Thất Tình Quá Lâu

Chương 36

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

❀ Sinh nhật Tạ Thời Quân 2020 ❀

“Sinh nhật vui vẻ.”

em90

Hôm nay là sinh nhật 78 tuổi của ông chủ Cua trong SpongeBob, nên tôi quyết định cho sinh nhật của Tạ Thời Quân cũng vào hôm nay, ngày 30 tháng 11.

Vậy, Tạ Thời Quân sẽ đón sinh nhật như thế nào nhỉ?

Tăng một là bữa tối, cả nhà ba người cùng ăn bánh kem, hát chúc mừng sinh nhật, An An tặng cho anh món đồ thủ công do chính tay làm. Đây là một bữa tiệc sinh nhật vô cùng bình thường vô cùng đơn giản, song vì có hai bảo bối anh yêu thương nhất cạnh bên, Tạ Thời Quân bị An An quẹt kem lên mũi, tay dưới bàn nắm lấy tay Hướng Sơ, ngỡ rằng mình là người hạnh phúc nhất trên đời này.

Tăng hai là sau khi An An đi ngủ. Tạ Thời Quân dém chăn cho cô công chúa nhỏ ăn bánh kem căng tròn cả bụng xong quay về phòng ăn, Hướng Sơ đã cầm hai chiếc li chân cao ra, rót rượu vang vào.

Sợ Tạ Di An chạy chân trần bị cảm lạnh, trong nhà luôn mở khí sưởi hết công suất, Hướng Sơ uống được nửa li đã bắt đầu đỏ mặt, chẳng rõ là ngà say hay do nóng. Cậu chống cằm nhìn Tạ Thời Quân một lúc, bỗng nhấc tay áp vào viền hàm của anh, cười khờ, kéo dài giọng bảo: “Em nhận ra… mấy năm nay anh càng ngày càng…”

“Hửm?” Tạ Thời Quân giữ tay cậu kéo đến bên môi thơm nhẹ.

Hướng Sơ cười nghịch ngợm: “Em không nói cho anh đâu.”

Món quà Hướng Sơ chuẩn bị là một chiếc áo măng tô lông cừu. Cậu kéo Tạ Thời Quân đến trước gương toàn thân mặc thử, cảm nghĩ người này đúng là cái giá áo, mặc đồ gì cũng đẹp.

Thử đồ xong quay về phòng khách, Hướng Sơ bỗng nhiên vấp chân, may mà Tạ Thời Quân phản ứng nhanh, lập tức đỡ lấy eo cậu.

Hướng Sơ rất lấy làm kì lạ, rõ ràng mình có uống nhiều rượu lắm đâu sao lại đi đứng liêu xiêu thế này, nhất định là bị Tạ Thời Quân làm mụ mị đầu óc rồi. Cậu bèn theo đà rúc vào lòng Tạ Thời Quân, chỉ để lộ vành tai đỏ lựng, hỏi anh bằng giọng nghèn nghẹn: “Quà em tặng có phải thực dụng quá, không có cảm giác nghi thức gì không?”

“Em tặng gì anh cũng vui cả.” Tạ Thời Quân bế cậu lên xô pha, trao đổi một chiếc hôn thoang thoảng vị rượu vang, “Cơ mà, muốn sinh nhật có cảm giác nghi thức thì có phải Trân Trân nên gọi gì đó dễ nghe không nhỉ?”

Mặt Hướng Sơ phút chốc đỏ hơn. Cậu ghé vào tai anh thầm thì hai chữ nào đó, tiếp đó nói: “Sinh nhật vui vẻ.”

Tạ Thời Quân cười tháo kính cậu ra và kẹp vào cổ áo sơ mi của mình, đoạn thơm lên khoé mắt bị rượu hun đỏ của cậu: “Cảm ơn bảo bối nhé.”

Anh bế Hướng Sơ vào phòng ngủ, đèn phòng khách bị Hướng Sơ duỗi tay tắt đi, đèn ngủ trong phòng của hai người tiếp nối sáng lên. Đây là tăng ba của tiệc sinh nhật.

Bình Luận (0)
Comment