"Lạch cạch."
Âu Dương Giai Tuệ thất thần làm rớt chiếc đũa.
- Hy cô nương có thể chữa được không?.
Liễu Nghi tinh tế quan sát biểu hiện của Huyết Thần Hy thật bình thản khi nhắc đến huyệt vị này. Giác quan thứ sáu mách bảo Liễu Nghi rằng Hy cô nương có thể trị.
- Có thể, tối mai Âu Dương tiểu thư qua phòng của ta, ta đả thông kinh mạch cho.
Huyết Thần Hy đồng ý chữa trị làm mọi người một phen vui mừng khôn xiết, đặc biệt phải nói Âu Dương Giai Tuệ vui vẻ như hoa nở trên mặt.
Sau khi dùng cơm xong Huyết Thần Hy được Âu Dương Giai Tuệ dẫn đi tham quan, chỉ dẫn một số nơi trong biệt viện, đặc biệt không thể thiếu nơi giải quyết nhu cầu thiết yếu đó là nhà xí.
Mọi người đừng liên tưởng đến những nơi chật hẹp, bốc mùi y như mấy phim cổ trang nhé. Nhà xí ở Âu Dương tộc phải nói rất hoành tráng và rộng rãi, được xây dựng bằng gạch đá, rất sạch sẽ và hơn hết không có mùi. Nam nữ chia ra hai khu tách biệt, mỗi khu được xây làm nhiều gian nhỏ, tránh trường hợp xếp hàng chờ.
Với trí nhớ siêu phàm, Huyết Thần Hy đi một vòng đã tỏ rõ mọi ngóc ngách, kể từ giờ không cần nhờ nô tì dẫn đường nữa.
Trở về phòng vào chạng vạng, tiểu hồ ly nằm cuộn tròn trên giường, không phải ngủ mà là đang tu luyện, đáng chú ý ở đây là lắc chân lục lạc đeo ở cổ chân của tiểu hồ ly, nhìn kĩ sẽ thấy nó phát ra ánh sáng khe khẽ, khác lạ hơn thường ngày. Đó không phải là trang sức bình thường mà là một pháp bảo giúp hỗ trợ hấp thụ linh khí nhanh hơn và không kể đến công dụng che giấu tu vi, bởi lẽ đó mà các trưởng bối của Âu Dương Giai Tuệ không phát hiện ra tiểu hồ ly chính là Yêu Thú.
Huyết Thần Hy đi ra phía sau vách ngăn, mộc dũng cạn queo chẳng có nước bởi vì Huyết Thần không muốn bị quấy rầy nên đã căn dặn hạ nhân không cần phải châm nước, thay nước trong mộc dũng cho cô.
Lá phù bị kẹp lại bởi hai ngón tay thon dài, Huyết Thần Hy đưa vào một tia linh lực, kích hoạt lá phù rồi quăng nó về hướng mộc dũng.
Lá phù bay lơ lửng giữa không trung, đường nét hoa văn trên lá phù vụt sáng mạnh, nước ấm từ trong lá phù chảy ra ồ ạt theo đường vòng cung được mộc dũng hứng trọn.
Trong thời gian chờ đợi nước đầy Huyết Thần Hy cởi y phục ra, máng lên giá treo, lại lấy một bộ trung y mỏng để đó, lát tắm xong sẽ thay.
Khi Huyết Thần Hy xoay người nhìn về phía mộc dũng cũng là lúc nước đã ngưng chảy, lá phù tan biến. Hơi nước bốc lên mờ ảo như sương sớm lượn lờ. Huyết Thần Hy nhấc cao chân bước vào mộc dũng, một ít nước tràn ra vì trọng lực dồn nén.
"Ào."
Làn da trắng sáng nhưng không có tái nhợt như tộc Ma Cà Rồng, nguyên bản phụ thân của Huyết Thần Hy là vương của Huyết tộc còn mẫu thân là Thiên Thần, tình yêu ngang trái sinh ra Huyết Thần Hy sở hữu toàn bộ gen trội của phụ mẫu.
Tẩy rửa sạch thân thể, Huyết Thần Hy đứng lên, bước ra khỏi mộc dũng, nước từ trên người nhiễu giọt xuống sàn, dùng khăn lau qua loa thân thể một chút, Huyết Thần Hy mặc vào trung y.
Giơ hai ngón tay kẹp lấy lá phù, kích hoạt nó rồi quăng bỏ đó cho lá phù tự dọn dẹp chỗ nước trong mộc dũng. Huyết Thần Hy đi đến bên giường, tiểu hồ ly đã mở mắt và đang nằm lăn qua lăn lại.
- Mỹ Mỹ ngủ thôi.
