Thay Đổi Nữ Phụ Xấu Xí (Nữ Chính Đợi Đó)

Chương 45

Bối cảnh chuyển tiếp:

Tại một căn biệt thự:

Bên trong căn biệt thự đang có một thảm cảnh diễn ra, có nhiều xác người nằm la liệt dưới đất, cùng với đó là những vũng máu đỏ tươi nhuộm đỏ khắp nơi. Cô mặc một chiếc váy trắng đi qua những xác người đó, đây chính là nhiệm vụ đầu tiên và cũng là nhiệm vụ cô không bao giờ quên.

Bối cảnh chuyển tiếp:

Cô thấy mình đang đứng trong một căn phòng toàn sách, bên cạnh cô là nhỏ đang cầm một khẩu súng chĩa về phía người đàn ông đang quỳ trước mặt nhỏ. Người đàn ông đó không xa lạ gì với nhỏ, đó chính là người đã để trên người nhỏ hình xăm hoa hồng mà không bao giờ có xoá được, người đàn ông đó cũng khiến cô sống dở chết dở.

- Ông còn muốn nói gì không - cô cất giọng lạnh, và ánh mắt sắc bén nhìn từng cử chỉ của ông ta.

- Tôi đã phản bổi tổ chức, nên tôi sẽ chịu sự trừng phạt của tổ chức. Nhưng tôi không thể ngờ người kết thúc cuộc đời tôi lại chính là người mà tôi huyến luyện trước đây, tôi phải công nhận cô là một người rất giỏi. Đúng là tôi đã biến cô thành cỗ máy giết người rất tốt, đúng không - người đàn ông đó ngước mắt nhìn cô rồi nhếch môi cười.

Nhỏ không nói nói gì mà chỉ chuẩn bị bóp cò súng.

- Ba ơi, con sợ - có một bé gái chạy ra ôm lấy người đàn ông khóc nức nở.

- Diệp Nhi, con làm gì ở đây mau chạy đi - người đàn ông bất ngờ khi thấy đứa con gái của mình thì lo sợ quát.

- Ch...ị ơi đ....ừng là...m hạ...i ba e...m - cô bé ôm lấy chân của nhỏ khóc.

- Diệp Nhi, con làm gì vậy mau chạy đi. Rose tôi là người đã phản bội tổ chức, nên tôi sẽ chịu trách nhiệm. Nhưng con gái tôi không có tội, nó còn quá nhỏ. Tôi mong cô tha cho con gái tôi - ông ta nói bằng giọng cầu xin, làm nhỏ rất bất ngờ. Thay vì giọng bất cần lúc nãy, thì giờ lại là giọng cầu xin, có phải đây là tình cha con không. Nhỏ thật sự không hiểu, và có lẽ nhỏ sẽ không bao giờ hiểu được.

Nhỏ không nói gì mà thu súng lại rồi bỏ đi trong ánh mắt ngỡ ngàng của người đàn ông.

Bối cảnh thay đổi:

Tại tổ chức:

- vụttt, vụtttt( ko bít tả thế nào ^^) - ông ta lấy cây gậy của mình không thương tiếc vụt lên người của nhỏ, nhỏ thì vẫn quỳ và chịu những cơn mưa gậy của ông ta.

- Rose con làm ta rất thất vọng - sau khi ông ta ngừng lại. Nhỏ thì vẫn quỳ đó mà không nói nửa lơi, vì nhỏ biết dù có nói gì thì cũng vô ích.

- Con biết việc buông tha cho kẻ thù là điều cấm của tổ chức không, và con đã vi phạm. Con sẽ bị trừng phạt - sau khi ông ta nói rồi cho người kéo nhỏ đi.

Bối cảnh chuyển tiếp:

Nhỏ đang bị trói lại, trong căn phòng tối nhỏ chỉ thấy lờ mờ mà thôi. Nhưng nhỏ không hề sợ hãi, vi 4 năm qua nhỏ đã phải chịu đựng nhiều điều còn kinh khủng hơn thế này nữa.

- Cộp, cộp. Rose tôi xin lỗi - có một người con gái trang điểm khá đậm tiến về phái nhỏ nói.

- Xin lỗi, tại sao - nhỏ ngước mặt lên nhìn người con gái đó. Đó chính là Sunny một sát thủ đàn chị của nhỏ.

Sunny lấy ra một cái roi điện rồi đi lại gần nhỏ.

- Áaaaaaa - nhỏ hét lên đau đớn, vì bị roi điện dí vào người.

- Tại sao cô lại ngu ngốc đến mức buông tha cho kẻ thù, chả nhẽ cô không biết điều cấm kỵ cơ bản sao - Sunny khoanh tay nói

Nhỏ vẫn không nói gì mà chỉ dựa vào tường thở dốc.

- Áaaaaaa - Sunny lại dí rọi điện vào người nhỏ. Lần này thì nhỏ ngất tại chỗ.

* Tác giả không có dịp lười rồi, chỉ có ngừng viết vài ngày mà bị đọc giả hối quá *

* Nhưng tác giả cũng rất vui vì mọi người luôn ủng hộ tác giả. Đó chính là động lực cho tác giả viết truyện *

* Một lần nữa cảm ơn mọi người rất nhiều *

* I LOVE YOU *
Bình Luận (0)
Comment