Thầy Trò Or Anh Em

Chương 30

CV + Edit: Ý Ý

Thứ hai –  Thứ ba –  Thứ tư –  Thứ năm –  Thứ sáu

Đến trường sớm: Lớp 11/1 – Lớp 10/5 – Lớp 11/2 – Lớp 10/1 – Lớp 12/1

Tiết 1: Lớp 10/1 – Lớp 11/4 – Lớp 10/3 – Lớp 12/4 – Lớp 10/4

Tiết 2: Lớp 11/2 – Lớp 10/6 – Lớp 11/1 – Lớp 10/2 – Lớp 11/3

Tiết 3: Lớp 10/2 – Lớp 11/5 – Lớp 10/4 – Lớp 11/5 – Lớp 10/5

Tiết 4: Tổ bộ toán học  – Tổ bộ ngữ văn – Tổ bộ anh văn – Tổ bộ vật lý – Tổ bộ hóa học

Mười hai giờ nghỉ ngơi: Lớp 10/4 – Lớp 10/1 – Lớp 10/5 – Lớp 12/5 – Nghỉ ngơi một lúc

Tiết 5: Lớp 11/3 – Lớp 12/2 – Lớp 11/3 – Lớp 10/3 – Lớp 11/2

Tiết 6: Lớp 10/3 – Lớp 10/2 – Nghỉ ngơi một lúc – Lớp 12/6 – Lớp 12/3

Tiết 7: Nghỉ ngơi một lúc – Lớp 11/1 – Lớp 10/6 – Lớp 11/4 – Lớp 10/6

***

” Thời gian biểu vận động?” Nếu không chứng kiến trên đó viết họ tên của hắn, Tống Vũ Phạm thật đúng là không thể tin được mình lại phải tập luyện sức khỏe. Nói thật, nhìn hồi lâu mà hắn vẫn cứ ngây ra đó, không có đến nửa điểm cảm giác, rốt cuộc là vận động cái gì? ” Anh phải làm gì?”

” Khi có thông báo bắt đầu chuẩn bị cho cuộc thi thì anh sẽ phải kiểm tra sức khỏe trước cuộc thi, tức là sau một tháng nữa, phải thông qua đầy đủ tiêu chuẩn dự thi, đương nhiên, thành tích học tập của anh trên lớp rất tốt sẽ không có vấn đề gì, vấn đề lớn nhất hiện nay là tình trạng sức khỏe của anh. Cho nên trong một tháng này, cũng là trong bốn tuần tới, em muốn cố gắng tăng cường sức khỏe cho anh. Ít nhất cũng phải ở buổi kiểm tra sức khỏe kia đạt được mức độ tốt nhất.”

Oa! Một hơi nói nhiều như vậy, thật sự rất mệt nha.

” Anh không cần.” Từ nhỏ đến lớn Tống Vũ Phạm chưa từng tham gia những trò vô bổ thế này.

” Ai nói, đây là vinh dự của lớp ta, sao có thể để anh cứ như vậy nói không cần là không cần, nói bỏ qua liền bỏ qua.” Lý Xa Xa đắc ý tuyên bố, ” Hơn nữa em là lớp trưởng, thầy chủ nhiệm giao nhiệm vụ cho em rèn luyện sức khỏe của anh trong phạm vi nhất định để đạt được kết quả tốt nhất, có cái gì không đúng? Anh nên nghe lời em thì tốt hơn.”

Để thiết kế ra một bảng biểu hiệu quả như thế này, cô hôm qua đã dành hết một ngày mới vẽ ra được. Rất thú vị nha.

” Chính là……” Vẫn là không hiểu ra sao, Tống Vũ Phạm lắc đầu, ” Anh hoàn toàn nhìn không ra anh phải vận động cái gì?”

Huống hồ hắn thực tại hoài nghi, cái này là thời gian biểu vận động thật sao?.

