Kagome cuối cùng cũng chạy thoát được những con thú đội lốt người kia mà vẫn giữ nguyên được mái tóc của mình. Cô hớt hải chạy mãi ra tận phía sau ngôi trường rộng lớn, dừng lại nghỉ một chút, cô dựa người vào tường, hai tay ôm chặt lấy lồng ngực thở hồng hộc. Kagome ngẫm nghĩ về chuyện đáng sợ vừa xảy ra: "
Cuối cùng cũng thoát ra được, có lẽ sau khi tan học liền chạy một mạch về nhà thì may ra..."" Đây chẳng phải là cô gái đã đắc tội với InuYasha đại nhân hay sao? " Một giọng nói trầm của nam nhân bất ngờ vang lên làm Kagome giật thót, đưa đôi mắt được giãn ra hết cỡ quay sang ba người con trai đang chậm rãi tiến về phía mình. Giọng nói ban nãy là của tên ở giữa, hắn thong thả đút tay vào túi quần, miệng cười rất tươi, không hiểu sao nụ cười này lại khiến Kagome có chút lo âu. Phía sau hắn, mỗi bên đều có thêm một người con trai nữa, mặt mũi gã nào cũng đằng đằng sát khí làm cô run lẩy bẩy theo phản xạ mà lùi dần. Nhìn thấy hành động của nữ nhân trước mặt, hắn ta lại nhếch mép.
" Sao nhìn cô có vẻ sợ thế? Lại đây chơi với chúng tôi chút đi! "
" Đúng đó, lâu rồi chúng ta chưa được thoả mãn! "
Tên phía sau vừa nói vừa nhả khói thuốc lá, làn khói trắng bay lên làm mờ mờ ảo ảo gương mặt đang lộ vẻ dâm đãng của hắn. Tất cả đều hưởng ứng cái đề nghị bẩn thỉu mà đồng bọn đưa ra. Ông trời nhẫn tâm muốn ngược đãi cô đến vậy sao? Vừa leo ra khỏi cái hố này, cô nhanh chóng lại bị rơi vào một cái hố khác. Tên đầu đàn bước tới gần Kagome, đẩy mạnh hai vai của cô vào tường làm mặt cô nhăn lại vì đau nhói, dù sợ nhưng Kagome vẫn ngoan cố chặn cái tay dơ bẩn đang nắm chặt cổ áo mình định mở nút: " Mau thả ra! "
"Thả ra sao? Cô biết điều thì nên ngoan ngoãn, bằng không bọn tôi biến cô thành phế nhân đó! "
Đối đầu với bọn người này phải như lấy đá chọi với đá thì mới mong có cơ hội sống sót, không thì thật sự cô đã hết cách rồi. Kagome cắn môi, suy nghĩ rồi bình tĩnh đáp:
" Tôi...tôi sẽ đem số tiền mình đã tích góp được cho các anh, có thể để tôi quay về kí túc xá chuẩn bị không? Tôi tuyệt đối không nghĩ đến việc bỏ trốn..."
" Thật không may là bọn tôi lại không có chút hứng thú gì với tiền của cô. Cô muốn được đi à, đợi chúng ta vui vẻ một chút rồi nói chuyện này sau nhé! " Hắn nói xong, gương mặt càng bộc lộ thêm bản tính dâm tà đói khát, đưa bàn tay thô ráp lên vuốt ve vùng cổ trắng nõn của cô. Kagome uất hận nhìn bọn hắn, cô tuyệt đối không thể để bản thân rơi vào tay bọn họ! Cô dùng hai bàn tay yếu ớt cố hết sức nắm chặt cánh tay đang vuốt ve của hắn mà cắn thật mạnh vào mu bàn tay, mạnh đến nỗi làm tay hắn chảy máu. Hành động của cô thật khiến hắn không ngờ đến nên mất cảnh giác, hắn chỉ nghĩ là cô muốn chống cự lại một chút. Hắn kêu thét lên một tiếng rồi theo phản xạ mà nhanh giật tay lại, Kagome chỉ chờ có thế nên bỏ chạy thật nhanh. Tên lưu manh xui xẻo kia tức giận gầm lên như con sư tử đói bị mất miếng mồi ngon, trán hắn nổi đầy gân xanh nhìn trông như quái vật, lòng trắng của hai con ngươi thì hằn lên những mạch máu đỏ đáng sợ
" Chết tiệt! Mau bắt cô lại! "
Kagome cố gắng chạy thật nhanh có thể hòng thoát được lũ thú dữ đang đuổi theo mình, lũ người đuổi sát phía sau chỉ trực chờ nếu tóm được cô thì sẽ xé xác cô ngay tại chỗ. Cô vừa chạy vừa van xin sự cứu giúp của mọi người đang có mặt tại hoa viên trường. Nhưng đáp lại sự đáng thương của cô, tất cả bọn họ chỉ đứng đó nhìn và cười đùa thích thú. Ngay lúc đó Kagome chợt nhận ra rằng, cầu cứu cũng không có ích gì, những người này, bất luận là ai, đều chỉ coi cô như là một món đồ chơi mà thôi...
Khi chạy sắp tới cầu thang đi xuống, Kagome không chú ý cẩn thận liền bị một cô gái đứng gần đó gạt chân làm cô ngã nhào. Cô gái kia đứng im nhìn theo Kagome tội nghiệp đang lăn dốc, cô ta chỉ cười, một nụ cười thay cho câu "Đáng đời cô!" Kagome lăn vài vòng xuống cầu thang, đầu bị đập mạnh vào mặt đất cứng dẫn đến máu chảy ra rất nhiều.
"
Đau quá! " Kagome thầm nghĩ, những điều cuối cùng mà cô ý thức được chính là mùi máu tanh nồng, gương mặt của người đã cố ý làm cô ra nông nổi này và những tiếng cười cợt vô tâm của mọi người
"
Xin lỗi Sota, người chị gái này của em thật là vô dụng! " Kagome nhắm mắt, ý thức dần chìm sâu vào bóng tối u ám.