Huyết Thần Hy leo lên giường, ôm tiểu hồ ly cưng nựng.
- Ngao~.
Tiểu hồ ly ngửi hương thơm thanh mát trên người Huyết Thần Hy, khẽ kêu lên, đuôi đung đưa mừng Huyết Thần Hy đã trở về, tiểu hồ ly ở trong phòng một mình thật buồn chán liền quay đầu sang một bên giận dỗi chủ nhân
- Xin lỗi Mỹ Mỹ nhé, ngày mai ta cùng Mỹ Mỹ đi dạo phố được không nè?.
Huyết Thần Hy bật cười "Nay biết giận dỗi nữa, cái mặt chầu quậu nhìn cưng chết đi được." Huyết Thần Hy vuốt ve bộ lông mượt của tiểu hồ ly dỗ dành.
- Ngao~.
Tiểu hồ ly vui vẻ hẳn ra liền ngoắc lỗ tai hưng phấn, thái độ thay đổi cũng nhanh quá đi, đúng là trẻ nhỏ dễ dụ.
Huyết Thần Hy buông tiểu hồ ly ra, vận linh lực, búng tay một cái, gió thổi tắt ngọn nến, căn phòng chìm trong bóng tối.
Trên đường phố tấp nập người đi, có hai thân ảnh một thấp, một cao đi chung với nhau. Huyết Thần Hy vẫn mặc áo choàng che đi ngũ quan sánh bước cùng Âu Dương Giai Tuệ.
Tiểu hồ ly trốn trong nón áo choàng, đưa mắt ra ngoài lỗ nhỏ, ngắm nhìn cảnh sắc đường phố. Vì tu vi của Huyết Thần Hy chưa được cao cho lắm nên không dám lộ liễu ôm tiểu hồ ly đường đường chính chính dạo phố, nếu lỡ chẳng may gặp phải cường giả có ý định xấu thì lại phiền phức to.
- Hồ lô ngào đường đây, mại dô mại dô.
Lão bán kẹo hồ lô cầm một xâu to, đi dài dài chào hàng.
- Kẹo đường rất là chua đừng có ăn.
- Màn thầu nóng hổi vừa thổi vừa ăn, mua một tặng một, tính tiền hai đây.
Không khí thật sôi nổi, tiếng hò reo chào hàng của các tiểu tư nhân lão bản đầy hài hước làm thực khách tò mò mua ăn thử.
Âu Dương Giai Tuệ lôi kéo tay áo của Huyết Thần Hy, dẫn cô đến sạp bán kẹo đường.
- Hy tỷ nhìn xem chúng thật đẹp nha, tỷ muốn ăn cái nào Giai Tuệ bao.
Mắt Âu Dương Giai Tuệ sáng rỡ khi nhìn thấy đồ ăn vặt đẹp mắt đến như thế, đầy đủ hình dạng các con vật được vẽ rồi cố định bằng que tre, ghim trên thanh gỗ đục sẵn lỗ để trưng bày.
- Ở đây có rất nhiều mẫu, mời tiểu thư chọn lựa.
Ông lão vừa vẽ kẹo, vừa giới thiệu cho khách hàng.
Huyết Thần Hy lắc đầu không ăn trong khi đó tiểu hồ ly dùng chân nhỏ chỉ chỉ cây kẹo hình con gà với con cá đòi mua.
- Ăn nhiều sẽ bị sâu răng, Mỹ Mỹ chỉ có thể chọn một thôi.
Huyết Thần Hy hù doạ tiểu hồ ly. Tiểu hồ ly xụ mặt, suy nghĩ trong chốc lát xem là nên chọn gà hay cá, cuối cùng đưa chân chỉ về phía cây kẹo hình con gà.
Huyết Thần Hy vươn tay cầm lấy cây kẹo hình con gà đưa vào trong nón áo choàng, tiểu hồ ly dùng móng vuốt cầm lấy, vươn lưỡi liếm ăn. Trong khi đó Âu Dương Giai Tuệ đã chọn xong từ trước, trên tay nàng là cây kẹo đường hình bông hoa.
- Bao nhiêu tiền ông chủ?.
Âu Dương Giai Tuệ mở túi tiền, hỏi.
- Của tiểu thư 10 Ngân Tệ.
Sau khi tính tiền xong hai người tiếp tục đi vòng quanh. Âu Dương Giai Tuệ cầm cây kẹo đường trên tay, vừa ăn vừa chỉ nơi này nơi kia làm hướng dẫn viên cho Huyết Thần Hy, miệng luyên thuyên không ngừng nhưng không vì thế mà Huyết Thần Hy cảm thấy phiền, ngược lại giọng nói ngọt ngào của nàng nghe rất êm tai.