CHƯƠNG 931: ĐỐI CHỌI GAY GẮT..
Trong buổi tảo triều, Tống Thanh Thư lấy giọng điệu của Hoàn Nhan Đản kể rõ chuyện xảy qua hôm qua, Hải Lăng vương Hoàn Nhan Lượng ý đồ mưu phản, sử dụng quỷ kế sát hại nguyên soái Hoàn Nhan Tông Hiền cùng với thừa tướng Hoàn Nhan Tông Mẫn, trong lúc đại loạn thì may mắn có Đường Quát Biện cùng Bồ Sát A Hổ Đặc kịp thời xuất hiện, mới đánh vỡ nát âm mưu của Hải Lăng vương….
Rồi hắn bắt đầu luận công ban thưởng, tả thừa phò mã đô úy Đường Quát Biện ngăn cơn sóng dữ, có công cứu giá, thăng làm thượng thư lệnh nguyên soái, gia phong Tần quốc công, bởi vì đêm qua cứu giá nên đang bị trọng thương, ân chuẩn được ở nhà dưỡng thương, không cần tảo triều; tả phó đô kiểm Bồ Sát Bồ Sát A Hổ Đặc thăng làm điện tiền đô kiểm, gia phong Sở quốc công; tổng quản đại nội Đại Hưng Quốc hôm qua vì bảo vệ hoàng đế, dốc sức chiến đấu bỏ mình, truy phong là Định đào công; còn bên Hoán Y viện, bổ nhiệm Hoàn Nhan Bình làm đại thống lĩnh; Bồ Sát Thế Kiệt bình định có công, làm lộ thống quân đô giám Hà Nam, thay thế cho sùng nghĩa quân Tiết Độ Sứ, sùng nghĩa quân Tiết Độ Sứ lập tức trở về kinh bẩm báo…
Về phần Hoàn Nhan Lượng cùng đồng đảng, tạm thời nhốt vào thiên lao, giao cho hình bộ xét duyệt, đưa ra tội danh tương ứng.
Vì để ổn định nhân tâm, lần này tảo triều hắn cũng phân nhánh chỗ ngồi hoàng hậu Bùi Mạn, vốn Hoàng hậu Bùi Mạn vẫn hoài nghi Tống Thanh Thư có thể nắm giữ được tràng tử hay không, dù sao uy áp của hoàng đế không phải là ai cũng có thể có được, năm xưa Tần Vũ Dương mới mười ba tuổi đã dám gϊếŧ người, nhưng sau đó khi vừa nhìn thấy Tần vương, thì đã bị uy áp sợ tới mức toàn thân bại liệt.
Nhưng rồi Tống Thanh Thư biểu hiện thật sự quá vượt quá dự liệu của nàng, nếu không có biết trước thì không thể nào nhìn thấy được hắn đang giả trang, thậm chí nàng còn ngỡ rằng Hoàn Nhan Đản sống lại, ngồi ở trên ghế rồng huy sái tự nhiên đây.
Nghĩ tới nghĩ lui Hoàng hậu Bùi Mạn cũng chỉ có thể cho rằng do ngày trước mình đã huấn luyện cho hắn làm những điệu bộ cử chỉ của hoàng đế, nhưng nào biết được đối phương kỳ thật đã sớm làm qua không biết bao nhiêu lần hoàng đế chính thức rồi.
………………………………………………………………………………..
Sau khi bãi triều, vào lúc trời đã xế chiều thì Ca Bích cùng Hoàn Nhan Bình cũng vừa đến bên trong tẩm cung của điện Nhân Chính tìm hắn, hai nàng sắc mặt cũng không dễ coi, Tống Thanh Thư ra hiệu bảo cho toàn bộ thái giám cung nữ lui ra khỏi tẩm cung, đến lúc đó thì các nàng cũng nhịn không được nữa:
-Vì sao ngay cả hài cốt của hoàng huynh cũng không còn?
Cho dù những năm qua mối quan hệ huynh muội của bọn họ đã là cực nhạt, lúc trước chuyện Đường Quát Biện bị hạ ngục, Hoàn Nhan Đản đã làm cho hai tỷ muội thất vọng đau khổ vô cùng, nhưng dù sao thì Hoàn Nhan Đản cũng là thân ca ca của các nàng, nhìn thấy hắn rơi vào kết quả như vậy, vẫn rất là khó tiếp nhận.
