Rừng Sâm Lâm.
Thần Đế dùng thuật truyền âm nói chuyện với Huyết Thần.
- Ta không giải, chẳng phải như thế sẽ kịch tính hơn hay sao, có điều ta sẽ tiết lộ cách giải cho ngươi, để giải được cấm thuật này, ngươi cần phải uống máu của ái thê, ta cũng vì muốn tốt cho ngươi thôi, thấy ngươi cô đơn suốt 5.000 năm cũng tội.
Giọng nói biến mất chỉ còn tiếng cười hắc hắc vang vọng rồi biệt lặn mất tăm. Huyết Thần Hy tức giận đến run người.
- Ngài đợi đó, ta mà xong nhiệm vụ trở lại Thần Giới sẽ nhổ hết râu của ngài, hừ!!!.
Huyết Thần Hy phất tay áo trở vào hang động, tiểu hồ ly nghe Huyết Thần lẩm bẩm một mình, tiểu hồ chẳng hiểu gì "Cái gì mà Thần Đế rồi Thần Giới, không lẽ chủ nhân là Thần?". Mỹ Mỹ ôm một bụng thắc mắc nhưng không hỏi ra được.
Thần Giới.
Na Tra cười khoái chí, thương xót nhìn Thần Đế, trong đầu mường tượng ra gương mặt Thần Đế lúc bị Huyết Thần nhổ râu trông sẽ như thế nào.
- Này, ngươi mau nghĩ cách cứu ta.
Chúa Trời dựng tóc gáy, hai tay ôm chòm râu bảo vệ.
- Ách, cái này, ngài không nên quá lo lắng, thần nghĩ Huyết Thần khi ôm được mỹ nhân sẽ không trách móc ngài đâu, ngược lại còn cảm ơn ngài đã hạ cấm thuật nữa đó.
Na Tra bối rối an ủi Chúa Trời, với độ chịu chơi, dám nói dám làm của Huyết Thần, cả Thần Giới này ai mà không tỏ.
- Haiz, cũng mong là vậy.
Chúa Trời thở dài, lắc đầu ngao ngán, cái này có được gọi là chơi ngu không? Râu đang đẹp tự nhiên có người đòi dọn dùm không tiếc mới lạ.
Huyết Thần Hy rót bình máu vào ly rượu, dùng hai ngón tay kẹp phần chân ly, lắc lắc rồi đưa lên mũi ngửi hương thơm, khoé miệng cong lên nụ cười thoả mãn, uống một hớp cạn sạch, cứ như là đang thưởng thức rượu vậy, hết sức quý tộc.
Lục tìm trong nhẫn trữ vật chỉ còn sót lại duy nhất một bình máu, ngay lập tức Huyết Thần Hy lấy ra uống cho hết luôn. Thức ăn của Huyết Tộc cạn kiệt, cái bụng đã no bây giờ là vấn đề về lương thực réo lên hồi chuông báo động. Gương mặt không biểu cảm rơi vào trầm tư suy nghĩ trước lời nói của Thần Đế.
"Máu của ái thê tức là máu của người thật lòng yêu mình, trong rừng không có người, xem ra phải đổi địa điểm rồi, ở thành phố có đông người, sẽ có thức ăn." Não thông suốt đưa ra quyết định, Huyết Thần Hy đứng dậy, đưa tay ngoắc tiểu hồ ly.
Tiểu hồ ly đi lại, quấn quanh chân Huyết Thần, cọ cọ cái đầu đầy lông.
- Mỹ Mỹ có muốn cùng ta đi đến thành phố không? Ở đó có nhiều thức ăn ngon lắm nha.
Huyết Thần cúi người, ôm tiểu hồ ly, buông lời dụ dỗ.
- Ngao~.
Tiểu hồ ly nghe đến đồ ăn, hai mắt sáng rỡ liền gật đầu đồng ý, bốn cái đuôi quơ qua quơ lại. Cũng bởi vì tiểu hồ ly đột phá cấp Linh Hoàng nên mọc thêm một cái đuôi, thành ra bây giờ có tận bốn cái.
Trên lưng Huyết Thần Hy mọc ra hai cánh dơi to lớn ước chừng mỗi cánh 2m chiều dài. Nhấc chân, tung cánh bay ra khỏi hang động, xuyên qua tán cây hướng thẳng lên bầu trời, vỗ cánh đứng giữa không trung, định vị phương hướng chưa tới mười giây sau, Huyết Thần Hy vỗ cánh bay thẳng về phương Tây.
