng lúc nghe hắn niệm "Thiên địa càn khôn, âm dương ngũ hành, duy ngã hiệu lệnh, nhất thiết hiển hình, Phá". Tiếng "Phá" vừa dứt song thủ vung ra, một đỏ một xanh hai cỗ quang mang như rồng trong gió lớn phân ra làm hai rồi cuồn cuộn bay đến phía trước.

Quỷ tiên thét lên một tiếng kinh khủng bản thể lập tức hiện ra ở

mé bên trái, những con đường đang xoay chuyển lập tức dừng lại, gã quỷ

tiên lộ đầy vẻ chấn kinh trong mắt. Vân Phong không thèm để ý đến phản ứng

của hắn lập tức kéo Hứa Khiết

bay về hướng Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt lúc trước bị mất tích.

Lục quang lóe sáng gã quỷ tiên sau khi bị chấn kinh tiếp tục xuất hiện trước mặt Vân Phong chặn mất lối đi. Rống lên một tiếng ác độc gã quỷ tiên mặt đầy vẻ hung ác hướng về phía Hứa Khiết, rõ ràng hắn nhận thấy Hứa Khiết là người dễ đối phó hơn.

Vân Phong nổi cơn đại nộ, tên quỷ tiên đáng ghét này lại cản đường khiến hắn thấy vô cùng nôn nóng, đẩy Hứa Khiết ra xa Vân Phong nói lớn " Muội đi trước đi, cứ đi thẳng rồi rẽ trái ba lần, sau đó rẽ phải sẽ tìm thấy hai vị sư tỷ. Huynh ở lại thu thập tên ác quỷ này."

Nhìn Vân Phong nàng khẽ dặn một tiếng "cẩn thận" và bay nhanh về phía trước, dõi theo thân ảnh kiều diễm đang dần rời xa ánh mắt Vân Phong như muốn gửi theo lời một lời chúc phúc. Quay đầu lại lãnh khốc nhìn gã quỷ tiên thân ảnh Vân Phong cấp tốc bay vọt lên, ngân quang lấp lánh tạo thành trăm ngàn đạo kiếm mang rạch đứt không khí nộ khí cuồn cuộn toàn bộ phát tiết lên người quỷ tiên.

Trong Quỷ Vương thành Tử Dương chân nhân, Phong Viễn Dương, Vân Phong vướng vào ác đấu khó lòng thoát thân khiến họ vô cùng nôn nóng. Đằng xa thoáng nghe tiếng hô hoán văng vẳng, đượm nét đau thương phiêu đãng trên không. Đột nhiên ba người đang chiến đấu toàn thân chấn động quay đầu nhìn ra xa, ở đó có hai đạo chấp niệm dày đặc mãnh liệt xông thẳng lên trời, một lòng không hối hận chất chứa vẻ ưu sầu quanh quẩn một chỗ trên không trung.

"Không, không thể" ba tiếng kêu giận dữ xé nát ruột gan vang vọng bốn phương. Trong tiếng cuồng hống Tử Dương Chân Nhân, Vân Phong toàn thân quang mang bạo trướng chân nguyên đẩy lên mức cao nhất phát tiết ra khí tức phẫn nộ vô bì. Đằng trước Hứa Khiết thân thể run rẩy mắt đăm đăm nhìn về phía đằng xa đau thương vô tận nước mắt tuôn rơi tan đi trong gió, đôi môi run run Hứa Khiết đau xót khóc ròng thân ảnh tiến nhanh về trước.

Hắc ảnh thấp thoáng ba đội quỷ binh tổng cộng một trăm bốn mươi bảy tên đột ngột xuất hiện chặn đường tiến của bọn Vân Phong. Quỷ tiên rống lên một tiếng, chỉ thấy mỗi tổ bốn mươi chín quỷ binh bày thế trận hình tam giác thành một mũi nhọn sắc bén với thế công cường đại chống lại sự tấn công cuồng bạo của ba người. Quỷ tiên cũng phối hợp hành động cùng quỷ mị, một lúc sau đã vây khốn ba người tại chỗ không để cho họ có chút cơ hội nào tiếp cứu đồng bọn.

