Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 956

Kiếm Vô Trần phát hiện hắn đánh lén, miệng gầm lên giận dữ, tay trái nhanh chóng xoay ngược lại, một luồng chưởng đỏ như máu mang theo khí nóng vô cùng đón đỡ một chưởng của Hắc Mị.

Hai chưởng đụng nhau, Hắc Mị gào lên giận dữ. Hắn thân là một cao thủ trong Hắc hải Tứ Sát, thực lực thế mà còn có phần yếu hơn Kiếm Vô Trần một chút.

Mượn phản lực, Kiếm Vô Trần tăng tốc tiến lên, nhưng đúng lúc này, vẻ mặt hắn đột nhiên biến hẳn, nhanh chóng liếc mắt phía trái, chỉ thấy bên đó một vùng đen tuyền.

Dừng lại nghiêng người, Kiếm Vô Trần nhanh chóng thối lui, chân nguyên trong cơ thể vận chuyển rất nhanh tuôn tràn về phía bên trái.

Cao thủ Hắc hải có chỗ quỷ quái kỳ dị của mình. Bọn chúng tu luyện chân nguyên kịch độc, vì thế có thể làm mê mẩn nhục thể của địch nhân.

Trước đây, ở Hải Toàn cốc, Lục Vân cũng đã từng mắc bẫy, hiện nay lại đổi thành Kiếm Vô Trần.

Nhìn thấy bóng máu bốn bề, Hải Nữ quát lên lảnh lót một tiếng, hai tay múa lên nhanh chóng, vài trăm bóng chưởng hội tụ lại, hình thành một chùm cột sáng xoay tròn phóng thẳng lên trên, liên miên không ngừng phát ra hào quang ngũ sắc.

Hào quang đó không những xinh đẹp mà còn có sức mạnh hủy diệt, hệt như ngàn vạn làn kiếm, đến nơi nào không gì chống nổi.

Huyết Linh chấn động trong lòng, bản thân toàn lực tiến công đều không đến gần được người của Hải Nữ, điều này quả thực khó mà tin được.

Không cam lòng, với khí phách của Huyết Sa tộc, Huyết Linh bật kêu điên cuồng, thân thể di động nhanh chóng đột nhiên phân rã tạo thành vài trăm bóng ảo ảnh.

Sau đó, những bóng ảo ảnh này lại nhanh chóng chồng lên nhau trùng trùng điệp điệp, dung hòa vào nhau dần dần, cuối cùng hội tụ vài ngàn bóng chưởng thành một thể, hình thành một cột sáng màu đỏ sậm xuất hiện trên đỉnh đầu Hải Nữ.

Đối mặt với chiêu này, trong mắt Hải Nữ toát lên vẻ cảnh giác, hai chân đột nhiên xếp lại, thân thể hình thành thế ngồi xếp bằng.

Sau đó, hai tay Hải Nữ múa qua múa lại, chưởng lực mạnh mẽ thúc động Hải Nữ xoay tròn, khiến nó chỉ chớp mắt đã hóa thành một cột sáng bảy màu đón lấy một chiêu của Huyết Linh.

Hai kẻ mạnh gặp nhau, va chạm kịch liệt phát nổ kinh trời. Nước biển bao trùm lên hết thảy, nhưng luồng sức mạnh chấn động đó lại truyền theo nước biển, lập tức hất bắn toàn bộ những người đang giao chiến.

Huyết Linh kêu lên thảm thiết, bị hất bắn lên rất cao, sức mạnh phát nổ mạnh mẽ khiến kinh mạch toàn thân hắn tổn thương, khiến hắn trọng thương lập tức biến thành một con cá mập máu.

Thân thể Hải Nữ lắc lư không ngừng. Nó đang nắm giữ sức mạnh vô cùng, nhưng đúng như dự liệu của Kiếm Vô Trần, nó còn chưa cách nào khống chế được, vì thế bản thân cũng bị chấn động cực lớn.

Huyết Linh chầm chậm hít một hơi, thân thể hạ nhanh xuống, khi đến gần Hải Nữ thì trong miệng đột nhiên phun ra sương máu, khi Hải Nữ múa chưởng đánh bay hắn, luồng sương máu đó hóa thành một mũi tên máu đâm toạc bàn tay Hải Nữ.

