Thế Chiến Tu Chân Giới

Chương 10 - Quyển 1: Tân Đại Lục - Chương 10: Quyết Đấu

Vũ Phi và Bà La Mặc Ca đứng đối mặt nhau trên sân đấu, gương mặt Vũ Phi nhìn đắc thắng vô cùng. Hắn nhờ ăn đan dược như cơm bữa mà đột phá Linh Sư Ngũ Tinh, xem lần này hắn thắng là cái chắc.

- Quy định thi đấu như sau, thí sinh có thể tùy ý ra chiêu miễn sau đánh đối thủ bất phản kháng trong ba tiếng đếm liền giành chiến thắng.

Sau khi trọng tài nói sơ qua thể lệ thi đấu, tiếng còi vang lên báo hiệu trận đấu bắt đầu, hai bên liền thủ thế.

Vũ Phi bộc lộ thực lực Linh Sư Ngũ Tinh, kênh mặt mười phần thắng, nhếch mép cười khinh đối thủ, thi triển chiêu thức hướng tới Bà La Mặc Ca hòng một chiêu phân định thắng thua.

Bà La Mặc Ca vận dụng linh lực vào chân, xoay người tránh sát chiêu. Cả khán đài một phen nháo nhào, mở to mắt ra nhìn. "Phế vật vừa tránh thoát được một chiêu, không thể tin được, chắc là do may mắn đi."

Vũ Phi không tin nổi làm sao Bà La Mặc Ca có thể tránh được một chiêu mang tám phần công lực của mình.

- Phế vật, hôm nay cũng có chút bản lĩnh nhỉ?.

Ánh mắt Bà La Mặc Ca thâm trầm xuống, "Một chiêu vừa rồi nếu không nhanh chân tránh kịp, e là chầu ông bà rồi cũng nên."

- Nhiều lời, tiếp chiêu.

Bà La Mặc Ca bộc lộ uy áp Linh Sư Tam Tinh, bàn tay tụ linh lực thưa thớt màu đỏ.

Vũ Phi kinh ngạc nhưng rất nhanh ứng chiến, hai bên lao vào đấu đá cả chục chiêu thức.

Những chiêu mà Vũ Phi xuất ra toàn nhắm vào chỗ hiểm, Bà La Mặc Ca mà sơ hở một cái là ăn ngay thương tích nặng nề.

Cả khán đài kinh hồn, ai nói phế vật không thể tu luyện đâu. Chỉ trong vòng sáu tháng ngắn ngủi mà đã tấn cấp Linh Sư Tam Tinh, thiên phú cực kì hơn người. Nếu mọi người mà biết được chắc ngã ngửa ấy chứ.

Vũ Phi tung đòn đấm vào mặt đối thủ, Bà La Mặc Ca phản ứng nhanh, nghiêng đầu sang một bên tránh, chênh lệch thời gian không nhiều mà xoay người ra cước chân vào bụng đối thủ. Vũ Phi lùi về sau một bước tránh được một chiêu phản đòn, lại tung chân đá vào đầu của Bà La Mặc Ca theo hướng từ trên xuống.

Bà La Mặc Ca đưa tay qua khỏi đầu để đỡ đòn tấn công của hắn, Vũ Phi cong môi cười một cái, tăng thêm linh lực vào chân thuận của mình mà áp đảo sức phòng thủ của Bà La Mặc Ca, từng chút từng chút khiến Bà La Mặc Ca đỡ không nổi mà khuỵu một chân xuống.

Một giọt mồ hôi từ vầng thái dương chảy xuống cằm, ánh mắt Bà La Mặc Ca sắc nhọn nhìn Vũ Phi như muốn đâm xuyên con người độc địa của hắn.

- Ngươi không đấu lại ta đâu đồ phế vật.

Vũ Phi thực sự khinh thường người quá đáng, trong mắt hắn Bà La Mặc Ca cho dù có tài giỏi đến đâu thì mãi mãi cũng chỉ là một con kiến hôi hám bò dưới đất để người người dẫm đạp.

- Con kiến dù nhỏ bé nhưng nó có thể nâng lên cả một con voi.

Bà La Mặc Ca tràn ngập lạnh lẽo nói, cơ thể dần nóng lên tựa như than đang được đốt cháy, nhiên liệu được bổ sung, cơ thể hoạt động hết công suất, sức lực bộc phá hất văng chân thối của Vũ Phi ra.