Trong Quỷ Vương thành bên Tỏa Hồn tỉnh quỷ soái Huyễn Mị lúc này đang từ từ luyện hóa hồn phách của Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt. Thấy từng lúc thấp thoáng ánh sáng yếu ớt của hai cỗ chiến giáp, Huyễn Mị biết chắc rằng chỉ cần một lúc nữa nữa hồn phách hai nữ nhân này từ nay sẽ tiêu thất tại Qủy Vực. Với sức phòng ngự của hai cỗ chiến giáp thần kỳ thật khiến cho quỷ soái chấn kinh, nếu không có chiến giáp hộ thể hắn đã sớm luyện hóa được hồn phách của hai người không cần phải chờ đến bây giờ. Bất quá hiện tại cũng không sai khác là bao mọi việc đều sắp kết thúc.

Nhưng đúng lúc này một cảm giác kỳ dị trào lên trong tâm tưởng quỷ soái Huyễn Mị, ẩn ước trong đó có một cỗ huyết sát chi khí đang từ từ lan tỏa khắp bốn bề, nhưng quan sát kỹ lại không thấy bất cứ thứ gì.

Trong khi quỷ soái đang kinh dị một đạo hồng quang nhàn nhạt mang theo sát khí tà ác từ từ xuất hiện tại Tỏa Hồn tỉnh, cùng sự xuất hiện của cỗ huyết sát chi khí Tỏa Hồn tỉnh phát sinh dị biến, tứ phía tám quỷ lệ chợt hiện thân trận pháp thần bí quỷ dị một lần nữa lại được phát động. Nhìn Tỏa Hồn tỉnh ánh mắt quỷ suất lộ ra thần sắc kinh hãi dường như đã đoán ra được điều gì đó.

Hồng quang ánh lên một đạo xích huyết quang trụ bắn thẳng lên trời cao, huyết sắc chói mắt mang theo sát khí cực kỳ tà ác, trong quang trụ bỗng xuất hiện một thanh trường kiếm từ từ hiện lên trước mắt quỷ soái. Nhìn qua quỷ soái nhận ra thanh kiếm này là binh khí của Lục Vân chính là Như Ý Tâm Hồn kiếm, chỉ có điều hình như đã có sự biến hóa so với trước kia thấy rất nhiều điểm khác nhau.

Trong không trung Như Ý Tâm Hồn kiếm từ từ xoay chuyển, trong quang mang đỏ rực ẩn chứa vô số huyết ảnh xen lẫn vào nhau. Trong quang ảnh hỏa long cùng tam nhãn quái thú thay nhau xuất hiện, khi hỏa long xuất hiện huyết sát chi khí yếu đi, lúc tam nhãn quái thú hiện ra huyết sát chi khí lại tăng mãnh liệt. Chú ý quan sát có thể thấy tam nhãn quái thú xuất hiện nhiều gấp rưỡi hỏa long chẳng trách thanh kiếm lộ ra vẻ hung tà vô bì ngập tràn sát khí.

Nhìn thấy thanh kiếm thần sắc quỷ soái kịch biến, vẻ kinh khủng bất an hiện rõ khi nhìn thấy tam nhãn quái thú. Tình cảnh này giống như gặp phải một hung thần vô cùng đáng sợ khiến chân khí toàn thân hắn dao động tần suất cực kỳ bất ổn. Trên không Như Ý Tâm Hồn Kiếm gia tăng tốc độ, một đạo quang mang rực rỡ đánh thẳng lên trận pháp cổ quái bên ngoài Tỏa Hồn tỉnh.

Hai cỗ lực lượng đối nghịch đánh thẳng vào nhau, âm tà chi khí gặp huyết sát chi khí hai bên đối kháng mãnh liệt. Trong khi hai cỗ lực lượng đối kháng nhau thì từ trong miệng Tỏa Hồn tỉnh xuất hiện một đạo quang mang chói mắt cùng với ngũ sắc quang hoa từ từ bay ra. Cùng với quang hoa hoa lấy huyết sắc làm chủ hình thành một quả quang cầu ở bên trong tĩnh lập một thân ảnh.

