Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 384 - Chương 384. Biển Lửa

Chương 384. Biển Lửa Chương 384. Biển Lửa

Chúng tôi lấy cầu pha lê với tốc độ nhanh nhất, rồi chạy đến trên khoảng đất rộng rãi, bắt đầu bày tụ linh trận.

Lúc này, hướng trung tâm thể dục truyền đến một trận gào thét động trời, một luồng ánh sáng màu đỏ xông thẳng lên trời rồi đổ xuống phía chúng rồi. Tôi vô thức kéo Khả Nhi chạy lên trên một con dốc, thầm niệm chú tàng hình: mạnh cực chân quân, ẩn tung tàng hình!

Trong hình hình cấp bách, tôi đã lược bỏ câu ở phía sau là cấp cấp như luật lệnh.

Ánh sáng màu đỏ tiếp đất và hóa thành kỳ lân, hai chúng tôi nhìn nó không khỏi ngạc nhiên.

Cơ thể con kỳ lân này đã lớn hơn trước rất nhiều. Trên người nó toàn là lửa, khác hoàn toàn với bộ dạng thê thảm lúc nãy của nó. Đỉnh đồng của công viên quận thủy đã bị huyền vũ trận phá rồi, sức mạnh phong ấn của tàn trận đã giảm đi, sức mạnh của nó lập tức được tăng lên mạnh mẽ.

Nó phun lửa qua miệng và mũi, phừng phừng giận dữ, nó nhìn bốn xunh quanh tìm kiếm chúng tôi, liên tục phun lửa, gầm thét giận dữ.

Xung quanh nó biến thành biển lửa, chiếc xe ORV đó cũng bị ngọn lửa thiêu đốt, biến thành đám khói đen dày đặc.

May có sức mạnh của chú tàng hình, nó đi xunh quanh vài vòng cũng không phát hiện ra chúng tôi.

Lúc này, ở đằng xa truyền đến tiếng xe tăng tốc.

Con kỳ lên ngẩng phắt đầu lên, nó hét giận dữ hóa thành ánh sáng màu đỏ rồi bay đi.

Là Tưởng Nhu ra tay giúp!

Tôi và Khả Nhi nhanh chóng quay lại nơi bày trận, cầm quả cầu pha lên lên rồi bắt đầu bày trận.

Quả cầu thủy tinh đã bị đốt đỏ hỏn lên rồi, nhưng chúng tôi có tị hỏa phù thế nên không cảm thấy bỏng tay.

Sau khi xếp xong chín quả cầu pha lê, tôi tập trung tinh thần, nhanh chóng bắt đầu làm bùa.

Rất nhanh sau đó, tụ linh trận thứ nhất đã hoàn thành.

Tiếp đó, tụ linh trận thứ hai cũng hoàn thành! Tôi đang chuẩn bị làm cái thứ ba thì ánh sáng màu đỏ từ trên trời lao xuống, nó hạ xuống nơi cách bên trái tôi khoảng trăm mét, rồi hoá thành kỳ lân, nó gầm thét giận dữ phun lửa về phía chúng tôi.

Khả Nhi nhanh thoăn thoắt xông đến, dùng khí ngũ lôi bảo vệ tôi.

Tôi tiếp tục làm bùa, tụ linh trận thứ ba rất nhanh đã bắt đầu vận chuyển.

Linh khí trường mạnh mẽ nổi lên trên, hình thành vòng xoáy linh khí thứ hai cao mấy chục mét.

Kỳ lân gầm hét, nó điên cuồng xông về phía chúng tôi.

Khả Nhi rút ra hai con dao, mũi dao nhanh chóng biến thành tia ánh sáng trắng dài hơn thước, cô ấy hét lớn rồi xông về phía trước đón nó.

Kỳ lân gầm hét nhảy phốc lên trên rồi lao về phía Khả Nhi.

Bóng Khả Nhi nhanh như chớp, cũng nhảy lên trên, nhanh nhẹn tránh được đòn tấn công của kỳ lân, lách ra phía sau nó rồi soạt soạt hai tiếng chém, cô ấy đã chém được chân sau bên phải của nó.

Kỳ lân mù một mắt lại thét lên tiếng kêu thảm thiết, nó quay người lao đến tấn công Khả Nhi như một con sư tử đầy giận dữ.

Động tác của Khả Nhi nhanh vô cùng, cô ấy tránh được một đòn mạnh của kỳ lân. Lúc nó nhảy ra phía sau, một con dao chém ngang một cái, con mắt còn lại của nó cũng bị mù nốt.

Kỳ lân lại thét lên đầu đau đớn, nó vừa chạy xunh quanh vừa phun lửa.

Ngay lập tức xunh quanh đó biến thành biển lửa...

Sát thai kỳ lân không phải kỳ lân bằng da bằng thịt mà nó thuộc linh thể, thế nên nó không dễ bị thương. Nhưng thứ Khả Nhi dùng là phệ linh đao, sau khi chém vào người nó, con dao đó sẽ hút lấy sát khí, thế nên chỉ với mấy nhát dao thì nó không những què mà lại còn mù. Sau khi phun lửa nó gầm hét tức giận, rồi hóa thành thứ ánh sáng màu đỏ và chạy mất.

Sau khi Khả Nhi đánh cho kỳ lân chạy đi, cô ấy nhanh chóng quay lại chỗ tôi, tiếp tục dùng khí ngũ lôi bảo vệ tôi.

Mặc dù kỳ lân chạy đi rồi nhưng sát khí ở đây lại còn mạnh hơn trước.

Tôi lúc này đã làm xong huyền vũ trận, tay trái vung một cái, kim quang bay vào trong cửu tinh tụ linh trận, vòng xoáy linh khí cực đại lập tức mạnh hơn mấy chục lần, nó hóa thành vòng tròn lốc xoáy màu đen xông lên đám mây mù.

Người tôi mềm nhũn, suýt chút nữa thì ngã.

Khả Nhi vội đỡ lấy tôi: “Thiếu gia!”

Tôi định thần lại rồi kéo chặt cô ấy, quay người chạy đi cách xa mấy trăm mét.

Ngần như cùng lúc đó, một tia chớp từ trên trời đánh xuống, đùng một tiếng, sét đánh vào đúng nơi chúng tôi vừa đứng.

Tôi ngồi phịch xuống đất, thở hổn hển.

Khả Nhi sững sờ rồi hỏi tôi: “Vừa nãy ở công viên quận thủy không có sét đánh, sao nơi này lại...”

“Vừa nãy không đủ mạnh, bây giờ đã đủ mạnh rồi...” Tôi vịn vào cô ấy đứng dậy: “Đây là tín hiệu, bốn cái về sau chúng ta phải cẩn thận đấy!”

“Đều có sét đánh à?” Cô ấy hỏi.

“Có cái sẽ không có sét đánh.” Tôi nhìn cô ấy: “Có cái không chỉ bị đánh một cái thế này.”

“Ừ.” Cô ấy gật gật đầu.

Bình Luận (0)
Comment