Thật Ra Em Là Ai? Công Chúa Hay Thường Dân

Chương 2

Vừa bước chân vào lớp Quân đã bị Hàn nói mỉa:

- Giờ tao mới biết gu thẩm mĩ của mày nó đặc biệt như thế nào!

- Her quá khen mà chẳng qua mày chưa thấy thôi chứ thấy rồi mắt mày lác luôn ế chứ!

- Thấy gì cơ?

- Thiên cơ bất khả lộ hiha!

Quân cười nham nhở rồi vòng tay qua eo Nhi về chỗ. Hắn thì không quan tâm mấy nên đã an tọa với nó rồi:

- "Bạn của Quân?"- Nó giơ tập A4 cho hắn đọc (Lưu ý: dấu " " sẽ là lời nói của nó viết trên giấy nhé)Hắn không nói năng gì chỉ gật đầu rồi nhìn bâng khua ra ngoài cửa:

- " Phiền anh chăm sóc nó hộ tôi!"

- Ừ! Sao viết ra giấy?-Hắn nhíu mày khó hiểu

- "Câm"

Hắn cũng không nói năng gì nữa. Cả lớp nhìn hắn với tụi nó không khỏi lắc đầu: "Định thi xem ai nói ít hơn à? Mà chưa thấy ai nói chuyện chỉ có 4 5 từ như hai ông bà này!". Còn Hàn thì lững thững đi xuống bàn Huyền tại có 3 trỗ trống thì 2 tên kia ngồi mất rồi còn đâu thôi thì ngồi cùng với nhỏ xấu xí này vậy:

- Mình có thể ngồi đây không?

Hàn nở nụ cười chết ruồi à nhầm chết người. Huyền cũng xích ra cho cậu ngồi nhưng mặt vẫn đăm đăm đọc sách làm Hàn tưởng nhỏ đạng thẹn thùng:

- Sao cậu thẹn thùng thế?

-..........-Im lặng

- Cậu thích mình à?

-...........-Im lặng là vàng

-Nếu vậy thì cho mình xin lỗi nhé! Cậu không phải gu của mình!

-............-Im lặng là kim cương

- Bởi vì cậu quá XẤU!

Nói xong Hàn nở nụ cười mỉa mai mà không để ý đến nhỏ. Huyền thì vẫn đang đọc sách nhưng trán đã nổi gân xanh, tay cầm quyển sách mà như muốn vò nát nó ra vậy. Đôi couple ở bàn trên (Quân với Nhí í ag) đang tình củm với nhau nhưng bị sát khí của Huyền làm gián đoạn quay xuống, nhìn nhỏ như thế hai người liền đổ mồ hôi hột:

- Cậu à! Cậu bị ảo tưởng sức mạnh lâu chưa? Có cần tôi bố thí ít tiền điện thoại để gọi cho bệnh viện không? Thích cậu á? Hừ chờ đến kiếp sau cũng đừng có mơ! Mà tôi nói thích cậu khi nào? Cậu thích nhận vơ lấy vợ tình nhân à? Nếu cậu thích tự kỉ thì xin vui lòng xuống xó lớp mà tự kỉ nhé! Đừng làm phiền người khác! Phiền phức!

Huyền nói xong còn ném ánh mắt khinh bỉ về phía Hàn. Còn cậu thì khỏi nói tức hộc máu mồm:

- Cô.......cô......

- Đã bị bệnh tử kỉ với hoảng tưởng giờ còn bị cà lăm nữa à?

Nhỏ nhếch môi, Hàn thì không nói năng gì nữa nói nữa cho nhục mẹt à. Thấy Hàn như thế Quân liền vỗ vai:

- Hàn à! Mày tu ngàn ngàn kiếp kiếp cũng không đấu võ mồm thắng Huyền được đâu. Nên đừng mơ mộng hão huyền đi nhé!

- Mày cứ chờ đấy!

"Lãnh Từ Hàn này không tin lại thua một con nhóc chưa biết mùi đời như thế! Cứ chờ đấy!" Nghĩ xong Hàn ném ánh mắt tóe lửa về phía Huyền. Nhỏ thì cứ thản nhiên đọc sách thôi.
Bình Luận (0)
Comment