Thầy Giáo Lại Là Bạn Trai Của Tôi

Chương 63


Hai người đi lên xe đi về nhà của Bách Hứa Phong, Tang Truân đang dí mặt vào điện thoại để chơi game.

Bách Hứa Phong vừa lái xe vừa liếc nhìn qua cô đang ngồi chơi game
Về đến nhà anh, vào bên trong Tang Truân nằm lên ghế sofa ở phòng khách vẫn đang mãi mê chơi ván game chưa có hồi kết của mình.
" Nào đánh nhanh đi chứ "
Bách Hứa Phong bật cười rồi đi vào bên trong bếp, bắt đầu làm bữa tối cho cô.

Đến khi kết thúc ván game thì bụng cô đã đói meo lên, Tang Truân đi vào bếp thì liền ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn nên liền vui vẻ chạy đến bếp muốn thử trước một miếng
" Nào, nếm thử xem "
Bách Hứa Phong đưa một thìa nhỏ đến bên miệng cô, ngậm lấy.

Hương vị mặn ngọt hòa hợp vào nhau rất vừa miệng, Tang Truân đưa ngón tay cái lên trước mắt anh
" Ngon !"
Rồi cô đi đến chỗ để chén bát dọn ra bàn ăn, anh cũng mang thức ăn vừa nấu xuống.

Vừa ngồi xới cơm vào bát, Tang Truân vừa hỏi

" Anh Diệp Tố Kỳ đâu ạ?"
" Ở công ty, tối sẽ không về.

Em không cần quan tâm cậu ấy đâu "
Tang Truân gật đầu rồi bỏ một miếng thịt vào trong miệng, vị ngon ngập trong miệng.

Cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc thì được ăn món ngon mà còn lại là Bách Hứa Phong làm
Cô hôm đó ăn có chút nhiều, đến khi ăn xong thì đứng lên định dọn dẹp thì bị anh ngăn lại không cho làm
" Em đi tắm đi, tối rồi "
" Nhưng em phải về nhà "
Bách Hứa Phong không dọn dẹp nữa xoay qua chống một tay lên thành bàn ép Tang Truân ở bên trong.

Ánh mắt đen nhánh như vực thẩm nhìn vào gương mặt nhỏ nhắn của cô như không định cho cô về
" Ở lại đi "
" Nhưng..

nhưng ở lại thì em làm gì....!gì có quần áo.

Anh buông em ra "
Khoảng cách hai người rất gần, chỉ cần Bách Hứa Phong tiến tới một chút liền có thể chạm được đến gương mặt cô ngay.

Tang Truân ở đây ngượng đỏ cả mặt vậy mà ngược lại anh vẫn không có một chút nào gọi là ngại ngùng, người con trai này đúng là không còn một chút liêm sỉ nào mà
" Lấy quần áo anh ở trên phòng rồi tắm đi, anh không muốn em về "
Tang Truân gật đầu cho qua rồi liền chạy ra khỏi người anh, ở lại một đêm cũng không sao nhưng cô sợ rằng anh sẽ làm gì cô mất.

Thật may lúc sáng đi đến đây có mang theo chiếc cặp đựng sách vở và tài liệu nên có thể ôn bài được.

Dù gì cũng gần đến kỳ thi

Cô đi lên lầu tìm kiếm phòng của Bách Hứa Phong thì thấy một cánh cửa có ghi tên anh, đối diện là của Diệp Tố Kỳ còn bên cạnh là của Trương Túc.

Tang Truân đẩy cửa đi vào thì đây là một căn phòng giản dị không quá đặc sắc
Trong phòng chỉ có vài kệ sách, bàn làm việc, tủ quần áo và giường ngủ.

Tang Truân thắc mắc vì sao chỉ một mình anh mà lại mua một chiếc giường lớn thế này, có thể nằm được đến 3 người
Tang Truân dẹp đi suy nghĩ đi đến tủ quần áo tùy tiện lấy một chiếc áo sơ mi và quần jeans ngắn đi vào nhà tắm trong phòng.

Vừa đặt bộ quần áo lên trên kệ thì chợt nhớ ra mình không có đồ lót
Tang Truân có chút hoảng loạn nhưng liền nhanh chóng giặt đồ lót rồi phơi lên, thật may đây là áo sơ mi đen nên không sao
Tắm xong cô đi ra liền tìm quanh phòng chiếc máy sấy để sấy khô quần áo, ngồi sấy được một lúc thì cũng khô.

Cô vội vàng mặc vào rồi mới mở cửa đi xuống lầu
Lúc này Bách Hứa Phong cũng từ nhà tắm dưới lầu bước ra, anh cũng vừa tắm rửa sạch sẽ xong.

Mùi bạc hà trên người anh tỏa ra, sợ rằng anh sẽ nhìn thấy gì đó nên Tang Truân liền lấy tay che
Bách Hứa Phong bật cười nhìn cô
" Che gì đấy "
" Liên quan gì anh "
Vừa xuống được lầu thì liền bị Bách Hứa Phong khoác tay qua vai kéo đi đến ghế sofa ngoài phòng khách, anh để cô ngồi ở đó rồi loay hoay tìm kiếm gì đó

Bật máy sấy lên, làn gió ấm nóng phả vào đầu tóc đang ướt của cô.

Bách Hứa Phong đang sấy tóc cho cô?
" Để tóc ướt không tốt, ngồi yên anh sấy cho em "
Tang Truân cũng không đòi tự sấy mà ngoan ngoãn ngồi yên để anh sấy, trong vòng 15 phút thì tóc cô cũng đã khô.

Bách Hứa Phong đem cất máy sấy đi rồi lại gần ngồi bên cạnh
Cô mở điện thoại lên thì điện thoại liền báo hết pin nên không thể dùng được, Tang Truân chán nản thì anh lại đưa điện thoại cá nhân của mình đến cho cô
" Dùng của anh đi "
Tang Truân cầm lấy mở lên lướt web một chút, Bách Hứa Phong từ đằng sau bỗng nhiên ôm lấy eo của cô kéo vào lòng.

Đầu anh đặt lên vai cô, cơ mặt Tang Truân bắt đầu đỏ lên từ từ
" Tang Tang, em gọi anh là bạn trai với tên kia rốt cuộc là có ý gì vậy?"
Giọng anh nhỏ nhẹ vang lên bên tai, Tang Truân liền muốn thoát khỏi vòng tay anh nhưng bị giữ lại rất chặt không cho thoát, cô đành thả lỏng mặc kệ anh muốn làm gì thì làm
" Trả lời anh đi, xin em đấy "

Bình Luận (0)
Comment