Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 337 - Chương 337. Đổi Cách Đánh

Chương 337. Đổi Cách Đánh Chương 337. Đổi Cách Đánh

Tôi và Khả Nhi nhân cơ hội này lại xông xuống, lại bắt đầu điên cuồng chém giết...

Làm như thế ba lần, lúc chúng tôi quay lại trên đài tròn, sau khi trận pháp ổn định lại, yêu quái Khiếu Vũ ở trong địa cung chỉ còn lại mười một con.

Tôi kiệt sức rồi, ngồi phịch lên trên mặt đất.

Khả Nhi dùng khí ngũ lôi thế nên không thấy mệt lắm, cô ấy đi bến bên cạnh tôi rồi ngồi xuống, thở hổn hển không ngừng, trên mặt ướt đẫm mồ hôi.

Tôi lấy đầu ngón tay đếm, bên dưới còn mười một con, còn trên bầu trời ngoài kia chỉ còn lại ba con.

Khả Nhi vặn nắp chai nước đưa cho tôi: “Thiếu gia!”

Tôi đón lấy uống ngụm nước rồi đưa lại cho cô ấy.

Cô ấy uống ừng ực mấy ngụm rồi trút hơi dài.

Những con yêu quái còn lại trong địa cung đã biết được nên chúng không dám lại gần nữa, bây giờ chúng đều đứng ở xa nhìn chúng tôi, còn nào con nấy mặt mày nghiêm túc, cái đầu của chúng đã bé đi một phần ba so với mấy con trước đó.

“Chị tiểu Quân tiếp sức mạnh thật!” Khả Nhi đóng nắp chai lại: “Lại một lần nữa thì chúng ta xông xuống!”

“Không được!” Tôi lắc đầu: “Không thể đánh như vậy nữa...” Cô ấy không hiểu: “Tại sao?”

“Bên ngoài chỉ còn lại ba con, lỡ như chúng nó xuống đây thì đại trận phong yêu sẽ hoàn toàn khôi phục.” Tôi nói: “Đến lúc đó lục thần trận nhất định không trụ được nữa, một khi lục thần trận bị phá bỏ, chúng ta có thể bảo vệ được bản thân nhưng bọn họ phải làm sao?”

Tôi chỉ vào những người trong đội khảo sát ở đằng sau.

“Nhưng cò dù chúng ta không đánh thì những con yêu quái Khiếu Vũ này cũng sẽ ngày càng yếu đi, đến lúc đó đại trận phong yêu lại khôi phục lại được, lục thần trận lại còn bị phá vỡ...” Khả Nhi nói: “Chúng ta không có sự lựa chọn khác đâu, chỉ có thể tốc chiến mà thôi! Chỉ cần giải quyết được lũ dưới kia thì còn lại bên ngoài kia, chúng ta cũng dễ dàng đối phó!”

“Cậu tự tin có thể nhanh hơn chúng nó à?” Tôi nhìn cô ấy: “Bọn chúng có mười một con, hơn nữa bây giờ chúng đã biết tỏng rồi, nên cách ra xa như vậy, lục thần trận hoàn toàn không thể tác động được đến chúng. Nếu như bên ngoài kai xông vào, lục thần trận nhất định sẽ bị phá vỡ, đến lúc đó chúng ta có thể giết bọn chúng, bọn chúng cũng có thể giết những người trong đội khảo sát, cậu đã nghĩ đến chuyện này chưa?”

“Vậy...vậy phải làm thế nào?’ Cô ấy lẩm bẩm.

“Những thứ tiểu Quân có thể làm thì đã làm hết rồi.” Tôi hít một hơi thật sâu, nhìn lũ yêu quái ở đằng xa: “Tiếp theo chỉ dựa vào chính mình thôi, đổi cách đánh đi.”

“Đổi cách đánh khác?” Cô ấy vẫn chưa hiểu lắm: “Đánh thế nào?”

Tôi nhìn cô ấy rồi lặng lẽ lắc đầu: “Vẫn chưa nghĩ ra...”

“Không sao, cậu không cần vội.” Cô ấy nói: “Thực ra không được thì chúng ta đánh du kích với bọn chúng, đánh từng đứa một! Tôi cũng nhìn thấy rồi. Chỉ cần những con ở bên dưới không bị đánh chết hay bị thương nặng thì bọn bên trên cũng không tùy tiện bay xuống đâu. Chúng ta cứ phát huy sở trường của vận động chiến, xử từng đứa một, tích tiểu thành đại, lấy lượng biến đổi lấy chất biến! Đợi khi thời cơ chín muồi, thì bày trận xử chúng nó chết cả nút!”

Tôi bỗng ngộ ra: “Đợi đã...vừa nãy cậu nói cái gì?”

Khả Nhi ngây người: “Tôi..tôi nói là đánh du kích, đánh bại từng đứa một!” , “Không phải câu này, phía sau cơ!” Tôi nhìn cô ấy.

“Vận động chiến, xử từng đứa một!”

“Không phải, phía sau ấy.”

“Bày trận, xử chúng chết cả nút?” Cô ấy thăm dò hỏi: “Câu này à?”

“Đúng! Chính là câu này!” Tôi bắt đầu rơi vào trầm tư: “Bày trận, xử chúng chết cả nút, yêu quái Khiếu Vũ...người Khiếu Vũ...”

“Cậu nghĩ được gì rồi?” Khả Nhi hỏi một cách thận trọng.

Tôi cố nghĩ đến một điều mấu chốt, đúng vậy, yêu quái Khiếu Vũ không phải người Khiếu Vũ, bọn chúng chưa hồi sinh hoàn toàn!

Đây là một điểm quan trọng, sao tôi có thể ngó lơ điểm này cơ chứ!

Tôi nhanh chóng đứng dậy rồi mỉm cười với Khả Nhi: “Có cách rồi!”

“Cách gì?” Khả Nhi vội đứng dậy.

“Những con yêu quái Khiếu Vũ chỉ hồi sinh một nửa vì thế chúng không được coi và vật sống.” Tôi nói: “Thế nên dùng chú độ hồn để dẫn chúng vào trong trận pháp, siêu độ cho chúng nó!”

“Ý của cậu là coi chúng nó là quỷ rồi siêu độ cho chúng nó à?” Khả Nhi suy nghĩ: “Nhưng chúng nó không phải quỷ, là yêu mà...”

“Trừ thập địa bồ tát, đại la kim tiên và phật ra thì tất cả chúng sanh trên đời đều không thoát khỏi sự cai trị của minh giới.” Tôi giải thích: “Yêu cũng là một trong số chúng sanh, vì thế chú độ hồn cùng có thể siêu độ cho chúng nó!”

Khả Nhi hiểu ra: “Ừ! Vậy cụ thể chúng ta làm thế nào?”

“Một lúc nữa tiểu Quân sẽ lại vận chuyển ngũ hành, đến lúc đó, chúng ta làm như thế này...” Tôi ghé vào tai của cô ấy, nói nhỏ vài câu.

Khả Nhi bỗng ngộ ra, liên tục gật đầu: “Được!”

“Cậu có sợ không?” Tôi hỏi cô ấy.

Bình Luận (0)
Comment