Thế Chiến Tu Chân Giới

Chương 39 - Quyển 1: Tân Đại Lục - Chương 39: Thiên Mộng

Huyết Thần Hy cắn ngón tay, nhỏ một giọt máu lên viên Ma Thạch kích cỡ bằng hạt đậu được khảm trên tấm thẻ để nhận chủ. Không ai để ý riêng chỉ có Âu Dương Giai Tuệ là phát hiện ra điều khác lạ, vết thương trên ngón tay Huyết Thần Hy lành lại một cách nhanh chóng như cái chớp mắt. Một tia nghi ngờ dấy lên "Hy tỷ rốt cuộc là ai? Thân thể Kim Tiên bất tử? Cái này chỉ có trong truyền thuyết, hay tu luyện Ma Công là người của Ma Giới?"

Ma Giới có một bộ công pháp tà đạo có thể chữa lành vết thương, thí dụ trong lúc đánh nhau với đối thủ chẳng may đoạn một trong tứ chi thì chỗ vết thương đó liền có một luồng khói đen bao bọc lấy, mọc lại phần cơ thể đã mất, chuyện này Âu Dương Giai Tuệ chỉ nghe giang hồ đồn đoán chứ chưa tận mắt nhìn thấy bao giờ nên không chắc là có thật không.

"Chắc là không rồi, Hy tỷ đẹp như vậy chắc không phải người của Ma Giới đâu." Âu Dương Giai Tuệ dẹp đi suy luận đó, muốn biết chính xác phải quan sát thêm, không nên vội kết luận.

Huyết Thần Hy nói lời cảm tạ rồi cất chúng vào trong nhẫn trữ vật.

- Hy cô nương đừng khách sáo, là chuyện nên làm, vẫn không là gì so với chuyện Hy cô nương đã giúp đỡ Tuệ Tuệ của chúng ta.

Liễu Nghi khách sáo nói, Âu Dương Phúc và Âu Dương Phong cũng gật đầu đồng tình, họ rất biết ơn Huyết Thần Hy đã ra tay giúp đỡ chữa trị cho Âu Dương Giai Tuệ, Huyết Thần Hy là ân nhân trong lòng họ, nếu Huyết Thần có yêu cầu điều gì, Âu Dương tộc sẽ tận lực giúp đỡ quyết không nề hà.

Trò chuyện một lúc Huyết Thần Hy đã khai thác được một vài thông tin hữu ích, một trăm mấy năm nay Ma Giới yên hơi lặng tiếng sau trận chiến tổng diệt của chính phái, Ma Tông Ám Dạ Tử La bị thương nặng, biệt vô âm tích. Dạo gần đây có tin đồn nổi lên nhiều giáo phái tà ma ngoại đạo hoạt động trong bóng tối, rất thần bí. Và học viện A Tích Xa được thành lập 50 năm trở lại đây trở thành học viện đào tạo tiên tu lớn nhất Tây Châu.

- Điều kiện nhập học của học viện A Tích Xa là gì?.

Huyết Thần Hy có phần tò mò với cái học viện này liền lên tiếng hỏi.

- Cái này Tuệ Tuệ biết rất rành để Tuệ Tuệ nói cho Hy tỷ biết, điều kiện đó là nam nữ từ 12 tuổi có thể đăng ký, nếu kiểm tra đạt yêu cầu sẽ được thông qua, những ai từ 18 đến 22 tuổi tu vi phải đạt Đại Linh Sư mới được duyệt, vượt quá độ tuổi đó không có nhận.

Âu Dương Giai Tuệ nhanh nhảu giành trả lời bởi nàng cũng là học viên của học viện A Tích Xa nên biết rất rõ, để nàng giải thích còn gì hợp hơn.

- Nói vậy Tuệ Tuệ cũng học ở đó sao?.

Huyết Thần Hy phỏng đoán từ ngữ điệu nói chuyện của Âu Dương Giai Tuệ, thầm nghĩ "Cũng may độ tuổi của mình trong thẻ chứng minh là 20, số đẹp đủ tiêu chuẩn đăng ký học rồi."

- Đúng vậy, Hy tỷ có hứng thú đăng ký học sao?.

Âu Dương Giai Tuệ hào hứng, chờ mong Huyết Thần Hy trả lời "Nếu tỷ ấy đăng ký học, vậy mình và Hy tỷ có thể học chung với nhau rồi."