Hắc Mị sau khi bị Kiếm Vô Trần đánh bị thương, vội vàng nắm lấy thời gian điều tức. Lúc này hắn thấy Huyết Linh trọng thương bắn ra, vội vàng phát ra một luồng sức mạnh êm ái nhẹ nhàng đỡ lấy thân thể Huyết Linh. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyenGG

- Thế nào rồi, có nặng lắm không?

Huyết Linh yếu ớt trả lời:

- Hải Nữ thực đáng sợ, luồng sức mạnh đó quá to lớn, quả thực khó có thể chống đỡ nổi. Bất quá ngươi yên tâm, nó đã bị Phệ Tâm huyết tiễn của ta đánh trúng, sẽ nhanh chóng bị đại loạn kinh mạch, máu huyết đảo ngược. Đến lúc đó cho dù nó có sức mạnh thông thiên cũng khó mà phát huy được.

Hắc Mị rất mừng, kích động đáp:

- Quá tốt rồi, đại sự của chúng ta có hy vọng rồi. Đến đây, ta giúp ngươi một tay.

Nói rồi truyền một luồng linh khí to lớn vào trong người Huyết Linh, giúp cho tinh thần Huyết Linh vùng lên, lập tức khôi phục lại hình người.

Lùi lại hai bước, Hắc Mị nói:

- Tiểu tử đó trúng độc của ta rồi, bây giờ đúng lúc yếu ớt, ngươi đi thu thập hắn, ta đi thu thập Hải Nữ.

Huyết Linh không hỏi thêm, lắc mình bắn về phía Kiếm Vô Trần.

Đánh bay Huyết Linh rồi, Hải Nữ hoàn toàn không để ý đến thương thế trên tay phải của mình, nhanh chóng đi đến bên cạnh Cự Thiên, tay phải tùy ý vung lên, phát xuất một dòng xoáy to lớn lập tức cuốn Sở Hoài Dương vào trong.

Cự Thiên thu tay liếc nhìn tình huống bốn phía, trầm giọng nói:

- Bây giờ Tây hải Cuồng Sa còn lại chừng hơn một trăm, bốn địch nhân trước mặt khó đối phó, chúng ta có cần thối lui vào động núi để tạm thời né tránh không?

Hải Nữ lắc đầu đáp:

- Những người này lòng tham vô đáy, né tránh không giải quyết được gì. Bây giờ ngươi hãy mở đường máu trước, để ta đuổi bọn chúng đi.

Cự Thiên nhìn nó kỳ quái, theo lời thối lui về sau.

Hải Nữ đợi Cự Thiên đi rồi, ánh mắt quét qua bốn phía, thấy Huyết Linh đang giao chiến với Kiếm Vô Trần, Hắc Mị ở xa xa nhìn lại mình, không khỏi chọn hắn làm mục tiêu thứ nhất, thân thể lắc lên xông đến.

Phát hiện ý của Hải Nữ, Hắc Mị bật lên tiếng cười âm hiểm lạnh lùng, lắc mình lùi lại phía sau, không muốn liều mạng với Hải Nữ.

Vì thế, Hải Nữ hơi nóng giận, dừng lại không đuổi theo, ánh mắt nhìn lên trên, nơi đó Sở Hoài Dương vẻ mặt giận dữ đang xông đến, rõ ràng hắn đối với chuyện mới xảy ra canh cánh bên lòng.

Ở xa xa, Ma Hà sau khi tiêu diệt hết cá mập hổ, chỉ huy những con cá mập điên hướng thẳng về bên này, hơn nữa còn nhanh chóng bao vây lấy Huyết Linh và Hắc Mị.

Cứ như thế, Kiếm Vô Trần có thể lấy hơi, vội vàng nắm lấy thời gian trục chất độc ra, đại cục tạm thời bị Tây hải khống chế.

Sở Hoài Dương liếc Hải Nữ, nói với Ma Hà:

- Hải Nữ để ta xử lý, bọn ngươi chỉ cần ngăn chặn Huyết Linh và Hắc Mị là được.

Ma Hà đáp:

- Cung chủ an tâm, thuộc hạ sẽ không để ngài thất vọng.

