Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 421 - Chương 421.

Chương 421. - Chương 421. -

Bởi vì sợ làm hại nhầm những hồn ma lang thang mà trong lúc bày trận đã có tình gia hạn, hạn chế phạm vi lục thần trận. Nhưng những sát khí ở bên ngoài lại mặc kệ những điều này, bọn chúng sẽ không để tâm tới sự sống chết của lũ ma lang thang. Trong một thời gian ngắn mà vô số hồn ma lang thang đã bị sát khí đánh cho tiêu tan, kèm theo đó là từng đợt tiếng bi ai vang vọng, hồn bay phách lạc.

Khả Nhi nhìn thấy liền trở nên lo lắng: “Thiếu gia, chúng ta nhất định một phát giết chết luôn! Nếu không chút nữa không cần siêu độ cho bọn chúng nữa đâu!”

Tôi nhìn sát khí xung quang rồi tập trung tinh thần, điều kim quang đến tay trái, tay phải bấm chỉ quyết bày một thái cực trận trong kim quang, kế đó bắt đầu làm tụ linh trận.

Một lá bùa, hai lá, ba lá...

Chín lá tụ linh trận được đưa vào trong trận pháp, sau đó một tay tôi nắm chắc lại, tiếp đó nhanh chóng xông ra khỏi lục thần trận, chạy về phía điện chính ở phía trước.

“Thiếu gia!” Khả Nhi kinh hãi, xông ra cùng tôi.

Trước đó đã dùng khinh thân phù vì thế tốc độ của cô ấy nhanh hơn tôi, bây giờ đã có hóa thần linh quang rồi, bùa cũng không cần phải chuyển hóa nữa, tốc độ của tôi cũng không chậm hơn cô ấy nữa.

Thấy chúng tôi xông ra khỏi lục thần trận, sát khí nhanh chóng chia làm hai luồng, nó từ trên trời bổ nhào xuống đuổi riết theo chúng tôi.

Chúng tôi lúc này đã chạy đến trước điện chính rồi.

Tôi quay đầu lại nhìn sát khí đang đuổi tới đây, rồi ném kim quang xuống dưới đất.

Một chốc, cửu tinh tụ linh trận mạnh mẽ hiện lên từ dưới đất, nó nhanh chóng tụ hết linh khí xung quanh trong vòng hơn trăm mét lại.

Nhưng sát khí đuổi theo đó không tránh kịp đã bị lực hút mạnh mẽ của cửu tinh tụ linh trận hút lấy, rất nhanh sau đó đã bị hút vào trong trận pháp...

Tôi và Khả Nhi nhân cơ hội này liền nhanh chóng chạy quay về lục thần trận.

Giống với lục thần trận, cửu tinh tụ linh trận này tôi cũng gia hạn, tránh khỏi việc hại nhầm những âm linh đó.

Sát khí vẫn còn hung hăng khi nãy đã nhanh chóng bị cửu tinh tụ linh trận hút gần hết rồi.

Nhưng làm như vậy sẽ có một vấn đề, đó là nhất định đến mức phù hợp rồi phải dừng lại, bởi vì mặc dù cửu tinh tụ linh trận đã được gia hạn nhưng uy lực của nó vẫn vô cùng mạnh mẽ. Nếu như thời gian để quá lâu thì nó sẽ khuấy động kết giới ở dưới đất, lỡ như tạo thành tàn trận thì rắc rối lắm.

Tôi canh chừng cửu tinh tụ linh trận, đợi khi sát khí hoàn toàn bị hút sạch, tôi nhanh chóng chạy ra khỏi lục thần trận, một lần nữa chạy đến trước cửu tinh tụ linh trận.

Khả Nhi vội vàng chạy theo tôi, cô ấy sợ tôi gặp nguy hiểm.

Tôi tập trung tinh thần và hình dung ra ngũ lôi trấn linh phù, liệt hỏa phù, ngón trỏ và ngón giữa của tay trái niết một cái, từng lá bùa được đưa vào trong cửu tinh tụ linh trận.

Ngũ lôi trấn linh phù và liệt hỏa phù đi vào trong cửu tinh tụ linh trận, nó nhanh chóng dung hợp thành một trận pháp tôi chưa từng nhìn thấy bao giờ. Trong thời gian ngắn mà ánh lửa trong trận pháp xung thiên, chiếu sáng cả màn đêm u tối, trận pháp nhanh chóng mở rộng ra, xung quanh điện chính hóa thành một biển lửa.

Lần này không phải là khí hỏa diệm nữa mà là biển lửa thực sự!

Tôi ngây người, trước khi ngọn lửa ập đến, thậm chí tôi còn quên co giò chạy đi.

Khả Nhi phản ứng rất nhanh, cô ấy ôm tôi nhanh chóng chạy quay về lục thần trận.

Đám lửa đang tràn đến, tôi cảm giác bản thân mình sắp bốc cháy rồi, vô thức ôm chặt lấy Khả Nhi và hình dung ra tị hỏa phù.

Kim quang trên người lóe sáng, bỗng trước mắt tôi tối sầm lại, phụt một tiếng, tôi phun ra máu, cả thân người mềm oặt, ngã vào lòng Khả Nhi.

Khả Nhi kinh hãi: “Thiếu gia, thiếu gia!”

“Anh Ngô Tranh!” An Vũ lập tức hiển hiện, cô ấy nhanh chóng đến bên cạnh tôi.

Tôi gắng gượng hít thở, một lúc lâu sau mới định thần lại được, tiếp đó cảm thấy lồng ngực mình có một luồng hơi ấm, một luồng bạch quang xuất hiện từ từ bao bọc lấy cơ thể tôi.

Tôi thở ra một hơi dài, rất nhanh sau đó thân người tôi đã lấy lại sức lực.

“Cậu/ anh có sao không?” Hai cô ấy đều hỏi tôi.

Tôi nhìn hai người rồi ngại ngùng mỉm cười, vịn vào Khả Nhi và đứng dậy: “Không sao rồi...”

Lúc này Khả Nhi mới thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt rồi.”

“Đang yên đang lành, sao anh lại bị thổ huyết vậy?”An Vũ lo lắng hỏi tôi.

“Trên người anh chỉ có thể chứa được ba lá bùa thôi.” Tôi nói: “Vừa nãy ngọn lửa tràn đến nên anh không kịp nghĩ nhiều, liền dùng tị hỏa phù. Kết quả là cơ thể không chịu được liền thổ huyết, bây giờ thì không sao rồi, em yên tâm đi.”

“Ừm...” Lúc này An Vũ mới thở phào nhẹ nhõm: “Vậy anh chị tiếp tục làm việc đi.”

“Được.” Tôi gật đầu.

Cô ấy nhìn Khả Nhi: “Chị Khả Nhi, nhớ chăm sóc tốt cho anh Ngô Tranh nhé.”

“Em yên tâm.” Khả Nhi đỡ tôi: “Có chị ở đây rồi!”

“Vâng.” An Vũ nhìn tôi một cái rồi lập tức biến mất.

Bình Luận (0)
Comment