CHƯƠNG 910: RỜI KINH.
Hoàn Nhan Lượng trước giờ luôn là tính trước làm sau, không có mười phần nắm chắc, thì tuyệt sẽ không động thủ, vì vậy trong khoảng thời gian này đang ưu phiền về chuyện này, tuy rằng lúc trước mượn cớ sự tình Hoán Y viện, thừa cơ lấy lòng Bồ Sát Thế Kiệt, nhưng vì thời gian quá ngắn, một chút giao tình xa không đủ để kéo gần đến.
Nghĩ tới đây Hoàn Nhan Lượng liền đem Dương Quá hận đến nghiến răng, hắn sở dĩ hao phí nhiều tinh lực như vậy để tìm đem Dương Quá đang lưu lạc quay trở về, để cho Dương Quá nhận tổ quy tông, là muốn lôi kéo Triệu vương Hoàn Nhan Hồng Liệt buộc lại, thứ hai là lợi dụng hôn sự của Dương Quá cùng với nhi nữ của Bồ Sát A Hổ Đặc, đến lúc đó bởi vì Dương Quá là người bên trận doanh của hắn, Bồ Sát A Hổ Đặc đến lúc đó không nhìn mặt tăng thì cũng phải xem mặt phật, cho dù là không giúp mình, cũng sẽ có khả năng lớn là bảo trì trung lập, nào ngờ Dương Quá rõ ràng lâm trận bỏ chạy, làm cho tâm huyết của hăn trôi theo dòng song..
Bởi vậy thời điểm này nghe được Đồ Đan Tĩnh có biện pháp điều đi lực lượng chi trung với hoàng thất, Hoàn Nhan Lượng làm sao mà không hưng phấn?
Đồ Đan Tĩnh hồi tưởng lại lúc Tống Thanh Thư nói cho nàng biết cách, khóe môi hơi cong lên:
-Vương gia lúc trước đi tham gia đại hội Kim Xà, lúc ở trong tửu điếm gặp phải người Mông Cổ?
-Không sai.
Hoàn Nhan Lượng sắc mặt lập tức âm trầm xuống, lúc trước gặp được đàn người Triệu Mẫn, tuy rằng nhìn thấy quận chúa trong truyền thuyết Triệu Mẫn vô cùng kinh diễm, thế nhưng dưới trướng Mông Cổ cao thủ rất nhiều, khiến cho đám người của hắn dính đầy bụi đất chật vật không chịu nổi, thậm chí suýt chút nữa về không được, bởi vậy đoạn trí nhớ phiền muộn này thì hắn thật sự không thế nào quên được..
-Thϊếp nhớ được vương gia lúc trước nhắc tới đã nhìn thấy đệ tử đời thứ ba của Trùng Dương cung cùng với Mông Cổ có mối quan hệ mập mờ?
Đồ Đan Tĩnh hỏi.
- Doãn Chí Bình đệ tử đời thứ ba Trùng Dương cung cùng Triệu Chí Kính, có tin đồn là Doãn Chí Bình là người được chọn lựa sau này sẽ lên làm chưởng giáo …
Hoàn Nhan Lượng trong lòng động, tựa hồ mơ hồ hiểu được mạch suy tính của thê tử mình...
Đồ Đan Tĩnh vừa cười vừa nói:
-Nếu thế thì chúng ta có cái có sẵn lý do này, cấu kết Mông Cổ là cái tội danh kiêng kỵ nhất, vậy thi hãy để cho Đường Quát Biện lập công chuộc tội, mang binh tiến đến chiêu an Trọng Dương Cung, vừa có thể khiến cho Hoàng Thượng được một bậc thang về chuyện phò mã phạm tội mà tha thứ, thứ hai còn có thể nhân cơ hội điều đi Bồ Sát A Hổ Đặc với lực lượng chủ yếu của hắn, đến lúc đó toàn bộ kinh thành chẳng phải nằm trong tầm khống chế của vương gia sao?
-Hay a!
Tiêu Dụ vỗ án thốt lên,
-Vương Phi kế này quả thực là một mũi tên hạ song điêu, rõ ràng giải quyết được cái nan đề chúng ta đang đau đầu, còn có thể thuận tiện thi ân đối với đại quốc công chủ Ca Bích, thật sự là quá thượng sách rồi.
-Tốt, thế thì cứ như theo như vương Phi nói mà làm.
Hoàn Nhan Lượng vui mừng nói.
……………………………………………………………………….
Liền sau đó Hoàn Nhan Lượng có một chuyến đến hoàng cung, rất nhanh từ trong nội cung truyền tới ý chỉ, bởi vì Trùng Dương cung có thể là cùng Mông Cổ cấu kết, nên đặc phái thượng thư tả thừa phò mã Đường Quát Biện tiến đến Chung Nam sơn để điều tra về việc này, đồng thời phải làm cho Trọng Dương cung tiếp nhận sắc phong triều đình, xét thấy giáo chúng của Trùng Dương cung rất nhiều, đều là cao thủ võ lâm danh vọng, nên phái Hoàn Nhan Bình dẫn đầu cao thủ Hoán Y viện đi theo hiệp trợ, nhập cùng điện tiền tả phó đô kiểm Bồ Sát A Hổ Đặc suất lĩnh ba nghìn cấm quân để chuẩn bị bất cứ tình huống nào xảy ra.
Trên thánh chỉ rất là nghiêm khắc, thúc giục hành động nhanh, những người tương quan nhận được thánh chỉ lập tức khởi hành ngay, Tống Thanh Thư liền suy nghĩ: “ Xem ra Hoàn Nhan Lượng đã nhịn không được, muốn động thủ ngay rồi…”
Bởi vì Tống Thanh Thư thân ở thiên lao, cần hàng loạt thủ tục, trong lúc chờ hắn chuẩn bị ra khỏi thành, thì những người khác sớm đã chờ ở ngoài thành, khi nhìn thấy Hoàn Nhan Bình cũng ở trong đám người đó, Tống Thanh Thư lại suy nghĩ: “ Hoán Y viện trải qua sự kiện lần trước thì nguyên khí đã thương tổn, vậy mà Hoàn Nhan Lượng vẫn cố tình đem lực lượng còn sót lại của Hoán Y viện đẩy đi ra ngoài, quả nhiên là hắn quá đủ cẩn thận đấy…”
Ca Bích cũng đứng chờ ở nơi đó, vừa nhìn thấy hắn vẻ mặt kích động chạy tới bổ nhào vào trong lòng ngực của hắn:
-Phu quân ..
Đồng thời thấp giọng nói ra:
-Thúc thúc trên đường phải cẩn thận, lần này phái thúc thúc đi đến Trùng Dương cung là chủ ý Hoàn Nhan Lượng, hắn chắc chắn là không có ý tốt gì ..