Thế Chiến Tu Chân Giới

Chương 28 - Quyển 1: Tân Đại Lục - Chương 28: Gia Gia Xuất Quan

- Tiền ta sẽ trả lại sau.

Huyết Thần Hy nhàn nhạt nói, ôm tiểu hồ ly thả lên vai, đứng lên định rời đi.

- Hy tỷ không cần trả, mà Hy tỷ định đi đâu, hay là đến biệt viện của Giai Tuệ chơi đi.

Âu Dương Giai Tuệ đuổi theo, lẽo đẽo bên người Huyết Thần Hy mời mọc. Thanh Thanh đi phía sau hai người, khó hiểu quan sát tiểu thư.

- Ở đâu?.

Đột nhiên đang đi trên đường thì Huyết Thần Hy dừng chân, quay sang hỏi Âu Dương Giai Tuệ.

Tạm thời chưa biết đi đâu, trong người lại không có tiền, đến Âu Dương tộc là lựa chọn tốt nhất. Cuộc đối thoại của Thanh Thanh và Tần Sở Ngôn vừa rồi ở Hoàng Hoa Lâu, Huyết Thần Hy dám chắc Âu Dương gia là một gia tộc lớn, đến đó dò hỏi một chút tình hình giang hồ hiện nay thế nào đã.

- Âu Dương tộc ở thành phố Thuận Tuyên, đi bằng Truyền Tống Trận sẽ không mất bao lâu thời gian, Hy tỷ đến chơi đi mà, Giai Tuệ sẽ dẫn Hy tỷ đi tham quan, nha nha.

Âu Dương Giai Tuệ dùng ánh mắt cún con long lanh cầu mong Huyết Thần Hy đồng ý.

Huyết Thần Hy gật đầu, phải nói Âu Dương Giai Tuệ vui vẻ đến cỡ nào, nhanh chân dẫn Huyết Thần Hy đi đến Truyền Tống Trận xếp hàng.

Thuận Tuyên.

Truyền Tống Trận phát ra ánh sáng, trung tâm trận pháp có một cột sáng chói hiện lên rồi vụt tắt, ba người gồm Huyết Thần Hy, Âu Dương Giai Tuệ và Thanh Thanh xuất hiện, bước ra khỏi trận pháp. Không lâu sau ước chừng cứ mỗi một khắc lại có người từ trong đó bước ra.

Vì đoạn đường đến Âu Dương tộc khá xa, phương tiện di chuyển được ưu tiên là xe ngựa kéo. Huyết Thần Hy và Âu Dương Giai Tuệ ngồi chung một xe, hàng ghế đôi được kéo bởi hai con ngựa, Thanh Thanh được đặc quyền ngồi xe ngựa đơn chạy theo phía sau.

Xe ngựa kéo là loại xe ngựa với kiểu dáng thiết kế hiện đại thông thoáng có thể nhìn ngắm đường phố, ghế được lót lớp bông mềm tránh bị đau mông khi ngồi lâu, đem lại cảm giác thoải mái cho người dùng, còn có thiết kế thông minh ô che, khi trời nắng mưa có thể nâng lên, hạ xuống, vô cùng tiện dụng. Tân Đại Lục đang dần phát triển về mặt khoa học, không lâu nữa sẽ càng tiên tiến hơn, quả là thế giới tu chân lí tưởng.

Xe ngựa kéo dừng tại trước biệt viện uy nga. Âu Dương Giai Tuệ trả tiền xong liền hướng Huyết Thần Hy nho nhã nói.

- Hy tỷ, đây là Âu Dương gia, đủ sang trọng để giữ chân tỷ chứ?.

- Ừ.

Huyết Thần Hy đánh giá sơ qua, chỉ mới đứng ở ngoài thôi mà đã thấy to lớn, hào nhoáng rồi, chẳng thua gì biệt phủ của hoàng gia là mấy, rất uy quyền.

Thần sắc của Huyết Thần Hy chẳng có kinh ngạc là mấy, vẫn nhàn nhạt càng làm Âu Dương Giai Tuệ phán đoán Huyết Thần cũng không phải dạng vừa, có khi gia thế còn lớn hơn nàng nữa.

- Hy tỷ vào thôi.

Âu Dương Giai Tuệ niềm nở, rất hiếu khách mời Huyết Thần vào.

- Chào mừng tiểu thư đã trở về.

Bốn tên hộ vệ canh cửa cúi chào Âu Dương Giai Tuệ.

