Vào cung Tô Đào với Lục Tễ tách nhau ra .
Lục Tễ đến tiền điện, Tô Đào thì được
cung nữ dẫn vào Khôn Ninh cung.
Bất quá lúc này Tô Đào không còn khẩn trương, nàng một đường theo cung nữ đến Khôn Ninh cung.
Khôn Ninh cung cung của hoàng hậu, trang hoàng tất nhiên xa hoa cầu kỳ.
Lúc này trong điện đã có rất nhiều mệnh phụ thiên kim,hoàng hậu an vị trên ghế vàng giữa điện, cả phòng uy nghiêm lộng lẫy.
Tô Đào cúi đầu hành lễ: "Thần phụ tham kiến Hoàng hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an."
Động tác hành lễ nước chảy mây trôi, lưu loát sinh động, không có một tia sai lầm. Ngay cả độ cong cổ tay áo, trâm cài giữa hàng tóc, đều đúng mực.
Thật sự giống như một bức họa cảnh đẹp ý vui. Mọi người trong lòng cũng có chút kinh ngạc.
Nói thật, người ở đây đều biết thân thế Tô Đào. Lúc ấy Lục Tễ hôn mê, chỉ là chờ chết mà thôi, thiên kim kinh thành không ai nguyện ý gả qua đó.
Cũng chỉ có Tô gia ham quyền thế, đem con gái nhà mình bán đi.
Nhưng mọi người càng ngạc nhiên. Dựa vào tính tình Lục Tễ, sau khi tỉnh lại chắc chắn sẽ hưu bỏ Tô Đào. Dù sao Tô Đào là do không có sự đồng ý của Lục Tễ mà cưới vào xung hỉ.
Thật không nghĩ đến hắn không chỉ không hưu Tô Đào, hôm nay còn mang Tô Đào vào cung.
Không biết Tô Đào này có bản lĩnh gì mà có thể để Lục Tễ giữ nàng lại .
Phải biết tiền đồ Lục Tễ vô lượng, làm Lục phu nhân, này nửa đời coi như vô lo.
Tất cả mọi người ngước mắt nhìn Tô Đào chờ nàng ngẩng đầu lên, bọn họ muốn nhìn xem Tô Đào đến tột cùng có bộ dáng gì.
Tô Đào tất nhiên không biết suy nghĩ trong lòng mọi người, nhưng nghĩ cũng biết các nàng nhất định rất ngạc nhiên.
May mà hồi trước Tô gia cũng là quý phủ, nguyên thân từng học qua lễ nghi quy củ, tối qua Tuyết Liễu cùng vài nha hoàn lại chỉ điểm cho nàng một chút, hôm nay mới không thất lễ.
Hoàng hậu nương nương nhìn Tô Đào quỳ trong điện, sau đó nói: "Lục phu nhân, mau đứng dậy đi."
Cung nữ bên cạnh đỡ Tô Đào đứng lên.
Khoảnh khắc Tô Đào ngẩng mặt lên, tất cả mọi người trong phòng kinh ngạc hít một hơi khí lạnh.
Tô Đào thật sự là rất xinh đẹp.
Khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn, đôi môi đỏ mọng, ngũ quan có loại linh khí bức người.
Chỉ đứng ở nơi đó cũng làm khắp phòng thất kinh nhan sắc, xinh đẹp làm cho người ta không thể dời mắt.
Hơn nữa hôm nay Tô Đào mặc xiêm y Hầu phu nhân theo quy chế đã đẹp mắt như thế, không biết nếu thay một thân xiêm y hoa lệ khác, sẽ diễm lệ như thế nào.
Cái này, các phu nhân trong lòng đều có câu trả lời. Trách không được Lục Tễ lại để Tô Đào làm phu nhân.
Dung mạo như vậy, ai có thể không yêu.
Nhưng không ngờ đến, người giống như Lục Tễ, cũng có một ngày không qua được ải mỹ nhân.
Hoàng hậu cũng bị dung mạo Tô Đào làm cho thất thần, một lúc sau mới nói: "Lục phu nhân ngồi xuống đi, cứ coi như gia yến bình thường, đừng câu nệ."
"Vâng" Tô Đào hành lễ, sau đó ngồi vào một bên ghế.
Lúc này mọi người cũng dần dần phục hồi tinh thần, tất cả đều nhìn về phía hoàng hậu.
Hoàng hậu là nữ nhân tôn quý nhất Chu Triều, tất nhiên phải là hoàng hậu lên tiếng đầu tiên.
Hoàng hậu giơ ly rượu lên: "Tĩnh Viễn Hầu là công thần của Đại Chu, vì Đại Chu quét sạch phản loạn, có thể khỏe lại chính là
đại phúc, hôm nay bản cung cùng hoàng thượng phân tiệc thiết yến, chính là để ăn mừng việc này."
Có hoàng hậu bắt chuyện, các phu nhân còn lại tự nhiên cũng nối theo nói tiếp, đem Lục Tễ khen từ dưới đất đến tận trên trời.