” Nhìn không ra?” Có thâm ảo như vậy sao, rõ ràng nhìn rất dễ hiểu mà.

” Trên này chỉ ghi mỗi tên lớp, anh chẳng biết anh phải làm gì hết?” Còn có tổ bộ môn, Tống Vũ Phạm cảm thấy thật là khủng khiếp, dường như đây không phải là chuyện gì tốt, sẽ không phải Lý Xa Xa muốn đem cả giáo viên lôi xuống nước đi.

” À, mấy địa điểm này hả, vào những mốc thời gian em ghi ở đây thì anh phải đến những chỗ này. Anh ở đó sẽ tốt hơn đi học.” Đây không phải rất rõ ràng sao?.

” Đến những chố này? Chỉ đơn giản như vậy?” Chính là lợi dụng thời gian nghỉ học để đi sang các lớp khác ngắm cảnh du lịch sao?.

” Xét thấy năng lực của anh quá kém, em quyết định giúp anh tập luyện bằng cách chạy bộ lên xuống trong dãy nhà của chúng ta.” Còn khu vực của giáo viên chỉ cần chạy thêm chút xíu là đến nơi mà.

Tống Vũ Phạm đắn đo một lúc, so với việc hắn cả ngày không chịu vận động gì, vẫn là trước hết nên tập luyện nhẹ nhàng một chút để cho thân thể nóng dần lên.

Cái này hình như thật dễ dàng làm được  nha.” Được.”.

” Vậy anh đáp ứng rồi?” Ha ha, lừa được rồi.

” Đáp ứng rồi.”.

” Tạm thời nhiệm vụ tuần này của anh dừng ở đây, cuối tuần em sẽ sắp xếp tiếp.” Cuối tuần là có thể vận động mạnh đi.

Nếu không phải do Tiêu Văn Nhưng yêu cầu thì làm sao cô có thể sắp xếp cho hắn mấy nhiệm vụ nhẹ nhàng như thế này được.

” Được rồi, vậy thì anh đi đây.” Tính tính, hình như bây giờ phải đi sang khu lớp mười.

” Được.” Tiếp Tống Vũ Phạm đến cửa phòng học, Lý Xa Xa đối mặt với hắn nói, ” Em cử người giúp đỡ anh. Anh yên tâm, Trịnh Diệp đang bị bám dính, sẽ không có ai đến phá đám công cuộc luyện tập của anh đâu.”

Cử người hỗ trợ? Trong đầu Tống Vũ Phạm bắt đầu hé ra một khuôn mặt xa lạ đang hưng phấn không thôi.

Quả nhiên không đơn giản như vậy.

” Anh là ai?” Một thanh âm lạnh lùng cao ngất vang lên.

” Ách, anh, anh là tới tìm người, thuận tiện ngồi một chút.” Bị người khác phát hiện, Tống Vũ Phạm mặt đều đỏ lên, nhìn về phía nữ sinh ngồi bên cạnh.

” Tìm người? Người ngồi cùng bàn với em đã chết từ kì trước rồi.” Cô nàng tiếp tục mặt không chút thay đổi, nhìn chằm chằm hai mắt của hắn không có một tia dao động, tựa hồ cũng không có ý tốt.

” Anh…. anh không phải đến tìm người ngồi cùng bàn với em.” Đã chết? Khó trách chỗ ngồi trống không.

” Vậy anh tìm ai, cứ đi qua đi lại ba lần rồi, mà sao lại ngồi cạnh em?” Hắn muốn không chú ý cũng khó, tự nhiên ba lần bảy lượt lại thích ngồi vào vị trí của người đã chết.

” Anh…… mệt mỏi, cho nên ngồi một chút.” Trên thực tế, đây là vị trí không có ai ngồi nên hắn không cần phải di chuyển qua lại khắp nơi.

” Sao anh lại chú ý người khác nói gì như vậy?”

” Cái kia……” Sự tình đã theo chiều hướng khó kiểm soát, không thể vãn hồi.

