Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 432 - Chương 432. Khiếu Phong Trận

Chương 432. Khiếu Phong Trận Chương 432. Khiếu Phong Trận

Hắc bồ tát vẫn niệm chú.

Bạch độ mẫu với những cánh tay múa lượn cũng bắt đầu niệm chú.

Câu chú của bà ta có uy lực vô cùng lớn.

Lục thần trận nhanh chóng bị thu nhỏ lại, khu an toàn từ đường kính mười mét đã bị thu nhỏ lại hai phần ba, chỉ còn lại phạm vi có đường kính không đến ba mét.

Khả Nhi nhanh chóng rút về bên tôi, cô ấy đỡ tôi: “Thiếu gia, không sao chứ?”, “Không sao.” Tôi vịn lấy cô ấy, gắng gượng đứng dậy.

Tiếng đọc chú của Bạch độ mẫu bỗng trở nên lớn hơn.

Dường như đám oan hồn xung quanh đã nhận được mệnh lệnh, chúng ào ào điên cuồng xông vào lục thần trận.

Lục thần trận lập tức biến thành một quả cầu lửa, chúng tôi ở trong trận pháp không nhìn rõ được gì...

Đây không phải là cách!

Tranh biến tướng địa ngục giống như địa ngục thực sự, vô vàn oan hồn bước ra từ trong địa ngục, áp lực của lục thần trận ngày càng lớn, sớm muộn sẽ không trụ được lâu thêm nữa.

Chúng tôi nhất định phải nghĩ ra cách, trước hết phải phá vòng vây đã!

Tôi nhanh chóng bình tĩnh lại rồi bắt đầu phân tích tình hình trước mắt.

Tôi nghĩ rằng trận pháp trong đây là trên bảo tọa liên hoa trắng đó. Nhưng bây giờ thì thấy, trận pháp ở đây không chỉ có một mà trận pháp ở trên bảo tọa đó chỉ là phụ trợ, trận pháp chính là ở trong tranh biến tướng địa ngục.

Địa ngục thuộc Cấn Thổ, lục thần trận thuộc thủy tính, thổ có thể khắc thủy, thế nên lục thần trận không trụ lại được với sự tấn công của trận pháp địa ngục, ngày càng suy yếu, tính nguy hiểm càng cao.

Muốn khắc chế được tranh biến tướng địa ngục thì phải đảm bảo được sự an toàn của chúng tôi, cách duy nhất chính là chủ động phá bỏ lục thần trận, dùng một trận pháp khác để thay thế nó, tấn công lại tranh biến tướng địa ngục và bảo toạ liên hoa.

Tôi trầm tư giây lát, có cách rồi.

Tôi kéo lấy tay trái của Khả Nhi rồi bấm chỉ quyết làm lại khinh thần phù rồi ấn vào cánh tay trái của cô ấy.

Cô ấy khẽ run lên rồi trút ra hơi thở dài, gật đầu với tôi.

Tiếp đó, tôi hình dung ra khinh thần phù, kim quang trên người tôi lóe lên một cái rồi lập tức thân người có sức lực.

Dựa vào kinh nghiệm lúc nãy, sau khi làm lại bùa, cho dù trong địa cung có trận pháp thì cũng có thể kiên trì với khoảng thời gian khá dài, chỉ cần nhanh chóng phá được sự tấn công ở bên ngoài kia thì chúng tôi có thể quay về trong lối đi, rồi tìm cách khác tiếp tục phá trận.

Bây giờ khinh thân phù đã khôi phục lại rồi, tiếp theo nên biến trận pháp thành đòn phản công.

Tôi dặn Khả Nhi: “Dùng thai tức chi pháp, giữ trạng thái tinh thần và bịt chặt tai lại!”

“Được!” Khả Nhi hít hơi sâu rồi đổi sang thai tức chi phá, và bịt chặt tai mình lại.