Quỷ soái nhìn quang cầu trong mắt đôi mắt yêu mị ánh lên vẻ kinh hãi khó tin, trong quang cầu Lục Vân thân mang chiến giáp đỏ sẫm lấp lánh quang mang kỳ dị. Vô số phù chú phân bố xảo diệu trên chiến giáp, trước ngực sau lưng cùng lúc hình thành hai cỗ đồ án chính phản bát quái thập phần thần bí cổ quái, hình bát quái trên chiến giáp trước ngực khảm một chiếc gương cổ tỏa ngũ sắc thần bí rực rỡ chói mắt. Trong mắt chàng quang mang một đỏ một đen lấp loáng giao nhau, hung sát chi khí từng tia từng tia lộ ra dưới đáy mắt. Lục Vân lúc này trông thập phần quái dị tạo cho người ta một cảm giác tà mị.

Ánh mắt dừng lại trên quang hoa ảm đạm của hai thân thể đang run rẩy, nhãn thần Lục Vân lập tức bạo xuất hàn quang mãnh liệt. Huyết mang trong mắt lấp lánh Lục Vân ngẩng đầu hú lên một tiếng cuồng nộ, một cỗ khí tức hủy diệt như muốn xuyên thấu trời cao. Như Ý Tâm Hồn kiếm sát khí bạo trướng lập tức ép âm tà chi khí co lại, hồng quang mãnh liệt huyết quang điên cuồng lan tỏa khắp tứ phía, chỉ một lúc sau cả Quỷ Vương thành đã nhuộm một màu đỏ thẫm.

Lục Vân tiến tới, trên chiến giáp trước ngực đột nhiên hiện lên một đạo bát quái, vô số phù chú tạo thành quang trụ xoay chuyển không ngừng xé nát kết giới bên ngoài Tỏa Hồn tỉnh. Chỉ nghe một tiếng rền vang lập tức một cơn lốc mạnh mẽ cuốn lên.

Khi quỷ soái trấn định lại thì Lục Vân đã xuất hiện trước mặt, song nhãn tóe lên một tia lạnh lẽo chứa huyết sát chi khí thâm trầm nhìn gã, tâm thần chấn động quỷ soái lập tức thi triển phép dịch chuyển tức thời trong nháy mắt thân ảnh đã hiện ra ở ngoài mười trượng. Kinh hãi nhìn Lục Vân cùng Như Ý Tâm Hồn Kiếm đầy vẻ hung tà trên đầu tim gã như bị bót chặt bởi nỗi bất an khủng khiếp, quỷ soái như phảng phất ý thức được sự nguy hiểm thân ảnh liền ẩn tàng trong không khí.

Không thèm để ý đến quỷ soái Lục Vân đỡ lấy Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt, thời khắc này nhãn thần của chàng lại lộ ra vẻ nhu hòa. Nhìn hai nữ nhân mặt trắng nhợt Lục Vân hiện vẻ bi thương nhẹ nhàng lau vệt máu còn đọng trên khóe miệng hai nàng, chàng phẫn nộ nhìn trời cao ánh mắt toát lên thần sắc cuồng dã bất phục, tựa như đang hét lên giận dữ.

Lục Vân xếp bằng ngồi xuống áp tay lên đỉnh đầu hai nàng ánh mắt thoáng lộ vẻ nôn nóng vô cùng, chàng phát nguyện trong tim bất kể thế nào cũng phải cứu sống hai nàng cho dù thiên lôi đánh xuống nhất định cũng không từ bỏ.

