CHƯƠNG 934: YÊU CẦU QUÁ ĐÁNG.
Ca Bích theo trong dư vận khoái lạc giờ đã hoàn toàn phục hồi, Tống Thanh Thư nghĩ đến vẫn cho chưa có thỏa mãn đủ cho nàng, liền lại nhẹ nhàng chuyển thân qua người nàng nâng cái mông nàng lên, thậm chí không cần dùng tay cầm lấy cây côn ŧɦịŧ, không cần dẫn đạo thì cây côn ŧɦịŧ đã ngược dòng chậm rãi dò xét hướng đến cửa miệng cái âm động còn ửng đỏ ướŧ áŧ của Ca Bích; nàng khó có thể cự tuyệt dục tính trong cơ thể khát vọng mãnh liệt, cặp đùi liền mở rộng ra, để cái cửa miệng âm động hưởng thụ lấy qui đầu côn ŧɦịŧ đang cọ sát lấy.
Hai mép âm hộ của nàng tươi mới xinh đẹp, khẽ trương khẽ hợp vẫn là còn sung huyết như trước, bên trên bao trùm lấy một tầng trơn bóng âm dịch, lập tức toàn bộ bên trong tẩm cung chỉ còn lại có tiếng hô hấp thô trọng nam nhân hòa cùng tiếng rêи ɾỉ vui sướng của các nữ nhân, còn có tiếng thân thể va chạm phát ra ra âm thanh, hết thảy rất là dâʍ uế và ấm áp.
Tống Thanh Thư cũng đã quên mình rốt cuộc đỉnh động bao nhiêu lần, cũng đã quên dưới thân các mỹ nhân kia nghênh đón bao nhiêu lần cao phong, trong lúc Ca Bích rêи ɾỉ thời điểm, Tống Thanh Thư đầu đầy mồ hôi tiếp tục tại trong thân thể của nàng hung hăng ra vào lấy, Ca Bích thân thể nhuyễn giống như không có xương cốt đồng dạng, một đợt sóng tiếp nối một đợt sóng cao trào qua đi, nhưng vẫn là cắn răng lại để cho tình lang của mình lang tận tình hưởng dụng.
Nhìn xem Ca Bích vẫn còn thẹn thùng mà quay đầu đi chỗ khác rêи ɾỉ,
- Ân......... a...... tràn đầy đấy... um…thúc thúc cứ… làm chết ta đi..
Bên trong trầm mê tình ái, hai người kìm lòng không được đều phát ra tiếng thỏa mãn rêи ɾỉ, Tống Thanh Thư thoáng điều chỉnh lại tư thế hai tay ôm lấy đôi đùi ngọc nàng, dồn dập đẩy nhanh cây côn ŧɦịŧ bên trong âm động nàng, Ca Bích trên mặt lộ ra một bức xuân tình nhộn nhạo, thần thái mị nhãn hàm xuân xinh đẹp, quả nhiên là phong tình vạn chủng, sóng vỗ mê người..
-Ah... thúc thúc….ta muốn... đã bay ——
Lúc này Ca Bích cuồng dã tả hữu vặn vẹo, hai tay nàng càng là dùng sức bắt lấy bả vai Tống Thanh Thư, cái mông tròn lớn liều mạng hẩy lên, thân thể uốn lượn thành hình nửa vòng tròn, sâu trong hoa tâm đã tuôn ra đại lượng âm tinh, trùng kích lấy qυყ đầυ cực đại của hắn, một hồi cảm giác tê dại theo dưới lưng Tống Thanh Thư bắt đầu lan tràn đến toàn thân hắn, hợp dòng tụ tập đến qui đầu trướng phồng lên, cuối cùng như mưa to trút nước, cùng một chỗ hoàn lẫn với âm tinh phun tại sâu trong hoa tâm Ca Bích..
-A... úc... nóng quá….á….sướng đến …chết mất thúc thúc…
Ca Bích bị Tống Thanh Thư mưa móc kích xạ, thêm lần nữa đẩy đến hướng khoái hoạt đỉnh phong, có chút thất hồn lạc phách mà rêи ɾỉ thét chói tai vang, sau đó vô lực mà ghé vào trên ngực hắn…
Một đêm này, quả nhiên là phong lưu khoái hoạt!