Tôi lập tức hình dung ra thanh long phù và bạch hổ phù, dùng thần quang dung hợp hai lá bùa này lại làm một thể, ngón trỏ và ngón giữa tay phải niết một cái, biến thành thủ quyết, niệm chú: bạch hổ khiếu phong, thanh long nhập vân, sắc!

Sau khi đọc chú xong tôi đưa tay ra bắt hai lá bùa này bỏ vào trong lục thần trận.

Lục thần trận trấn động mạnh, ngay lập có tiếng gió thổi, sét đánh đùng doàng, linh khí trường mạnh mẽ lập tức hóa thành gió lốc cuốn hết xương người xung quanh bay lên, rồi phi hết về phía tranh biến tượng địa ngục và bảo tọa liên hoa trắng.

Khu an toàn của chúng tôi nhanh chóng nở rộng ra, mở được một lối chạy về phía lối đi kia.

Tôi ôm lấy Khả Nhi rồi nhanh chóng chạy khỏi địa cung với tốc độ như một cơn gió, chạy thẳng vào trong lối đi.

Sau mấy phút sau, đùng một tiếng dữ dội, lục thần trận phát nổ.

Tôi bị khí trường đập vào người, trước mắt tối sầm lại, suýt chút nữa thổ huyết.

Khả Nhi vội ôm chặt lấy tôi: “Thiếu gia! Thiếu gia! Cậu sao rồi? Cậu sao rồi hả?”

Một lúc lâu sau tôi mới định thần lại được, gắng gượng lắc lắc đầu rồi trút hơi dài.

“Thiếu gia...” Khả Nhi lo lắng nhìn tôi: “Có phải cậu bị thương rồi không?”

“Không sao...” Tôi xua xua tay: “Suýt chút nữa mà thôi, không bị thương...”

Lúc này cô ấy mới thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt...”

“Vừa nãy chúng ta bị lừa rồi.” Tôi nhìn trong địa cung: “Bên trong đó có hai trận pháp, bảo tọa liên hoa trắng là trận nhãn, còn một cái nữa là tranh biến tướng địa ngục.”

“Vậy có phải chúng ta phải đổi cách đánh?” Cô ấy hỏi.

“Nhất định phải đổi cách đánh.” Tôi nói.

Cô ấy suy nghĩ rồi hỏi tôi: “Thiếu gia, thứ cậu dùng khi nãy là trận pháp gì vậy?”

“Đó là khiếu phong trận.” Tôi nói: “Tôi đã thay đổi tức thời.”

“Thay đổi tức thời?” Cô ấy không hiểu: “Ý là sao?”

“Đưa thanh long phù và bạch hổ phù dung hòa làm một thể, tiếp đó đưa vào trong thái cực trận, thêm câu chú rồi sẽ biến thành khiếu phong trận.” Tôi giải thích: “Khiếu phong trận nguyên sơ ban đầu sẽ không sinh ra gió thực sự, nó khiến cho rồng và hổ đánh nhau tạo ra giông gió và sấm chớp, khiến cho các sát khí mạnh mẽ giết hại linh thể. Vừa nãy chỉ là tôi vừa nghĩ ra mà thôi, dung hợp hai lá bùa lại rồi sử dụng thêm lời chú của khiếu phong trận, đưa tất cả chúng nó vào trong lục thần trận, thanh long thuộc chấn mộc, bạch hổ là đoái kim, còn tranh biến tướng địa ngục đó thuộc cấn thổ, mộc gặp cấn thổ sinh khắc, cấn thổ gặp kim thì tiêu tan, thế nên dùng khiếu phong trận thì có thể đánh trả lại được tranh biến tướng địa ngục. Tôi dự liệu được vòng xoáy sát khí của khiếu phong trận sẽ biến thành gió lốc, cũng như lục thần trận nhất định sẽ phát nổ, thế nên tôi đã mở ra một con đường, vội ôm lấy cậu rồi chạy đi.”

Bình Luận (0)
Comment