Khoảng thời gian này Hàn Tuấn Sảng có đến tìm Huyết Thần nhưng vừa mới đến cửa phòng đã bị một cỗ lực lượng vô hình đánh văng ra, bị mấy lần liên tiếp như vậy thế là Hàn Tuấn Sảng ấm ức mà quay đầu trở về, hắn cũng rất cố gắng nỗ lực học tập để khoe thành tích mới khi Huyết Thần xuất quan. Chẳng biết hai người song tu đến bao lâu thì xong nữa, chỉ mong kết thúc đúng lúc để kịp tham gia khảo hạch.
Hai mươi ngày trôi qua kể từ lần bế quan song tu đó, Huyết Thần Hy cùng Âu Dương Giai Tuệ chưa một lần ra khỏi phòng. Thời gian khảo hạch cũng sắp diễn ra, Hàn Tuấn Sảng đứng ngồi không yên, đi qua đi lại trước cửa phòng của sư phụ trông ngóng. Lại nói đến khoảng thời gian này ở ngoại viện xảy ra rất nhiều sự kiện lớn, nổi bật nhất phải kể đến đó là sự thay đổi bảng xếp hạng thực lực, một loạt các vị trí đầu bảng đều lần lượt đổi danh, theo đó các vị trí phía sau cũng bị ảnh hưởng theo.
Chẳng phải gương mặt xa lạ mà chính là đội hình của Bà La Mặc Ca, Cung Bối Lạc, Tôn Vãn Y và Ngô Phong lần lượt giữ vị trí đầu bảng. Tân học viên năm nay quả thật rất nổi bật đến nổi xoá luôn danh bảng của thế hệ đi trước, nhóm của Bà La Mặc Ca nổi tiếng đến nỗi nhận được sự quan tâm sâu sắc của học viên nội viện.
Nguồn linh lực tản mát ra xung quanh mang hơi thở cường đại. Tất cả linh khí dư thừa đều bị hấp thụ vào đan điền vô hạn của Huyết Thần Hy. Ánh sáng Tụ Linh Trận vụt tắt cũng tức là quá trình song tu kết thúc.
Bờ mi cong vút khẽ run, hai cặp mắt đẹp dần hé mở, Huyết Thần Hy tràn ngập ý cười nhìn Âu Dương Giai Tuệ một cách sủng nịnh vô đối. Hai ánh mắt giao nhau tràn ngập ý cười hạnh phúc, không cần nói gì vẫn có thể thấu hiểu tâm ý của nhau, Huyết Thần Hy và Âu Dương Giai Tuệ đã đạt đến độ hoà hợp tâm hồn thượng kỳ.
"Chi nha."
Cửa phòng mở, Huyết Thần Hy cùng Âu Dương Giai Tuệ bước ra, tâm trạng cực phấn chấn, dồi dào sinh khí, cả người nhẹ tênh như bay trên mây.
- Sư phụ, hu hu hu, đệ tử thật nhớ người.
Hàn Tuấn Sảng chực chờ đâu từ trước mà bay đến, phóng lên người Huyết Thần Hy ôm cô khóc một cách ngon lành. Âu Dương Giai Tuệ nhìn đến lòng có chút chua, dù sao thì hắn vẫn là nam nhân, không thể gần gũi với Huyết Thần như thế được.
Sắc mặt Huyết Thần Hy ngay lập tức trầm xuống, nhìn Hàn Tuấn Sảng bằng nửa con mắt, không nhân nhượng mà đẩy hắn ra khỏi người mình.
- Sư phụ thật vô tâm, đệ tử nhớ người vậy mà.
Hàn Tuấn Sảng phủi mông đứng lên, hắn bĩu môi, chu mỏ oán trách Huyết Thần Hy.
Để ngăn lại cái miệng lải nhải của Hàn Tuấn Sảng, Huyết Thần Hy nhanh tay quăng cho hắn một lọ đan dược.
- Đa tạ sư phụ.
Hàn Tuấn Sảng nâng niu lọ đan dược trên tay, bản mặt hậm hực liền chuyển sang cười nịnh nọt lấy lòng Huyết Thần. Trở mặt nhanh thật chứ!.