Huyết Thần Hy gật nhẹ đầu, Âu Dương Giai Tuệ đứng lên vỗ tay "bốp bốp", trưởng bối dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn nàng, cảm thấy thất thố Âu Dương Giai Tuệ ho một tiểng, quy củ ngồi xuống, ra dáng thục nữ.

Huyết Thần Hy nhịn cười trong bụng, thầm nghĩ "Tuệ Tuệ sao lại khả ái như vậy chứ, tính khí nhiều lúc trẻ con lại còn nghịch ngợm nữa, rất đáng yêu!"

Nam Thần Quốc.

Đế đô Hoàng Thiên.

Cổ tộc Phượng Hoàng là cổ tộc lâu đời có từ thời khai thiên lập địa, song thời cùng Long tộc nhưng không rõ nguyên do nào đó mà Long tộc đã dần biến mất, đến nay trở thành một truyền kỳ được truyền đến muôn đời.

Mệnh Phượng Hoàng truyền thừa qua các đời chính thống mang dòng máu thuần chủng qua các thế hệ, mãi cho tới những đời sau có một kỳ tích đã xuất hiện, hai năm trước có một người được chọn thức tỉnh huyết mạch cổ Phượng Hoàng hoàn chỉnh nhất trong gia tộc từ xưa đến nay. Tiểu thư Phượng Nguyệt Thiền năm nay 20 tuổi cũng chính là người được chọn thừa kế Phượng gia.

Căn phòng tối, cây nến toả sáng ngọn lửa nhỏ trong đêm khuya tĩnh lặng.

- Nương tử, nàng thật xinh đẹp.

Trong giấc mơ Phượng Nguyệt Thiền thấy một thân ảnh cao ráo diện trên người bộ trang phục đen huyền thêu hoa văn đỏ diễm đang đứng từ xa gọi nàng.

Phượng Nguyệt Thiền dù cố gắng đến mấy nhưng vẫn không thể thấy rõ mặt người đó, bất quá khi nghe giọng nói được cất lên khẳng định tám chín phần là của nữ giới. Nàng thắc mắc, không hiểu vì sao người đó cứ luôn miệng gọi mình là nương tử.

- Ngươi là ai mà lúc nào cũng hiện hữu trong giấc mơ hằng đêm của ta?.

Phượng Nguyệt Thiền không điều khiển được đôi chân mà bước đến gần thân ảnh mờ ảo đó. Câu hỏi này nàng đã canh cánh trong lòng hai năm qua, đến bây giờ mới có thể ý thức được mà dò hỏi.

- Ta là đạo lữ của nàng, nương tử phải chờ ta đó, không được yêu thích nam nhân khác đâu, ta sẽ đau lòng.

Người đó ôm Phượng Nguyệt Thiền vào lòng, thủ thỉ bên tai nàng rồi hôn lên trán nàng, lặng lẽ biến mất.

Phượng Nguyệt Thiền cảm nhận được cái ôm chân thực đó, giật mình tỉnh giấc, hoá ra chỉ là chiêm bao nhưng sao lại chân thực đến vậy.

Giấc mộng khó hiểu này đã kéo dài suốt hai năm rồi, kể từ lúc nàng vừa tròn 18 tuổi, Phượng Nguyệt Thiền lẩm bẩm trong miệng hai từ "đạo lữ" ý nghĩa đã quá rõ ràng, đây có phải là Thiên Mộng không?.

Phượng Nguyệt Thiền cũng không biết nữa, khẽ đảo mắt sang lọ ngọc được đặt trên bàn trà, Phượng Nguyệt Thiền bước xuống giường, đi đến cầm lên lọ ngọc, đổ ra một viên đan dược để ngắm nghía, nàng có dự cảm viên đan với độ tinh khiết hoàn hảo này có liên quan đến người trong mộng kia.

Mi mắt rũ xuống Phượng Nguyệt Thiền suy tư mông lung về giấc mơ kì lạ, vì mãi nhập thần mà trời sáng lúc nào chẳng hay. Bỏ viên đan vào trong lọ ngọc, Phượng Nguyệt Thiền giữ cẩn thận bên người, chỉ là linh cảm mách bảo nàng nên làm như vậy.

Bình Luận (0)
Comment