Vũ Phi lộn mèo một vòng trên không, đáp xuống sàn đấu. Không cam lòng mà một lần nữa tức tốc chạy đến, tung liên hoàng cước về phía Bà La Mặc Ca.

Bà La Mặc Ca liên tục xoay người tránh né, không có nỗi một cơ hội phản đòn, hoàn toàn rơi vào trạng thái bị động phòng thủ "Cứ chiến kiểu này chưa bị đánh trúng mà đầu óc đã quay cuồng chóng mặt rồi." Bà La Mặc Ca trượt dài chân dưới sàn, trụ lại thế lùi, chuẩn xác chụp cái chân đá tới của Vũ Phi mặc cho hắn cố sức giật lại cái chân của mình nhưng không thành công.

Cứ tưởng Vũ Phi bị Bà La Mặc Ca thành công chế trụ nhưng không, môi hắn nở nụ cười âm hiểm, quá nhanh mà bật nhảy lên cao bằng cái chân còn lại, sử dụng chính đầu gối chân trái đá móc vào cằm của Bà La Mặc Ca theo hướng từ dưới lên.

"Hự... Phụt."

Bà La Mặc Ca bị đá văng, trượt dài trên sân đấu. Chênh lệch thực lực rõ thấy giữa đôi bên. Vũ Phi đắc thắng bước từng bước tới gần Bà La Mặc Ca đang phun một ngụm máu.

Bà La Mặc Ca không can tâm mà gồng cơ thể, mắt đỏ ngầu, hàm răng đầy huyết sắc la lớn bày tỏ phẫn nộ.

- Aaa!!!

Linh lực trong người sôi trào, chạy khắp cơ thể, vượt qua rào cản thành công tấn cấp Linh Sư Tứ Tinh.

- Gì vậy, hình như Bà La Mặc Ca tiến cấp thì phải.

Cả khán đài không thể tin một màn trước mắt, tiền thắng cá cược sắp rơi vào tay lại xảy ra tình huống bất chợt này.

Con cháu Bà La Tộc một phen hú hồn, cứ tưởng thua thảm hại rồi chứ, không ngờ ngay lúc quan trọng Bà La Mặc Ca lại đột phá tu vi, chênh lệch thực lực đôi bên không còn bao nhiêu.

- Ta sẽ phế ngươi!.

Bà La Mặc Ca gào cổ họng nói rồi lao đến như bay tấn công Vũ Phi.

Bị đòn đánh bất ngờ, Vũ Phi chéo tay trước mặt phòng ngự, chao đảo lùi về sau vài bước chân.

Bà La Mặc Ca thuận thế công, tung ra sát chiêu nhắm vào yếu điểm, đòn đánh mang mười phần công lực nghênh đón đối phương.

Vũ Phi từ thế công sang thế bị động, dù hắn hiện tại đã là Linh Sư Ngũ Tinh nhưng căn cơ không vững, rèn luyện thực chiến thì ít, cứ ỷ lại vào đan dược mà tiến cấp. Mang hư danh nhưng thực lực chỉ dừng lại Linh Sư Tứ Tinh. Trước thế tấn công điên cuồng như vũ bão của Bà La Mặc Ca, hắn yếu thế trông rõ thấy.

Chẳng qua bao lâu Vũ Phi bị đánh bầm dập khắp người, Bà La Mặc Ca tụ linh lực vào đấm tay, đấm vào mặt hắn một cú nốc ao như đấm boxing còn hắn là bao cát.

Vũ Phi ngã phịch xuống sân, rụng ba cái răng cửa, còn đâu bộ dạng công tử hào hoa ngày nào. Đầu óc choáng váng, ngất lịm tại chỗ, trọng tài thổi còi kết thúc thi đấu, người dành phần thắng là Bà La Mặc Ca.

Từ ngày hôm nay về sau chẳng còn ai ở đế đô dám xem thường phế vật ngày nào. Dù thắng trận nhưng Bà La Mặc Ca cũng bị thương không hề nhẹ, phải tịnh dưỡng cả tháng trời.

Bà La Lý và các trưởng lão dành hết lời khen ngợi cho Bà La Mặc Ca, gia tộc có hy vọng phục hưng vinh quang như trước đây được hay không đều nhờ cả vào Bà La Mặc Ca.

Bình Luận (0)
Comment