Sở hữu năng lực siêu nhiên của Ma Cà Rồng, trong màn đêm Huyết Thần Hy vẫn có thể nhìn rõ ràng và định vị phương hướng bằng âm thanh như loài dơi.
Bầu trời đêm được mặt trăng soi rọi, từ đâu có một vật thể lạ bay ngang qua, cái bóng của con người nhưng lại có cánh, ánh sáng đỏ lấp lánh vờn quanh cánh dơi, phản quang trên bầu trời cao, thoạt nhìn cứ tưởng là ngôi sao phát sáng, nhưng quan sát kĩ thì ngôi sao này di chuyển có hơi nhanh thì phải, điều đó không quan trọng, bởi giờ này chẳng có ai thức để mà ngắm trăng với sao cả.
"Phạch phạch phạch."
Huyết Thần Hy ôm tiểu hồ ly trong lòng ngực. Gió mát mang theo hơi sương phả vào mặt, cảm giác sảng khoái, mát lạnh làm đầu óc thanh tỉnh. Tóc dài cùng vạt áo theo chiều gió khẽ tung bay.
- Ngao ngao~.
Tiểu hồ ly thích thú ngắm nhìn cảnh sắc rừng cây đen thùi lùi trong đêm tối, miệng không ngừng kêu nhưng không có vì quá phấn kích mà làm loạn, tiểu hồ ly rất ngoan ngoãn cho Huyết Thần ôm.
Bay qua con sông lớn dài ngoằn ngoèo, ánh trăng sáng rọi xuống làm cả con sông lấp lánh như pha lê, nhìn từ trên cao một cảnh sắc đẹp đẽ đến ma mị nổi bật giữa rừng cây.
- Có muốn chơi trò kích thích hơn không Mỹ Mỹ?.
Huyết Thần Hy cúi đầu hỏi tiểu hồ ly, miệng nở nụ cười có hơi gian tà.
- Ngao ~.
Tiểu hồ gật đầu đồng ý vừa xong, Huyết Thần Hy liền vỗ cánh bay với tốc độ kinh khủng cứ như máy bay phản lực, gió tạt đến làm lông tiểu hồ ly ngã về sau.
Chưa hết, Huyết Thần Hy khép cánh, ôm tiểu hồ ly từ trên cao đâm thẳng xuống đất, tiểu hồ ly sợ đến xanh mặt, khủng hoảng la hét "ngao!!!" Khi gần chạm đến đọt cây, Huyết Thần Hy nhếch mép cười, tung cánh lượn trở lên bầu trời, tiểu hồ ly mới thở phào một hơi thoát nạn.
- Vui không Mỹ Mỹ?.
- Ngao ~.
- Vậy nữa nhé!.
Huyết Thần Hy và tiểu hồ ly sảng khoái với trò chơi cảm giác mạnh, trong lúc bay với tốc độ kinh khủng Huyết Thần hết lần này đến lần khác rơi tự do rồi lượn lên, xoay vòng trên không trung cứ như chơi tàu lượn siêu tốc làm tiểu hồ ly sợ hãi hét lên. Tiểu hồ ly hối hận vì đồng ý lời đề nghị của Huyết Thần, tiểu hồ ly bây giờ rất là chóng mặt, đầu óc quay cuồng.
Thấy tiểu hồ ly trong lòng chẳng còn kêu la nữa, Huyết Thần mới ngó xem thử, mặt bất động thanh sắc "ngất xỉu rồi!" Đáy mắt Huyết Thần hiện lên một tia đau lòng, truyền một ít linh khí vào thân thể cho tiểu hồ ly thoải mái một chút, thôi không chơi trò kích thích nữa mà chuyên tâm vỗ cánh bay đàng hoàng, tức tốc đến Tây Thiên Quốc trước khi trời sáng.
Hạ cánh xuống rừng cây cách thành phố khá xa, lấy ra một cái áo choàng dài tới chân, lớp bên ngoài màu đen, lớp bên trong màu đỏ, khoác lên người, trùm kín đầu. Trước hai bên ngực, mỗi bên kết một khuy áo, nối liền giữa hai khuy là sợi dây đỏ rủ xuống, dài ngang hông một chút, bộ trang phục nhìn rất chi bá tước.
Ngồi xuống một tảng đá dưới gốc cây, Huyết Thần Hy ôm tiểu hồ ly trong lòng, không nỡ đánh thức mà đành chờ tiểu hồ ly thức giấc rồi cùng đi vào trong thành.