Sở Hoài Dương cười nói:
- Hỏi rất hay, đây chính là điều ta muốn nói với ngươi tiếp theo. Điều này có liên quan đến điểm đáng chú ý nhất của Hồng hải. Hồng hải, khu vực không lớn, thành viên không nhiều, nhưng nó có thể dương danh cùng với Hắc hải, Tử hải, hơn nữa còn chống đối được bốn hải vài ngàn năm trở lại đây, chủ yếu là nhờ vào công sức của người lãnh đạo. Trong Hải vực, mọi người đều biết, những người thống lĩnh bốn hải đều thuộc về Long tộc, cho dù Nam hải cũng không ngoại lệ. Nhưng đối với Hồng hải, Hắc hải và Tử hải, người thống lĩnh lại không phải là Long tộc cao quý, đây chính là điểm bọn chúng khiến người ta phải chấn động. Trong Hải vực, Long tộc tượng trưng cho quyền lợi và sự tôn quý, trong rất nhiều chủng loại, Long tộc có uy tín lớn nhất, là loại được ủng hộ lớn nhất, đã trải qua mấy ngàn năm vẫn thống trị bốn hải.
Kiếm Vô Trần vẻ mặt hơi biến đổi, kinh ngạc nói:
- Cho dù là như thế, chỉ bằng sức của một người cũng không thể đủ để thay đổi tình thế?
Sở Hoài Dương lắc đầu đáp:
- Điểm này ngươi còn có điều chưa biết, trong ba hải tà ác nhất của Hải vực, Hồng hải là hung tàn nhất, bởi vì người cai trị nó hoàn toàn không có chút khí sắc vương giả của Long tộc, mà lại là Huyết Sa tộc hung mãnh to lớn. Thành viên của tộc này không nhiều, nhưng lại hung hãn thiện chiến, sinh ra đã có tính cách nổi loạn, ưa chém giết, tàn bạo, vô tình, lạnh lùng tàn khốc. Điểm quan trọng nhất, Huyết Sa tộc là một loại chủng tộc dị biến mà thành, bọn chúng có thực lực cực mạnh, trong vài trăm loại cá mập, thể hình bọn chúng không phải lớn nhất, nhưng có thể bộc phát thực lực cực mạnh, được xưng tụng là "Hải Chi Thiên lang". Người cai quản Hồng hải hiện nay được xưng là Huyết Ảnh vương giả, xét về thực lực cá nhân, cho dù là Hàn Ngọc Dương cũng không phải là đối thủ của hắn. Theo ta biết được, bên cạnh Huyết Ảnh vương giả còn có ba đại thế thân, bốn đại cao thủ, bọn chúng tổ hợp thành một trung tâm quyền lực, trên dưới một lòng, trước sau đều giữ vững tôn chỉ xâm lược.
Kiếm Vô Trần nghi ngờ nhìn hắn, không tin tưởng lên tiếng:
- Hải vực không giống với nhân gian, trong tình cảnh bị nước biển cản trở, thực lực một người đúng là khó phát huy đến cực điểm. Như vậy, cho dù Hồng hải có được cái gọi là ba đại thế thân, bốn đại cao thủ, tối đa cũng chỉ có ảnh hưởng đến thay đổi quyết sách, thực lực không thể có biến hóa rõ ràng minh bạch.
Sở Hoài Dương cười đáp:
- Có một số chuyện ngươi nghe không tin, mắt thấy mới được. Đợi đến một ngày ngươi thật sự gặp phải, ngươi sẽ hiểu được rõ ràng những lời ta nói hôm nay.
Kiếm Vô Trần nói:
- Phải vậy chăng, thế ngươi tiếp tục đi.