Trên không Như Ý Tâm Hồn kiếm nhanh chóng xoay chuyển, một cỗ xích hồng quang mang tạo thành một lồng ánh sáng bao bọc lấy ba người vào trong, vẫy vùng trên đó hỏa long bay lượn uy phong lẫm lẫm. Lúc này toàn thân Lục Vân kim sắc quang hoa lấp lánh, phật gia "Tâm Thiện Bất Diệt Quyết" toàn lực thôi động, chỉ thấy hai đạo kim quang trùm lên thân thể Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt quang hoa lưu động, làm hiện rõ dung nhan thánh thiện trong sáng thần bí mỹ lệ. Đồng thời bát quái trước ngực Lục Vân lấp loáng hồng sắc quang mang, lớp lớp như mây tuần hoàn lưu chuyển xoa dịu thân thể hai nàng.

Trong lúc Lục Vân thi triển pháp quyết cứu hai nàng, bóng mờ thấp thoáng quỷ soái Huyễn Mị xuất hiện cách ba người không xa. Cười âm trầm hai tay quỷ soái co lại trước ngực tạo ra một hắc sắc quang cầu xông thẳng về phía Lục Vân, âm phong gào thét vô số quỷ khí bám sát vào hắc cầu hung tàn. Từ xa nhìn lại giống như một con hắc long phát ra khí thế có thể thôn tính mọi vật như muốn nuốt sống ba người.

Khi hắc sắc quang cầu tới gần Như Ý Tâm Hồn kiếm thì thần kiếm ngân lên một tiếng hung ác, một đạo huyết ảnh từ trên thân thần kiếm bay ra nhanh chóng xuất hiện trước hắc sắc quang cầu. Chỉ thấy một quái vật toàn thần huyết hồng hình dạng giống người gương mặt dài mà hẹp như sói, phía trên đỉnh đầu có một sừng đỏ thẫm, trên trán hiện ra xích huyết ma nhãn yêu dị ngoác miệng rộng đầy máu cùng với hai mắt biến đổi hai màu đỏ tím trông tà dị kinh người.

Miệng máu há to phát ra một thanh âm độc ác đồng thời thân ảnh huyết hồng tỏa sáng biến ra ngàn đạo huyết ảnh, lưu quang đỏ rực kéo theo vô số tiếng kêu gào hung hãn của ác quỷ gặp nhau giữa không trung. Trong ánh hồng quang hai bên toàn lực đối kháng, hàng ngàn thân ảnh quái thú bao vây lấy quỷ soái từng lớp huyết sát chi khí mãnh liệt ép lại bức quỷ soái kinh hãi rống lên giận dữ.

"Thiên Ảnh Huyết Mị. Không, không thể nào!" âm thanh run run kinh ngạc như không tin được, quỷ soái toàn thân quang hoa lấp lóa vô số quỷ ảnh cùng huyết ảnh đánh nhau trên không miệng liên tục kêu vang kinh hãi. Nhiều lần thất bại khiến quỷ soái bắt đầu nóng nảy, lúc này quỷ soái toàn thân quang hoa bạo xạ phát ra một lưới hắc võng vô thanh vô tức xuất hiện phía trên Thiên Ảnh Huyết Mị, hắn muốn dựa vào Hắc La Tráo một trong Quỷ Vực tam đại chí bảo để chiến thắng Huyết Mị.

Thiên ảnh Huyết Mị bật cười hung bạo lộ rõ vẻ âm lãnh tàn khốc, chỉ thấy trên không ngàn đạo huyết ảnh tụ lại với ngàn đạo huyết mang yêu dị tạo thành một đạo huyết võng lập tức đối kháng hắc võng. Quang hoa một hồng một đen kịch liệt giao tranh, vô số lưu quang mang theo lực lượng cuồng dã làm tê liệt mọi vật. Một tiếng rền vang quỷ soái rống lên ác độc hắc ảnh lóe lên rồi biến mất, Hắc La Tráo bá đạo vô cùng sau khi quỷ soái bỏ chạy liền hóa thành một tia hắc quang cũng biến mất theo.