Tô Đào là phu nhận của Lục Tễ, cũng không biết nói cái gì, chỉ cần ngồi yên mỉm cười là được.
Nói qua nói lại một hồi, mọi người mới bắt đầu dùng bữa, sau đó lại nói chuyện phiếm.
Thật sự mọi người rất ngạc nhiên về việc Lục Tễ có thể tỉnh lại. Đây cũng là tin tức lớn nhất gần đây của kinh thành.
Từ vương công quý tộc, đến người buôn bán nhỏ đều đang thảo luận việc này.
Bất quá Lục Tễ quyền cao chức trọng, tỉnh lại liền chấn chỉnh trên dưới hạ nhân trong phủ, bọn họ muốn nghe ngóng chút tin tức cũng không được.
Hiện tại Lục Tễ với Tô Đào vất vả lắm mới lộ diện, các nàng tự nhiên tò mò muốn biết việc này.
Không cần hoàng hậu mở miệng đã có người đứng ra hỏi trước.
Đó là Vệ Quốc Công phu nhân, tuổi chừng ngoài năm mươi, thân phận cũng đủ, hỏi lời nói không có gì thích hợp bằng: "Lục phu nhân, Tĩnh Viễn Hầu tỉnh lại là chuyện tốt, chỉ là không biết Tĩnh Viễn Hầu tỉnh lại như thế nào?"
Dù sao ngày đó nhiều thái y như vậy đều nói Lục Tễ không qua khỏi.
Tô Đào nói: "Tức phụ cũng không biết, ta gả qua xung hỉ, mỗi ngày đều chiếu cố hầu gia, bỗng nhiên một ngày hầu gia tỉnh lại, thái y đều nói hầu gia phúc lớn mạng lớn, tai qua nạn khỏi."
Lý do này của Tô Đào cũng không giả, nàng xác thật không biết vì sao Lục Tễ tỉnh lại.
Cho nên biểu tình này của nàng, nhìn qua làm cho người ta mười phần tin tưởng.
Vệ phu nhân cũng không rõ Tô Đào nói thật hay giả, đành phải nói: "Đúng là phu nhân người số mệnh tốt; mới gả qua xung hỉ không lâu, hầu gia liền tỉnh lại ."
Lời này của Vệ phu nhân nói xong liền có thật nhiều người phụ họa theo.
Lần xung hỉ này quả thật có chút huyền diệu, nói không chừng Lục Tễ thật sự là vì Tô Đào nên mới tỉnh lại.
Sau đó lại có vài người hỏi Tô Đào mấy vấn đề, Tô Đào đều trả lời cẩn thận.
Nàng bên này tiến hành mười phần thuận lợi. Lục Tễ bên kia cũng thế.
Bên trong tiền điện, một đám đại thần đang nâng ly cạn chén.
Hoàng thượng còn khuyên Lục Tễ uống ít rượu, nói hắn thân thể vừa khỏe, không thích hợp uống quá nhiều.
Lục Tễ tất nhiên vui mừng nói: "Đa tạ hoàng thượng thay thần suy nghĩ."
Nhất phái quân thần trung tâm.
Phảng phất như hai người đều không thấy sóng ngầm đang ầm ầm cuộn chảy bên dưới.
Lục Tễ cùng hoàng thượng đã như thế, một bên đại thần càng ra sức phối hợp.
Một hồi yến hội tiến hành vô cùng thuận lợi.
Lục Tễ lại uống một ly rượu.
Hoàng thượng trong thời gian ngắn sẽ không có động tĩnh gì, trong lòng hắn rõ ràng.
Chẳng qua, không biết Tô Đào bên kia thế nào .
Thật vất vả yến hội mới kết thúc, Lục Tễ được thái giám dẫn đến cửa cung lên trên xe ngựa.
Lúc hắn lên xe ngựa Tô Đào còn chưa trở lại, đợi qua một chén trà, Tô Đào mới lên xe.
Nàng vừa nhìn thấy Lục Tễ liền hỏi: "Hầu gia, ngài bên kia thế nào?"
Lục Tễ lắc đầu: "Không có gì, nàng không cần lo lắng."
Tô Đào thở ra một hơi, vậy là tốt rồi.
Lục Tễ lại hỏi Tô Đào: "Còn nàng?"
Tô Đào ngồi trên đệm mềm"Rất tốt, một chút sai lầm cũng không có!"
Hôm nay nàng biểu hiện có thể nói là hết sức tốt.
Về Tĩnh Viễn Hầu còn một đoạn đường, hai người cũng không thể không nói lời nào, Tô Đào liền nhặt chút chuyện tối nay nói cho Lục Tễ.
Nàng nói với Lục Tễ những câu hỏi của phu nhân kia, sau đó lại nhắc đến đồ ăn trên yến hội: "Ngự Thiện phòng làm điểm tâm rất ngon, thiếp ăn vài khối, cũng có chút không kìm được."