Sở Hoài Dương nhún vai, cũng không giải thích thêm nhiều, tiếp tục nói:
- Trong ba hải đại tà ác, Hắc hải và Hồng hải kế cận nhau, cả hai đều nằm dọc theo một trong ba đất chết của Hải vực là Tuyệt Thiên đại hiệp cốc, mà Tử hải lại ở trong sâu nhất, đó là nơi thần bí nhất, Hắc hải ở trung gian, diện tích lớn nhất. Theo lời truyền ngôn, Hắc hải sở dĩ có tên như vậy, bởi vì địa phương đó ngược hẳn với Hồng hải, cả năm bốn mùa không chút ánh sáng, nước biển đen như mực, ở đó có một loài hải tộc sinh sống không thích ánh sáng chính là Ma Sa tộc. Loại chủng tộc này rất kỳ quái, trên chín mươi phần trăm đều sống ở Hắc hải. Bọn chúng hung tàn lại xảo trá, hệt như loài hồ ly ở nhân gian, bọn chúng tập họp được một Ma Sa quân đoàn, thủ lĩnh là Ma Sa vương cũng là người thống trị Hắc hải, nghe nói người này có khả năng biến thân quỷ dị, có thể ảo hóa thành năm loại sinh vật hải tộc khác nhau để ngụy trang mê hoặc địch nhân.
- Nghe ngươi nói như vậy, Hắc hải xem ra khó đối phó hơn Hồng hải phải không?
Đưa mắt nhìn Sở Hoài Dương, Kiếm Vô Trần vẻ mặt có mấy phần mơ hồ.
Sở Hoài Dương đáp:
- Đúng thế, Hắc hải đúng là khó đối phó hơn Hồng hải, bởi vì Ma Sa bản tính xảo trá, không hề tín nhiệm bất cứ người nào, hành sự cực kỳ cẩn thận. Nhưng điều này cũng là nhược điểm của bọn chúng, do bởi bản tính đa nghi, khi gặp phải Huyết Sa tộc hung tàn của Hồng hải, bọn chúng tính ra cũng sợ đầu sợ đuôi, khiến lỡ mất cơ hội tốt.
Gật đầu hiểu rõ, Kiếm Vô Trần nói:
- Tử hải thì sao, đây là nơi thần bí nhất, nó có đặc tính kỳ dị nào chăng?
Sở Hoài Dương vẻ mặt nghiêm túc, lên tiếng nho nhỏ:
- Sở dĩ Tử hải thần bí, bởi vì những người biết được tình hình của nó, cơ hồ đều khó thoát khỏi cái chết, vì thế không một ai dám đề cập đến bọn họ. Theo ta biết được, Tử hải ở nơi thâm sâu nhất trong Tuyệt Thiên đại hiệp cốc, ở đó hình thái địa lý khắc nghiệt, nghe nói mười người đến đó chết hết chín người, chính là một nơi người nào gặp phải cũng đều sợ hãi. Diện tích của Tử hải to rộng thế nào không ai biết rõ, có thể còn to hơn Nam hải, cũng có khả năng nhỏ hơn cả Hồng hải, bởi vì căn bản không có một người nào thật sự biết được rõ ràng. Ở trong Tử hải, người có danh vọng nhất không phải là ông chủ của Tử hải, mà chính là ba kỳ nhân của Tử hải, bởi vì chưa ai đã từng gặp ông chủ của Tử hải, mà chỉ gặp được ba kỳ nhân, vài ngàn năm nay ba người này có uy danh lan rất rộng, hễ người nào dám chọc giận Tử hải, đều chết trong tay của bọn họ.
Kiếm Vô Trần thất kinh, một nơi như vậy ai còn dám trêu ghẹo vào đây?
- Theo như ngươi nói, ngươi muốn thống nhất Hải vực sợ là không bao giờ thực hiện được chăng?
Sở Hoài Dương không hề phản bác, chỉ nói:
- Tử hải bình thường không dễ dàng ra tay, nhưng chỉ cần ta thống nhất sáu hải, có bọn họ hay không đối với ta cũng không thành vấn đề.
Kiếm Vô Trần nghĩ một chút, gật đầu nói:
- Lời này của ngươi cũng có lý, Tử hải nếu như đã hung hiểm như vậy, muốn đến cũng không tác dụng gì, sao bằng ở xa mà nhìn còn hay hơn.
Sở Hoài Dương cười tiếp lời: Truyện Tiên Hiệp - TruyenGG
- Anh hùng có cùng ý kiến, quả thật không hổ là truyền nhân của thần cung kiệt xuất nhất trong nhân gian, được hợp tác với ngươi rất đáng để ăn mừng.