Huyết quang mờ dần ngàn ánh lưu quang tụ lại thành bản thể Huyết Mị im lìm xuất hiện gần Như Ý Tâm Hồn kiếm, thần kiếm Như Ý ngân vang chỉ thấy thân thể Huyết Mị rung lên nhãn thần cuồng dã mang theo một tia phẫn nộ bất cam bay về phía thần kiếm. Hồng quang lóe lên Huyết Mị hóa thành một đạo hồng sắc quang mang bị Như Ý thần kiếm hút vào, ngân lên một hồi âm cùng với tiếng rít khẽ thần kiếm Như Ý lại khôi phục nguyên trạng.

Thời gian trôi qua trên mặt Lục Vân đã lấm tấm mồ hôi nhưng hai nàng vẫn chưa có động tĩnh gì. Ngắm nhìn hai khuôn mặt ngọc đẹp đến nao lòng, tim Lục Vân tràn đầy nỗi thống khổ của chia ly trong người như muốn phát cuồng lòng ngập tràn nỗi đau xót.

Lơ đãng nhìn trời thoang thoảng giống thanh âm như cao xanh đang đắc ý cười nhạo khiến Lục Vân chợt thấy phẫn nộ vô cùng, cừu hận dâng trào trong đáy mắt huyết sát chi khí mờ mờ dần tụ lại. Chỉ trong thoáng chốc hai mắt Lục Vân chiếu ra huyết mang hung tàn cuồng liệt phảng phất như ác quỷ địa ngục, toàn thân toát ra khí hung tàn tràn trề.

Cúi đầu nhìn lại hai nàng huyết mang trong mắt chàng dần thoái lui thay vào đó là vẻ nhu hòa mục quang lộ rõ vẻ tiếc thương vô hạn, khẽ thở dài trong mắt Lục Vân lại xuất hiện quang hoa ánh ngọc, một quyết tâm kiên định bất di bất dịch lộ ra từ thấn thái kiên định trong ánh mắt. Chân nguyên toàn thân lưu chuyển, kim quang trên người tắt đi lập tức thay vào đó là quang mang bảy màu chói sáng từ trên người Lục Vân mang theo linh khí cường đại cuồn cuộn chảy vào trong kinh mạch hai nàng. Toàn thân Lục Vân quang hoa chói rọi vô số phù chú tỏa hào quang bảy màu bắt đầu hiện ra, các phù chú hình thành đồ án với các dạng thức khác nhau quay xung quanh rồi hợp thành một dải sáng bảy màu từ bên ngoài ngấm dần vào trong cơ thể hai nàng. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Lúc quang hoa tắt đi khóe miệng Lục Vân thoáng hiện nét cười ngửa người ngã xuống, máu tươi lặng lẽ trào ra khóe môi nhưng không dấu dược vẻ hoan hỉ hiện trên nét mặt. Cỗ chiến giáp thần bí trên thân hóa thành một tia sáng vô thanh vô tức biến mất vào trong cơ thể. Lẳng lặng nhìn trời trong ánh mắt vô thần xuất hiện một tia ngạo khí, đời này kiếp này ngươi làm gì được ta, sẽ có một ngày ta ngự trên chín tầng trời đem ngươi dẫm xuống dưới chân. Mắt phượng hé mở, lọt vào trong mắt là một hình bóng thân quen Ngạo Tuyết ngoái đầu lại thấy ánh mắt Thưong Nguyệt cũng vừa kinh ngạc vừa hoan hỉ như mình nàng chợt mỉm cười. Nắm lấy tay Thương Nguyệt hai người trong tâm mừng vui nhìn thân ảnh quen thuộc, Thương Nguyệt nhẹ thốt: "Lục Vân đã bị thương, chúng ta giúp huynh ấy trước, có gì thì nói sau."

Hai đôi ngọc thủ nhẹ nâng Lục Vân lên trên nhãn tình sâu lắng lặng yên lộ vẻ quan tâm, khi ánh mắt ba người gặp nhau họ chỉ khẽ mỉm cười không nói một lời vì trong đó đã ẩn chứa tình cảm vui mừng hạnh phúc. Lát sau Lục Vân lau vết máu trên miệng cười hỏi: " Thế nào, dáng vẻ yếu ớt này của ta hấp dẫn lắm hay sao mà hai nàng nhìn chằm chằm vậy?". Hai người nghe vậy nhìn chàng, thật không ngờ lúc này chàng lại đột nhiên cất tiếng đùa vui như vậy.