Món ăn trong cung làm rất tốt. Nhất là điểm tâm, ngọt mà không ngán, quả thực ăn ngon cực kì .
So với đầu bếp trong phủ còn ngon hơn, nàng có chút muốn gói một phần mang về .
Đôi mắt Tô Đào sáng ngời trong suốt nói về điểm tâm. Lục Tễ vừa thấy liền biết Tô Đào không có lo lắng, bằng không làm sao có tâm trạng nhớ thương đồ ăn.
Xem ra là hắn lo lắng vô ích.
Lục Tễ nghe Tô Đào nói. Hắn nghĩ có thể để Lương Nguyên đi hỏi, hôm nay là vị đầu bếp nào trong cung làm đồ ăn, đến lúc đó mời vào trong phủ.
. . .
Xe ngựa Tĩnh Viễn Hầu một đường chạy về phủ.
Dân chúng hai bên đường nhận ra dấu hiệu của hầu phủ, đều chỉ vào xe ngựa thì thầm: "Đó chẳng phải là xe ngựa của Tĩnh Viễn Hầu phủ sao?"
Có người tin tức tinh thông nói: "Đúng vậy, đây là hầu gia tỉnh lại, hoàng thượng cảm thấy vui mừng, hôm nay cố ý bố trí yến tiệc trong cung mời Hầu gia cùng Hầu phu nhân tiến cung dự tiệc."
Còn có người phụ họa nói: "Ta còn nghe nói , có người nhìn thấy Hầu gia với Hầu phu nhân từ trong phủ đi ra."
Lục Tễ tỉnh lại chính là tin tức lớn nhất trong kinh lớn, hôm nay Lục Tễ lại lộ mặt. Mọi người đương nhiên bàn tàn về Lục Tễ, đồng thời cũng hiếu kì với Tô Đào.
Bọn họ còn nhớ chuyện ngày đó Tô Đào gả qua xung hỉ. Lúc ấy bọn họ đều cảm thấy mệnh Tô Đào đúng là không tốt, gả cho một người chết để xung hỉ.
Không ngờ chỉ ngắn ngủi hơn một tháng, Lục Tễ lại tỉnh dậy.
Người xưa có câu phúc họa tương y*, quả thật không sai.
*Phúc họa tương y: Phúc họa nương tựa vào nhau
Hiện tại, việc xung hỉ này không những không phải tai họa, ngược lại là chuyện vui, vị Hầu phu nhân này mệnh thật tốt, phúc khí đều ở quanh!
Tất cả mọi người đều phụ họa gật đầu, ai có thể nghĩ tới Lục Tễ sẽ tỉnh dậy chứ, đây chính là vận mệnh đã định .
Tô Dao một bên nghe lời này, sắc mặt càng âm trầm. Nhất là nghe khi mọi người khen Tô Đào, sắc mặt nàng ta càng xanh mét.
Nha hoàn nhìn thần sắc Tô Dao, sợ hãi thất kinh, sớm biết vậy hôm nay không cùng cô nương đi dạo phố thì tốt rồi, bằng không làm sao nghe được những lời này.
Tô Dao siết chặt lòng bàn tay, móng tay ghim sâu vào da thịt.
Nàng nhìn về phía xe ngựa biến mất. Trong xe ngựa kia, là Lục Tễ ngồi cùng Tô Đào.
Lục Tễ là ai?
Chính là trọng thần của Đại Chu a!
Nhân vật như vậy, tỉnh dậy không những không hưu Tô Đào, còn đồng ý để Tô Đào làm phu nhân của hắn?
Tô Dao cảm thấy không thể tin được, nhưng nghe người xung quanh thảo luận, nàng biết đây là sự thật.
Chuyện Lục Tễ tỉnh dậy ầm ĩ rất lớn, có thể nói toàn kinh thành đều biết. Tô phủ tất nhiên cũng biết tin này trước tiên.
Bất quá mọi thứ chưa minh bạch, cũng không ai dám vào Tĩnh Viễn Hầu hỏi thăm.
Tô phủ lợi dụng Tô Đào, thừa dịp Lục Tễ hôn mê làm chủ để Tô Đào gả qua xung hỉ .
Dựa vào gia thế Tô phủ, mọi người chỉ cảm thấy sợ hãi. Sợ Lục Tễ sau này sẽ tìm Tô phủ tính sổ, bằng không dựa vào tính tình Tô phủ, đã thấy sang bắt quàng làm họ.
Nhưng hôm nay Lục Tễ lại mang theo Tô Đào tiến cung, thật sự nói lên Lục Tễ chấp thuận cho Tô Đào làm phu nhân của hắn .
Tô Dao nghĩ đến đây, chỉ cảm thấy tức đến phun máu.
Vị trí phu nhân này, vốn là nàng!!
Ngày đó Lục phủ rõ ràng định để nàng gả qua xung hỉ .
Đều do Tô Đào...
Tô Dao hận đến mức phát điên, hết thảy những thứ này vốn nên là của nàng!!!!