Thế Chiến Tu Chân Giới

Chương 53 - Quyển 1: Tân Đại Lục - Chương 53: Long Tộc

"Đường đường là một Yêu Hoàng Cửu Tinh thế mà lại không có một chút sức lực trước người này, thật hổ thẹn" Long Lộ Khiết nghĩ bụng, cặp mắt lạnh lẽo có một tia uất ức trong đó.

- Thơm... ta đói.

Huyết Thần Hy dùng mũi ngửi bên cổ Long Lộ Khiết, thân thể rơi vào trạng thái vô thức, giọng nói trầm ấm như đang gạ gẫm thiếu nữ nhà lành.

Long Lộ Khiết nghe đến, sắc mặt càng đỏ hơn, không phải đỏ vì ngại ngùng mà là đỏ vì tức giận, thân thể cao quý là hậu nhân của Long tộc lại bị khinh nhờn.

- Ta giết ngươi đồ dâm tặc.

Long Lộ Khiết dùng tay đẩy Huyết Thần Hy ra khi Huyết Thần đang áp sát gần hơn nhưng không hề hấn gì. Long Lộ Khiết cảm thấy bất lực vì không nhìn thấu được tu vi của đối phương. Hai khoả đồi căng tròn áp vào lớp áo của Huyết Thần Hy, cảm giác khác lạ như bị điện giật mang đến cho Long Lộ Khiết khiến nàng tạm thời quên đi chống cự.

"Phập."

Huyết Thần Hy há miệng, nhe bốn cái răng nanh nhọn hoắc, cắn vào cổ nơi mạch máu lớn đang lưu thông.

- Aaa~.

Long Lộ Khiết bị đau, hai giọt nước mặn từ mí mắt ứ trào. Nàng ẩn nhẫn cắn môi để không phát ra âm thanh kêu la, thật không ngờ hôm nay xui xẻo gặp phải Ma Tu. Dòng máu tinh khiết đang chảy trong người bị tên Ma Tu này uống, Long Lộ Khiết tức tối, đấm tay siết chặt, móng tay ghim vào vùng thịt mềm, phẫn nộ cực điểm.

Mới lúc đầu bị cắn sẽ có cảm giác rất đau nhưng chưa đến năm giây sau cảm giác đau đớn như bị xé rách đó thay bằng cảm giác lân lân, khoái lạc khó mà diễn tả. Là bởi vì trong răng nanh của Huyết tộc cao quý có một chất kích thích làm tê nhẹ giúp con mồi không cảm thấy đau khi bị cắn xé từ đó không làm ra hành vi chống trả. Long Lộ Khiết chính là đang trải qua giai đoạn này.

"Ực... ực... ực."

Máu với độ tinh khiết gần như hoàn hảo 99%, mùi vị thơm ngon, thanh mát, Huyết Thần Hy uống đến ba ngụm lớn, chất lỏng màu đỏ thẫm trôi xuống cổ họng phần nào giải quyết cơn đói ngay lúc này.

Long Lộ Khiết cả người mềm nhũn, dựa vào lòng Huyết Thần Hy, nàng cảm nhận được cơ thể đang dần mất sức, máu trong người nàng bị hút ra từng chút, từng chút một. Tự trách bản thân vô dụng đến cả một tên Ma Tu cũng không đối phó lại, nàng sợ sớm muộn gì máu cũng sẽ bị hút đi hết, nàng sẽ trở thành một cái xác khô quéo. Thật xấu xí!.

Con ngươi của Huyết Thần chuyển sang trạng thái bình thường, hai màu hiếm có. Thu lại răng nanh, Huyết Thần có chút luyến tiếc vị máu cực phẩm này, không ngờ đến máu của Yêu Thú lại ngon đến như vậy, lại còn giàu linh khí, không một vị máu nào sánh bằng mà từ trước đến nay Huyết Thần đã từng uống qua.

Huyết Thần vươn lưỡi liếm đi vệt máu còn đọng lại bên cổ trắng ngần của nàng, Long Lộ Khiết cảm nhận được một trận tê rần như luồng điện chạy dọc khắp thân người, nàng ẩn nhẫn cắn môi đến trắng bệch, không ngờ đến tên Ma Tu này còn biến thái nữa, lần này coi như tiêu.