Nói rồi xoay người quay lại, gia tăng công kích mãnh liệt Huyết Linh và Hắc Mị.

Huyết Linh vì thế rất giận dữ, cất tiếng:

- Liễu Thiên Hoa, ngươi điên rồi, dám bất kính đối với ta.

Hắc Mị hừ giọng nói:

- Đừng nói nữa, người này ta thấy dường như là giả, nếu không vì sao xuất hiện ở đây lại không xem bọn ta ra gì.

Ma Hà quát lên:

- Câm miệng, dám phỉ báng cung chủ của ta, làm sao có thể tha thứ cho ngươi.

Nói rồi chủ động tấn công Hắc Mị.

Nhìn Sở Hoài Dương, Hải Nữ lạnh lùng nói:

- Cho ngươi thêm một cơ hội, lập tức đi đi, nếu không ta sẽ đuổi đánh ngươi.

Sở Hoài Dương rất giận, gầm lên:

- Tiểu bối cuồng vọng, ta không ra oai ngươi còn dám khi dễ ta, bây giờ xem ta thu thập ngươi thế nào.

Ống tay áo trái múa lên, dòng xoáy tầng tầng lớp lớp, tay phải múa chưởng như dao, trong lúc lay động lấp lánh ánh xanh lam, ánh đao liên miên không ngừng chém xuống.

Thấy vậy, Hải Nữ quát một tiếng nhỏ, thân hình gầy gò bắn ra ba trượng, hai tay xoay lật giữa không gian, bóng chưởng dày đặc cùng với hào quang ngũ sắc tạo thành một kết giới xinh đẹp hoàn hảo quanh thân, phong kín lấy công kích của Sở Hoài Dương.

Sau đó, thân thể Hải Nữ đảo ngược, hai chân giang rộng giữa không trung hệt như chuyển động con quay, trăm ngàn bóng chân tỏa ra hào quang chói mắt chốc lát đã bao phủ phương viên vài trăm trượng, bắt đầu dùng cứng đối cứng với Sở Hoài Dương.

Hào quang chói mắt lưu động trong nước biển hình thành những đường cong hình sóng dao động, tạo nên hiệu quả khiến người ta run sợ. Nước biển chuyển động truyền đi áp lực tạo nên cảm giác đè nén lên thân thể hệt như áp lực trời đè.

Giao chiến tiếp tục cuốn nước xung quanh thành dòng. Khi cuộc chiến kết thúc, Sở Hoài Dương bị hất bay đi cả chục trượng, vẻ mặt trắng bệch mà kinh hãi, rõ ràng sức mạnh của Hải Nữ to lớn hơn so với truyền thuyết.

Hải Nữ trôi về phía sau, thân thể gầy gò lắc lư qua lại, tinh xảo loại trừ được sức phản lực, trong mắt nó mờ hiện một chút kinh dị sợ hãi.

Trận chiến này, Hải Nữ bị thương không nhẹ. Điều này không phải do sức mạnh của nó không bằng Sở Hoài Dương mà bởi vì thương thế ở tay phải khiến nó cuối cùng bị tổn thất nặng nề.

Điểm này không được Sở Hoài Dương thấy được, lão ngừng tấn công đi đến bên cạnh Kiếm Vô Trần.

Hải Nữ hơi hoảng sợ, thân thể chuyển động nhanh chóng đến huyệt động lân cận Cự Thiên.

Hắc Mị liên tục chú ý đến động tĩnh của Hải Nữ, thấy nó chiến thắng một trận, vì thế lùi lại phía sau, trong lòng lập tức tỉnh ngộ, miệng phát ra một tiếng than nhẹ dài ngoằng.

Một lúc sau, Hắc Mị đột nhiên bộc phát thực lực kinh người, rồi lập tức hất bay tất cả cá mập điên ở lân cận để nhanh chóng bắn thẳng về phía Hải Nữ trong tiếng hô thất thanh của Ma Hà.

Cử động của hắn khiến Hải Nữ cảnh giác, đồng thời cũng khiến Sở Hoài Dương và Cự Thiên cảm thấy không hiểu.

Trước đây, Hải Nữ chủ động tìm hắn, hắn lại tìm cách né tránh. Bây giờ sao hắn lại chủ động tấn công, điều này không phải là ngược với lẽ thường sao?