Kiếm Vô Trần bĩu môi lên tiếng:
- Được rồi, bớt nịnh nọt đi, ta đã sớm phiền vì nghe những lời này. Bây giờ tình thế bảy hải của Hải vực ta đã hiểu đại khái, Đông hải và Bắc hải sắp kết thúc rồi, chỉ còn Tây hải, Nam hải, Hồng hải, Hắc hải, ngươi dự tính đối phó như thế nào?
Sở Hoài Dương cười cười, vẻ mặt tự tin đáp:
- Yên tâm, điều này ta đã sớm nghĩ kỹ rồi, chỉ cần …
Đột nhiên dừng lời, Sở Hoài Dương nghiêng đầu nhìn về xa xa, chỉ thấy một con cá bay đang tiến đến rất nhanh, giây lát đã đến trước mắt, tự động ảo hóa thành một người đàn ông, ánh mắt quét qua Kiếm Vô Trần, trong mắt có vẻ dò hỏi.
Sở Hoài Dương nói:
- Không sao đâu, có tin tức gì ngươi cứ nói thẳng ra.
Người đàn ông đó cung kính lên tiếng:
- Bẩm chủ nhân, vừa thu nhận được tin tức mới nhất, Đông hải Long nữ Lục Doanh, không biết tìm đâu được năm cao thủ nhân gian, lúc này đã đến được Hải Toàn cốc, đang ra sức cứu Đông hải Long vương và Bắc hải Long vương, kết quả thế nào tạm thời còn chưa rõ.
Sở Hoài Dương vẻ mặt biến hẳn, sau đó giận dữ lên tiếng:
- Nha đầu đáng ghét, không ngờ làm hư đại sự, tuyệt đối không thể để nó thành công được. Đi thôi, chúng ta đến xem thử, vào lúc quan trọng sẽ giúp cho Tây hải một tay, đợi đến lúc Liễu Thiên Hoa thu thập được địch nhân, chúng ta mới có cơ hội đối phó với Hàn Ngọc Dương.
Kiếm Vô Trần không nói gì cả, chỉ lẳng lặng gật đầu, đi theo Sở Hoài Dương, phóng thẳng về phía Hải Toàn cốc.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Ở cửa Hải Toàn cốc, ngọn lửa chiến tranh bừng cháy.
Bách Linh chăm chú nhìn người trước mặt, điềm nhiên nói:
- Ngạo Tuyết, bốn người này giao cho bọn muội, còn Huyết Ma kia để ta đối phó.
Trương Ngạo Tuyết đáp:
- Được, tỷ cẩn thận, bốn tên này bọn muội biết cách xử lý.
Nói rồi liền cùng với Thương Nguyệt, Phần Thiên đưa mắt trao đổi, sau đó liền xông lên đón lấy Hắc Bạch song tà.
Thương Nguyệt thấy vậy, liền đối đầu trở lại với Song Đầu hải báo Nghịch Thanh, Phần Thiên giao đấu với Tây hải Phi Sa Ma Liệt.
Hỗn chiến bùng lên, nước biển xung động, ở cửa Hải Toàn cốc, sóng lớn cuồn cuộn. Trong ba nhóm gồm bảy người, Thương Nguyệt đấu Nghịch Thanh, hai người trước đó mới chỉ giao tranh sơ bộ, cả hai chưa biết nông sâu thế nào.
Lúc này dùng toàn lực đối phó, Thương Nguyệt mới phát hiện thực lực Nghịch Thanh tuy không mạnh như nàng, nhưng kinh nghiệm giao chiến trong nước biển lại vô cùng phong phú, bổ túc khuyết điểm của hắn, khiến cho trong nhất thời giao chiến giữa hai bên trở nên vô cùng kịch liệt.
Đối với Thương Nguyệt, Phượng Hoàng pháp quyết bị hạn chế trong nước, nàng không tiện thi triển. Vì thế lúc này nàng đang thi triển pháp quyết do Lục Vân chỉ điểm trước đây, hóa khí cực dương cực cương thành sức mạnh cực âm cực nhu, mượn phần lớn khí huyền âm trong nước biển để mình sử dụng, khiến nó chuyển thành khí huyền băng để phát động công kích.