Tống Thanh Thư tháo mặt nạ xuống, cười khổ nói:
-Nếu để cho mọi người biết rõ Hoàn Nhan Đản đã chết, Kim quốc nhất định sẽ đại loạn, chắc hẳn các người cũng không muốn nhìn thấy cục diện như thế chứ?
Hoàn Nhan Bình trừng hắn:
-Chỉ sợ là chính huynh muốn chuyển biến để lên làm hoàng đế nên mới làm như thế?
Tống Thanh Thư khẽ cười:
-Đúng vậy, về chuyện này ta không phủ nhận, ta xá muốn nhân cơ hội khống chế quyền hành Kim quốc, bất quá chuyện này đối với các người cũng không phải là chuyện xấu gì, dù sao nếu ta lấy thân phận Hoàn Nhan Đản làm hoàng đế, thì cũng có thể tiếp tục lưu lại nhất mạch đế hệ trong tay của các người.
Ca Bích cũng thấy hắn nói có vài phần đạo lý, dù sao Hoàn Nhan Đản đã bị chết, trước đó đã có vết xe đổ khi các triều đại đổi thay, mạch đế của tiền nhiệm hoàng đế thông thường thì có kết cục rất thê thảm, cho dù là người kế nhiệm là một chi quân nhân từ, nhưng vì ngôi vị hoàng đế, cũng sẽ trắng trợn một mực chèn ép mạch đế tiền nhiệm..
-Thế nhưng...
Tuy rằng cảm thấy có vài phần đạo lý, nhưng hai tỷ muội vẫn cảm thấy có chút quái dị đấy, vừa vặn Hoàn Nhan Bình ngẩng đầu nhìn thì thấy hoàng hậu Bùi Mạn đang ngồi trên giường rồng nhìn xem cuộc vui, lập tức tức giận, ngữ khí mỉa mai nói,
-Tẩu tẩu, thật đúng là trung trinh không phụ lòng của hoàng huynh a.
Hoàng hậu Bùi Mạn sắc mặt ửng đỏ, cho dù nàng không để ý nhiều đến Hoàn Nhan Đản, thế nhưng lại bị tiểu cô tử ( em gái chồng ) đánh vỡ gian tình, vẫn lúng túng đấy, bất quá nàng cũng không phải là loại nữ nhân lương thiện dễ dàng bị ức hϊếp, lập tức trả lời lại một cách châm biếm:
-Tỷ tỷ của ngươi cũng không có làm ra chuyện có lỗi với tỷ phu Đường Quát Biện của ngươi sao? Còn ngay cả ngươi nữa, ngươi cũng không phụ lòng hoàng huynh của ngươi sao? Hừ, hai tỷ muội của ngươi lại cùng chung một nam nhân, nếu chuyện này truyền đi ra ngoài, so sánh với tẩu tẩu ta thì còn mất mặt hơn nhiều…
Ánh mắt của hoàng hậu Bùi Mạn hạng gì sắc bén, liếc mắt liền qua thì nhận ra Hoàn Nhan Bình đã không còn tấm thân xử nữ, ngực nở, mông vun to lên khác thường, lại nhìn Hoàn Nhan Bình cùng Tống Thanh Thư kia thân mật quen thuộc, thì mối quan hệ của hai người đương nhiên cũng không khó đoán.
Hoàn Nhan Bình mặt cũng đỏ lên, nàng dù sao vẫn là tâm tư của một cô nương, ở phương diện này làm sao cởi mở bằng được một hoàng hậu Bùi Mạn thành thục lão luyện, chì vài dăm ba câu liền bị ép nói không ra lời.
Tống Thanh Thư hặc hặc cười, tay ôm Hoàn Nhan Bình, tay vịn eo Ca Bích đi đến hướng giường rồng có hoàng hậu Bùi Mạn đang ngồi:
-Tất cả đừng giãy nảy lên nữa, cái gì tỷ muội cùng giường với nam nhân khác, cái gì hoàng hậu cô phụ có lỗi với hoàng huynh, nếu mấy tin này lan truyền ra ngoài, thì lời nói nào cũng là khó nghe a…