Cảm thấy có khác thường, Sở Hoài Dương và Cự Thiên đồng thời tiến ra. Người trước ở hơi xa nên chậm một bước, Cự Thiên lại đến kịp lúc, đón lấy một chiêu đánh lén của Hắc Mị, hai người đánh nhau một chiêu kịch liệt ngay trước Hải Nữ, ai nấy đều bị hất lui lại.

Hải Nữ thân thể lắc lên liền đến bên Cự Thiên, nhỏ giọng nói:

- Ta trúng phải độc của Huyết Linh, thân thể có chút không ổn.

Cự Thiên thất kinh, nhìn thấy Sở Hoài Dương sau khi vồ hụt xông đến, nhanh chóng kéo tay Hải Nữ phóng thẳng về huyệt động, hơn nữa còn phát xuất tín hiệu khiến cá mập hổ trong động xông ra đón địch.

Hắc Mị bật cười lạnh, quát lên:

- Muốn chạy, không có đường thoát đâu.

Lắc mình như quỷ mị, Hắc Mị ngăn Cự Thiên lại, phất tay phát xuất vài trăm bóng chưởng chụp thẳng xuống Cự Thiên.

Dùng sức hất Hải Nữ đi, Cự Thiên lên tiếng:

- Đừng lo cho ta, nhanh chóng tiến vào.

Nói rồi gầm lên một tiếng tàn bạo, mắt giận xoe tròn phóng thẳng về Hắc Mị.

Sở Hoài Dương đi sát theo sau Cự Thiên, lúc này thấy hắn bị ngăn lại, mơ hồ phát hiện thân thể Hải Nữ có xuất hiện dị thường, không khỏi bình tĩnh lại, đột nhiên gia tăng tốc độ vượt qua Hải Nữ, tay phải chụp thẳng về phía thân thể nó.

Hải Nữ nghiêng mình né tránh, bên cạnh hai con cá mập hổ xông đến đón lấy Sở Hoài Dương, tạm thời ngăn cản công kích của lão.

Ở xa xa, lúc này truyền đến một tiếng than nhẹ yếu ớt, một luồng khí tức kinh người đột nhiên xuất hiện, chỉ một lúc đã xuất hiện trước mắt vượt qua cự li cả vài dặm.

Đó là một bóng đen, theo phía sau là một bầy cá mập ma, khi đến gần bóng đen liền liếc qua tình hình xung quanh rồi bắn mình theo hướng Hải Nữ vừa đi.

Dưới đáy biển, Kiếm Vô Trần sau một phen nỗ lực, nhờ có sức mạnh của Hậu Nghệ thần cung đẩy được chất kịch độc trong cơ thể ra.

Trùng hợp đúng lúc bóng đen đó xuất hiện, Kiếm Vô Trần liền biết được cao thủ Hắc hải, vội vàng lắc mình ngăn lại.

- Cút ngay, tiểu tử thối.

Bóng đen giọng nói rất bá đạo, trong lúc nói phất tay phải, một luồng hào quang màu đen rẻ đôi nước biển, hệt như một mũi tên bắn thẳng vào huyệt Mi Tâm của Kiếm Vô Trần.

Vừa mới ăn phải quả đắng, Kiếm Vô Trần lần này tỏ ra cảnh giác vô cùng, không dùng thân thể đón lấy hào quang màu đen, mà rút Hậu Nghệ thần cung thay kiếm để thi triển Thiên Kiếm quyết.

Cứ như vậy, làn kiếm ngũ sắc chiếu rọi vùng lân cận, kiếm khí kinh người của Kiếm Vô Trần hội tụ thành lưới, lập tức ép cho bóng đen đó thối lui.

Gào lên một tiếng, bóng đen đó ra lệnh cho cá mập ma vừa đến:

- Tiêu diệt tất cả, không để lại tên nào.

Lập tức, bốn trăm con cá mập ma tung hoành ngang dọc tấn công vào cá mập điên của Tây hải.

Sau đó, bóng đen trừng mắt giận dữ Kiếm Vô Trần, quát lên:

- Tiểu tử, ngươi không phải người của Hải vực.
Bình Luận (0)
Comment