Ngạo Tuyết đỡ lấy thân thể bắt đầu giúp chàng trị thương khôi phục lại chân nguyên, một bên Thương Nguyệt thò tay lấy ra trong người một chiếc khăn tay dịu dàng lau vệt máu khô bên khóe miệng lộ rõ thần tình vô cùng ôn nhu. Cất khăn tay đi Thương nguyệt nhìn quanh cuối cùng dừng lại ở khuôn mặt trắng bệch của Lục Vân, nàng yên lặng ngắm nhìn trong mắt ngập tràn vẻ nhu tình và trên khóe miệng hiện một nụ cười hiếm khi thấy được.

Thời gian như ngừng trôi đi vạn vật xung quang như lắng đọng, không còn trời, không còn đất chỉ còn Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt và Lục Vân. Qua một trận sinh tử thời khắc này thật trân quý, ba người ba trái tim ở nơi đây hợp lại làm một. Không cần hỏi trước kia đã từng ở bên nhau hay chưa, không cần biết mai này liệu có phân ly thời khắc này có lẽ sẽ là mãi mãi.

Mở mắt nhìn Ngạo Tuyết cùng Thương Nguyệt Lục Vân lộ rõ vẻ kích động, có lẽ lần sinh ly tử biệt ưừa rồi đã khiến trái tim ba người xích lại gần nhau hơn. Lúc này Lục Vân không còn cố che giấu tâm ý của mình nữa mà nhìn hai người với ánh mắt chan chứa đầy yêu thương.

Nhìn Thương Nguyệt thần sắc Ngạo Tuyết rất bình tĩnh trong mắt lộ ra một tia tiếu ý và một tình bạn sâu đậm, tủm tỉm cười Thương Nguyệt nhìn lại Ngạo Tuyết mắt lấp lánh vẻ cảm kích. Không nói một lời nhè nhẹ nắm tay nhau hai người lúc này đã hiểu rõ sự tình, Lục Vân ở bên nhìn tình cảnh này thần sắc hiện rõ nét dị thường kinh hỷ vui sướng vô cùng không sao diễn tả được. Ba người lặng yên không nói một lời nhìn nhau hạnh phúc trào dâng trong lòng, đôi môi mấp máy Lục Vân muốn hỏi vì sao hai nàng đến đây thì đột nhiên trong đầu hiện rõ một cảnh tượng. Thần sắc khẽ biến Lục Vân nói nhanh: "Không hay rồi, Hứa Khiết đang ở cách đây không xa đang gặp nguy hiểm, mấy người Vân Phong cũng đến đây đang giao thủ với quỷ binh trong Quỷ Vương thành tình thế rất nguy hiểm." Hai nàng nghe xong nét mặt đại biến mới chợt nhớ đến bốn người còn lại. Ngạo Tuyết nói "Đi mau, chúng ta đến gặp bọn họ trước rồi sẽ quyết định rút lui hay đi tiếp".

Lục Vân đứng dậy tay phải giơ lên nắm lấy thanh thần kiếm tà dị, ngắm nhìn thần kiếm trong tay trong mắt thần quang lóe lên truyền vào một cỗ liệt hỏa chân nguyên cường đại. Quang hoa bạo trướng trường kiếm ngân lên như reo mừng, Huyết Mị xuất hiện lập tức bị liệt hỏa thần long thay thế liền khôi phục hình dạng như cũ. Duy nhất một điểm bất đồng là trong ánh quang hoa thuần một màu đỏ ẩn hiện một tia huyết sát lưu động rất khó nhận ra nhưng làm thế nào cũng không biến mất.

Tiếng hú cất lên ba thân ảnh ngự kiếm lăng không bay ngược lại theo hướng lúc đến, trong chớp mắt thân ảnh ba người biến mất.
Bình Luận (0)
Comment