Thứ hai, Lý Xa Xa đem hắn giao cho một nữ sinh tên là Lâm Mẫn Quân, thật là một hồi ác mộng. Tống Vũ Phạm như thế nào cũng đều không nghĩ tới, Lý Xa Xa lại cử tới một người đánh mạnh vào điểm yếu của hắn —— Một nữ sinh có chiều cao phát triển vượt trội a~

Nữ sinh kia nói thẳng hắn là một nhân tài vô cùng trân quý, đem hắn so sánh ngang với một khối thịt bò thượng đẳng. Sau đó phân công hắn nhiệm vụ đi do thám tình hình trong trường, ghi chép lại toàn bộ mặt tối của giáo viên và các học sinh, nào là yêu nhau say đắm, nào là thầm mến, rồi là danh sách những người thất tình, thậm chí là tin tức về các nhân viên quét rác hay bảo vệ cũng phải báo cáo kĩ càng. Hơn nữa lại còn phải tìm hiểu cả về lương tháng hay đãi ngộ của các giáo viên, hoặc những đợt ganh đua đến chảy máu, phỏng chừng so với hiệu trưởng thì Lâm Mẫn Quân còn nắm tin tức rõ ràng hơn.

” Chuyện tình lớp mười hai cũng ít thôi, cho nên anh không cần phải đi nhiều lắm. Chuyện tình lớp mười phần lớn là trong tối, anh cần hảo hảo quan sát. Lớp mười một em tương đối quen thuộc, cho nên anh cũng không cần chạy đi chạy lại nhiều chuyến như vậy. Còn trong ban công tác tình báo thì luôn luôn là Lý Xa Xa phụ trách, cho nên anh cũng không cần phải xen vào. Công việc chính của anh là theo dõi kĩ càng bọn học sinh lớp mười, cùng với quan hệ của các thầy cô giáo, giữa trưa chủ yếu là thời gian các thầy cô giáo trao đổi, anh cần nhanh tay ghi chép ẩn nấp kĩ càng, để em tổng hợp lại thành sách.”.

Không thể nào? Nữ sinh này muốn hắn đi làm mấy chuyện tào lao như vậy?.

” Anh luôn luôn là học sinh xuất sắc, tự nhiên không cần ôn tập chẳng hạn, thầy cô giáo đối với anh chắc chắn cũng không cảnh giác. Anh sẽ giả vờ hỏi han chẳng hạn, tùy anh, cái đó là tự anh nghĩ cách, huống hồ anh chỉ cao có 1m47, nên rất có ưu thế lẫn vào trong đám đông. Anh nhất định có thể hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc.”

” Lý Xa Xa cũng đồng ý để anh làm như vậy?” Cô dám bán đứng hắn?

” Cậu ấy nói rèn luyện miệng, mũi, độ nhạy cũng là rèn luyện sức khỏe. Mặt khác, có báo cáo cho thấy những người thường xuyên tham gia vào mấy chuyện bát quái, thường thường khá lạc quan trong cuộc sống.” Lâm Mẫn Quân nhún nhún vai, ” Bằng chứng là thân thể của em luôn luôn khỏe mạnh.”.

Sau đó cô ngẩng đầu nhìn đến Tống Vũ Phạm với vẻ mặt bi phẫn cùng trơ trẽn, ” Anh nghĩ rằng em thực sự muốn hỗ trợ cho anh đến vậy à? Chủ yếu là trong thời gian học nông nghiệp em bị mất không ít tin tức quý giá, nên giờ mới phải chịu bù lỗ một chút.” Cô cũng rất vội nha!.

Tin đồn chính là nguồn suối sinh mệnh của Lâm Mẫn Quân cô đó!!!

Hiện tại nghĩ lại, Tống Vũ Phạm nhăn nhó, đáng ra hắn nên cự tuyệt ngay từ đầu mới phải. Đối với mấy chuyện linh tinh của người khác, không có bất cứ liên quan gì đến hắn mà nói, đây không thể nghi ngờ là nhiệm vụ thống khổ nhất mà hắn phải hoàn thành.