- Được rồi, làm việc tiếp đi.

Âu Dương Giai Tuệ phất tay, nhắc nhở bọn họ cho có lệ rồi cùng Huyết Thần Hy đi vào trong đại sảnh nhà lớn.

- Này, ngươi thấy cái người mặc áo choàng đen đó không, là ai vậy?.

Tên hộ vệ nhiều chuyện mà hỏi nhỏ.

- Thấy nhưng không biết.

Tên hộ vệ được hỏi thật thà trả lời, lúc nãy lo cúi đầu chào, có nhìn rõ mặt là ai đâu.

- Chắc là bằng hữu của tiểu thư chăng?.

Một tên hộ vệ khác vuốt cằm phỏng đoán.

- Chuyện của chủ tử, chúng ta không nên bàn tán, mau lo canh gác đi.

Trưởng hộ vệ nhắc nhở, bộ dạng nghiêm túc chấp hành công việc.

Phòng khách.

Năm người, bốn nam nhân và một nữ nhân, gia gia Âu Dương Phúc, Âu Dương Phong, Liễu Nghi và hai trưởng lão đang tranh cãi.

Âu Dương Phúc mới xuất quan sáng hôm nay, chưa vui mừng vì tăng cấp Linh Hoàng, mặt liền bí xị, duyên cớ làm sao nghe được hạ nhân bàn tán liền biết chuyện nội tôn Âu Dương Giai Tuệ từ hôn với nội tôn của bằng hữu chí cốt của ông. Âu Dương Phúc tức giận không hề nhẹ, triệu tập những người có liên quan ra hỏi tội.

- Mấy người thật lớn mật, chẳng xem lời nói của ta ra gì có đúng không!?.

Âu Dương Phúc đập tay xuống bàn, tức giận đến run người, nói.

Mọi người im lặng, cúi đầu không dám hó hé. Liễu Nghi kiều kiều tay phu quân mình, Âu Dương Phong hít sâu một hơi, ngước mặt lên nhưng không dám nhìn thẳng phụ thân, mở miệng nói.

- Thưa phụ thân, chuyện từ hôn quả thật là không đúng nhưng Bà La Mặc Ca là phế vật không thể tu luyện, gả Tuệ Tuệ cho hắn như thế là quá thiệt thòi cho nội tôn của phụ thân rồi còn gì.

Lời nói thuyết phục rất lí lẽ làm dịu cơn giận của Âu Dương Phúc một ít.

- Có đúng Bà La Mặc Ca không thể tu luyện?.

Âu Dương Phúc giằng giọng hỏi.

- Dạ, đúng thật là như vậy, lúc trước khi từ hôn quả thật là một phế vật nhưng không hiểu sao sáu tháng sau lại có tu vi Linh Sư Tứ Tinh.

Âu Dương Phong biết không thể giấu được phụ thân liền thành thật nói ra, lời nói ngập ngừng, quan sát sắc mặt của ông.

- Hừ, phế vật mà mọi người nói đây sao?.

Âu Dương Phúc lớn tiếng quát mọi người. Bỏ lỡ một điệt nữ tế ưu tú như vậy. Lại còn thất hứa với lão bằng hữu quá cố. Cảm giác tội lỗi dâng lên trong lòng Âu Dương Phúc, ông thở dài lắc đầu ngao ngán.

Mới ở ngoài cửa thôi đã nghe tiếng quát to già nua "là gia gia!" Âu Dương Giai Tuệ mừng rỡ liền chạy vào trong mừng gia gia xuất quan. Huyết Thần Hy thong thả nhấc chân bước theo.

Thanh Thanh đi cùng hai người họ đến nhà chính liền rẽ hướng khác, chính là đường đến trù phòng, mục đích là để pha trà với đem bánh lên tiếp đãi khách. Đây là bổn phận không cần đợi nhắc nhở mới làm, quả là nô tì thân cận có khác.

Thanh Thanh không hiểu vì sao tiểu thư lại mời người lạ về làm khách nhưng chắc là có lý do riêng, trí não của hạ nhân làm sao sánh bằng chủ tử nên dù có thắc mắc, suy nghĩ đến nát óc cũng chẳng ra. Đã vậy hà cớ chi phải nghĩ nhiều, Thanh Thanh vui vẻ bưng khay trà kèm dĩa bánh thượng hạng bước ra khỏi gian bếp.

Bình Luận (0)
Comment