Tách được Hàn Tuấn Sảng ra khỏi Huyết Thần, ngay lập tức Âu Dương Giai Tuệ tiến đến một bước, ôm cánh tay Huyết Thần Hy, nàng nhìn Hàn Tuấn Sảng bằng ánh mắt cảnh cáo.
- Sư nương hảo a!.
Thấy sư nương nhìn mình bằng ánh mắt đầy thiện cảm cứ như đánh ghen tiểu tam vậy, ngay tức thì Hàn Tuấn Sảng gãi cầu cười hì hì chào hỏi Âu Dương Giai Tuệ.
Âu Dương Giai Tuệ không thèm chấp nhất trẻ nhỏ, nàng dời tầm mắt ngắm Huyết Thần.
- Nàng thật là.
Huyết Thần Hy cười sủng nịnh, ngắt mũi cao của nàng, Âu Dương Giai Tuệ le lưỡi, nở nụ cười hài tử.
Thấy vậy Hàn Tuấn Sảng mới thở phào một hơi, xem ra cái mạng của hắn vẫn còn dài, nên hảo hảo trân trọng mới phải, sau này không dám ôm Huyết Thần Hy bừa bãi nữa để tránh bị cụt tay. Nữ nhân một khi đã ghen còn dữ hơn con cọp cái nữa, quả thật không sai chút nào.
Cả ba nhanh chóng rời khỏi khu vực kí túc đi đến địa điểm đăng ký khảo hạch.
- Lúc ta bế quan có xảy ra chuyện gì không?.
Đi được một đoạn Huyết Thần Hy lên tiếng hỏi Hàn Tuấn Sảng.
- Tất nhiên là có chứ sư phụ, trong lúc người cùng sư nương bế quan tu luyện, ở ngoại viện đã xảy ra một sự kiện động trời a...
Hàn Tuấn Sảng nhanh nhảu trả lời, hắn tỏ ra hào hởi khi tường thuật lại sự việc cho Huyết Thần Hy nghe.
Huyết Thần Hy cùng Âu Dương Giai Tuệ sau khi nghe xong chỉ nở một nụ cười nhàn nhạt, Bà La Mặc Ca coi bộ thích làm tâm điểm của đám đông quá nhỉ?. Một thiếu niên háo thắng a!.
Giữa sân ngoại viện có bài trí một cái cốc lửa to chưởng, lúc mà cả ba đến chỉ còn lưa thưa vài đồng học ở đó ném tờ giấy đăng ký vào trong. Xem ra thời gian đăng ký có vẻ muộn, bất quá vẫn còn kịp.
Nhỏ máu vào tờ giấy trắng đã được ghi tên của bản thân rồi ném vào cốc lửa đang cháy hừng hực, ngay lập tức một cột lửa cháy phừng lên mang theo quang mang năng lượng cao cả trượng thu hút sự chú ý của mấy học viên tại đây nhất là biệt đội bảo vệ hòa bình đang đứng ở một góc đằng kia.
- Người mặc áo choàng đen đó là ai vậy?.
Độc Nhãn Long chăm chú nhìn theo đám người Huyết Thần Hy, hắn tò mò hỏi hai người đứng kế bên.
- Người đó là Huyết Thần Hy, kế bên là Âu Dương Giai Tuệ, còn tên đực rựa kia là Hàn Tuấn Sảng.
Bé Bự biết tuốt mà lên tiếng trả lời. Vịt Trời đứng kế bên gật đầu kiểm chứng lại thông tin.
Lúc này Độc Nhãn Long mới đỡ trán nhớ ra, thì ra hai người đó là tân học viên năm nay, cũng tại vì Huyết Thần Hy lâu quá không có lộ diện cho nên hắn nhất thời quên mất tân học viên năm nay còn có hai người ưu tú nữa.
- Hai ngươi lại đây ta nói cái này.
Độc Nhãn Long nở nụ cười tính toán, bèn nói nhỏ với hai tên đồng đội, cả ba chụm đầu vào nhau xù xì gì đó mà đồng loạt gật gù đã hiểu.
Trước khi rời đi Huyết Thần Hy có liếc nhìn qua phía góc bên kia, khoé môi khẽ nhếch lên nụ cười không rõ ý vị.