Huống hồ từng phòng học hắn đều phải chạy qua chạy lại vài lần, đều chỉ được thỉnh thoảng nghỉ ngơi chút xíu, lượng vận động bây giờ so với trước kia nhiều hơn gấp vài lần. Thật là mệt!

Bất quá sau ba ngày tuân thủ vận động, Tống Vũ Phạm mới dần dần phát hiện ra hoàn cảnh của nhiều đồng học so với mình còn đáng thương hơn, cha mẹ ly dị, cha mẹ đều tàn tật, thậm chí cha mẹ mất rất nhiều,…

” Bạn cùng bàn của em tại sao lại chết vậy?” Đại khái là bị bắt tám chuyện quen rồi nên bây giờ Tông Vũ Phạm cũng bắt đầu tò mò tám chuyện.

” Tai nạn xe cộ.” Nữ sinh nọ bình thản trả lời.

” Vậy à, thật đáng tiếc.”.

” Người ngồi cùng bàn trước đó với em là sinh bệnh mà chết.” Cô bổ sung.

Tống Vũ Phạm mồ hôi chảy ròng ròng! ” Phải không?” Có trùng hợp như vậy sao?.

” Cho nên không có ai dám ngồi cạnh em nữa, vị trí ngồi của em cũng cố định luôn. Thuận tiện nói luôn, người bị mắc bệnh mà chết đó cũng ngồi tại bàn này, và cũng chính là vị trí mà anh đang ngồi.”

Sau lưng Tống Vũ Phạm là một mảng lạnh lẽo, khó trách từ thứ hai đến giờ cả lớp cứ nhìn hắn với ánh mắt kì lạ. lại không có ai tiến đến hỏi vì sao hắn lại vào lớp này ngồi.

Hắn vội mở ra quyển vở ghi chép tin đồn. Có ba quyển, quyển đầu tiên là chuyên ghi chép về các tin đồn sự kiện trong trường. Quả nhiên, trong trường có bảy sự việc kì lạ nhất, vị trí đầu tiên đúng là chuyện này. Trong vòng nửa năm đã chết hai người, đều là hai nữ sinh ngồi cùng bàn với một nữ sinh tên là Thường Âm.

Dường như cũng thật trùng hợp một chút, tuy rằng hắn sớm đoán được hắn sống không lâu, chính là cũng không muốn ứng nghiệm loại trùng hợp này.

Ánh mắt của Thường Âm cũng dừng lại trên những trang viết tin đồn, trong mắt cô hiện tại không có một chút khác thường nào cả.

” Đây đều là tin đồn. Em sẽ để ý sao?”

” Em không để ý.” Thường Âm lắc đầu, ánh mắt xoáy vào tinh thần của hắn, câu tiếp theo làm yết hầu Tống Vũ Phạm mắc nghẹn, ” Trừ phi anh cũng là đoản mệnh quỷ.”.

Không xong, hắn chính là như vậy a~

” Anh đi học đây.” Bất tri bất giác, Tống Vũ Phạm quên mất mình ngồi phía bên trong, chỉ có thể cùng nhau đứng lên rồi đi ra ngoài.

Đứng lên mới phát hiện, chiều cao của Thường Âm cùng Trịnh Diệp không khác nhau lắm, khó trách cô ngồi hàng cuối cùng. Phát giác ra điểm ấy, Tống Vũ Phạm lần đầu tiên trong đời có xúc động muốn mắng chửi người, thực con mẹ nó khó chịu.

Vì sao cô ta lại cao như vậy? Hắn có cảm giác gì đó dâng lên trong lòng.

Lâm Mẫn Quân: Lại có một người thú vị rồi. Cuộc đời lấy tin đồn làm niềm vui thật khoái hoạt. Ha ha.
Bình Luận (0)
Comment