Điểm này, Thương Nguyệt lần đầu thi triển, còn chưa được tinh thông lắm. May mà nàng cũng không gấp, chỉ coi trận chiến đầu tiên này trong Hải vực là một loại rèn luyện thử nghiệm, mò mẫm và tu luyện sức chiến đấu dưới nước của mình.
Nghịch Thanh tự nhiên không biết được ý nghĩ trong lòng nàng, theo bản tính hung tàn bình sinh, hắn chỉ mong muốn diệt địch nhân trong thời gian nhanh nhất, vì thế ra tay độc ác, lúc thì có hình người, lúc lại có hình sư tử biển, luân phiên công kích.
Như vậy, Thương Nguyệt phải vô cùng cật lực ứng phó, bất quá qua giai đoạn đầu rồi, Thương Nguyệt dần trở nên thông thuộc, từng bước từng bước chuyển biến tình thế, hai tay phát ra khí huyền băng, gió lạnh quỷ dị vô cùng làm cho nước biển quanh đó đông cứng, khiến Nghịch Thanh thất kinh hồn vía, rút lui liên tục.
Phần Thiên giao chiến với Ma Liệt, tỏ ra tài giỏi có thừa. Trước đây hắn giao chiến với Bạch Diệu kia có phần thua thiệt, Phần Thiên liền không dám tỏ ra khinh thường nữa, ra tay vô cùng cẩn thận, lại gặp phải Ma Liệt thực lực không mạnh, liền nhanh chóng ổn định được chiến cuộc.
Là cao thủ số một của Tây hải, Ma Liệt tự nhiên có chỗ độc đáo, tốc độ của hắn phối hợp với tu vi vài ngàn năm, giúp hắn chiếm ưu thế tuyệt đối trong nước biển.
Lúc này, hắn thấy Phần Thiên trơn trượt không ứng đối tốt với loài cá, liền hóa thành con cá mập, giương miệng máu đỏ lòm, sử dụng điều kiện ưu việt bá chủ bình sinh trong nước biển để phát động loại công kích nguyên thủy nhất.
Phần Thiên vẻ mặt tươi cười mất đi, trong nước biển, người giao chiến với cá mập quả thật bất lợi rất lớn. Cho dù hắn không phải là thường nhân, nhưng thân thể bị nước biển cản trở, tốc độ né tránh và tiến công đều không cách nào so với đối thủ được.
Như vậy, Phần Thiên có bản lĩnh, lại bị hoàn cảnh hạn chế không phát huy ra được, cuối cùng rơi vào nguy hiểm. Phần Thiên uốn người cật lực né tránh tập kích của cá mập, trong lòng suy nghĩ liên tục, đối với chiêu tấn công kế tiếp bản thân phải làm sao mới né tránh được đây?
Tình thế trước mắt vô cùng bất lợi cho Phần Thiên. Ma Liệt xảo diệu lợi dụng ưu điểm bản thân, dùng tốc độ để quyết thắng, điểm này khiến cho Phần Thiên không cách nào tránh được.
Nhưng dù sao Phần Thiên cũng không phải là người thường, hắn có cái đầu thông minh, khi mắt thấy Tây hải Phi Sa quay đầu tiến đến, né tránh không kịp, trong não lóe lên ý nghĩ, nghĩ đến phương pháp dùng búa bổ củi, đúng là đi vào đất chết để tìm cái sống.
Đã có được quyết định, Phần Thiên không né tránh nữa, đợi đến khi cá mập giương to mồm muốn xé rách bản thân, hắn liền nhanh chóng hóa thành một luồng ánh đỏ thuận thế bắn thẳng vào trong bụng cá mập.
Biến hóa này khiến Tây hải Phi Sa Ma Liệt hơi có phần kinh dị, thế tiến lên của hắn hơi chậm lại, sau đó hắn liền xoay thân biến trở thành hình người, ánh mắt dò xét tìm kiếm dấu vết của Phần Thiên. Nước biển xanh như ngọc, Phần Thiên đã không còn thấy hình bóng, hắn có thể trốn đi đâu được đây?