……………………………………………………………………………
Sáng ngày hôm sau trong lúc dùng ăn sáng, Tống Thanh Thư chợt mở miệng nói ra:
-Sắp tới ta sẽ bắt đầu xây dựng hoàng lăng, đến lúc đó sẽ đem hoàng huynh của hai người chôn cất ở bên trong, để cho hắn nhập thổ vi an cùng với bài vị, để cho hắn trọn đời hưởng thụ hương khói.
Đại đa số hoàng đế khi còn sống cũng làm sẵn hoàng lăng cho mình, bởi vậy hắn nếu đưa ra ý muốn làm lăng mộ thì cũng không có ai phản đối, về phần cái gì mãi mãi hưởng thụ hương khói, hắn đương nhiên biết rõ không có vương triều nào là vĩnh viễn, nói như vậy chẳng qua là vì an ủi hai tỷ muội Ca Bích mà thôi.
Tống Thanh Thư vì chuyển di sự chú ý các nàng, tiếp tục nói ra:
-Hoàn Nhan Lượng trước sau hại chết Đường huynh và Hoàn Nhan Đản, đều là người thân của hai người, lúc trước ta đã đáp ứng, sẽ giúp giúp đỡ các người báo thù, hiện tại ta đã làm được, Hoàn Nhan Lượng hiện nay đã bị giam giữ tại trong mật thất Hoán Y viện, các người muốn báo cừu làm sao thì cứ làm, muốn tra tấn hắn như thế nào liền như thế đó mà tra tấn, bất quá chỉ có điều, lưu lại tính mạng của hắn, dù sao hắn phạm vào tội lớn mưu nghịch, chuyện quan trọng cuối cùng là đưa ra triều đình phán quyết đấy.
-Yên tâm đi, hiện tại nếu làm cho hắn chết thì quả thực là tiện nghi cho hắn, nào có chuyện tốt như vậy.
Hoàn Nhan Bình oán hận nói, có thể nói với đất nước nào cũng vậy, đối với tôi mưu nghịch thì chuyện xử phạt có thể nói là cực kỳ nghiêm khắc tàn nhẫn, nàng đương nhiên muốn toàn bộ quá trình này Hoàn Nhan Lượng phải thụ thật đầy đủ mấy lần.
……………………………………………………………………………….
Sau khi ba nàng lần lượt rời đi, cũng không lâu lắm, Bồ Sát A Lý Hổ cùng Hoàn Nhan Trọng Tiết hai mẫu tử cũng tiếp nhận chiếu tiến cung.
-Công tử đúng là giữ đúng lời nói a....
Bên trong tẩm cung điện Nhân Chính, nhìn qua Tống Thanh Thư mặc long bào, Bồ Sát A Lý Hổ kinh ngạc khϊếp sợ, thần sắc của nàng trở nên cực kỳ phức tạp.
Tống Thanh Thư mỉm cười, hắn sở dĩ không có gạt nàng, là vì trong thời gian Hoàn Nhan Trọng Tiết bảo hộ Ca Bích, nhiều hoặc ít cũng nhìn thấy và biết được một số chuyện không nên thấy, mẫu tử nàng thông minh như vậy, sớm muộn gì cũng đoán ra được, đã là như vậy, còn chi bằng sớm ngả bài, giải quyết hết cho xong cái tai hoạ ngầm này.
Trãi qua trận chính biến vừa rồi, thế lực mạch của Thái Tổ đã bị nhận lấy suy yếu thật lớn, so ra mà nói mạch của Thái Tông thì bị tổn thất thấp nhất; trong ba đại gia tộc thì chỉ có Đồ Đan gia tộc xem như là đã định xong, chỉ còn thừa lại Bồ Sát gia tộc và Đường Quát gia tộc, Đường Quát gia tộc đương nhiên không cần phải nói tới, như vậy Bồ Sát gia tộc và mạch Thái tông kế tiếp là đối tượng mà hắn sẽ lôi kéo, trong đó mẫu tử Trọng Tiết chính là trung gian tốt nhất.
Bồ Sát A Lý Hổ xuất thân từ Bồ Sát gia tộc, Hoàn Nhan Trọng Tiết lại là dòng chính Thái Tông, thân phận mẫu tử các nàng đều có ưu thế, hiện tại vấn đề lớn nhất là làm như thế nào để bảo đảm mẫu tử nàng trung thành với hắn.