Bằng mắt thường có thể thấy được dấu răng sâu hút bên cổ của Long Lộ Khiết đang dần lành lại rồi biến mất chỉ để lại vết đỏ nhỏ như muỗi đốt, nước bọt của Huyết Thần có công dụng làm lành vết thương!.

Bởi vậy Huyết Thần Hy mới liếm bên cổ Long Lộ Khiết chủ yếu là không cho máu chảy ra nữa, bởi vì nơi cô cắn là động mạch, nếu vết thương cứ để như vậy máu sẽ chảy ra không ngừng đến chết luôn ấy.

"Chát."

Từ đâu sức lực bộc phát Long Lộ Khiết giơ tay tát vào một bên má của Huyết Thần làm cô trở tay không kịp. Bên má nóng rát như bị bỏng, Huyết Thần Hy không cần soi gương cũng biết bây giờ chỗ đó đỏ như than nóng, in dấu năm ngón tay thon dài bên trên.

- Còn nhìn nữa ta móc mắt của ngươi!.

Long Lộ Khiết trừng mắt nói lời cảnh cáo, chất giọng đầy khí tràng băng giá. Dùng tay che lại phần ngực ló một nửa trên mặt nước nhưng Huyết Thần Hy đã kịp nhìn thấy hết thân thể của nàng ta. Dù Long Lộ Khiết ngâm mình ở dưới nước nhưng với cặp mắt nhìn xuyên thấu màn đêm, nước không làm trở ngại được ánh nhìn của Huyết Thần.

Cơ thể mỹ miều gợi cảm, đường cong tuyệt mĩ hiện lên trong mắt Huyết Thần Hy, máu mũi chảy ra, giọt máu nhiễu xuống mặt nước, loang ra rồi hoà tan vào trong đó. Huyết Thần Hy nhắm mắt, vội quay lưng lại. Thấy thế Long Lộ Khiết càng bực thêm, sắc mặt trầm xuống, âm lãnh cực độ, vội phi thân lên bờ khoác tạm trung y mỏng che đi.

Cái cây màu đỏ lú ra một phần trong bụi rậm gần đó nhìn sao giống Hồng Xôi Mân Chi thế nhỉ?. Huyết Thần Hy bước lên bờ bên kia, đến gần đó vạch ra tán lá cây che khuất, quả nhiên là Hồng Xôi Mân Chi đây rồi.

Môi khẽ nhếch lên, tay giơ ra định hái, vừa mới đến gần sắp chạm vào quả Hồng Xôi Mân Chi thì bất ngờ có một bàn tay xinh đẹp khác chụp lấy cổ tay của Huyết Thần Hy, cô quay mặt sang nhìn thì ra không ai khác chính là nàng ta.

- Mọi thứ trong Tuyệt Tình Cốc là của ta, ngươi hỏi qua chủ nơi đây chưa?.

Long Lộ Khiết lạnh giọng nói, ma trảo tăng thêm lực đạo ngăn cản Huyết Thần Hy, con mắt hình viên đạn của nàng nhìn chằm chằm làm Huyết Thần Hy nhìn đến thì khẽ cau mày.

- Ngươi là chủ nơi này? Nực cười. Thiên Địa rộng lớn, mọi thứ đều do trời đất tự sinh ra, ngươi chắc là của ngươi chứ?.

Huyết Thần Hy nhìn Long Lộ Khiết trầm giọng nói, Tân Đại Lục là của Huyết Thần cai quản, tính ra mọi thứ ở Tân Đại Lục Huyết Thần mới là chủ thực sự, vậy mà nàng ta bảo là chủ ở đây, có quá nực cười không?.

- Thiên Địa sinh ra thì đã sao, ta nói ta là chủ, ngươi quản được?. Ngươi dám khinh nhờn Long tộc, mau nộp mạng đi!.

Long Lộ Khiết tức tối tung trảo mang kình lực cường đại hướng Huyết Thần Hy ra đòn. Huyết Thần hết cách đành tiếp chiêu, một người đánh, một người né, hai người di chuyển dần ra xa nơi Hồng Xôi Mân Chi mọc.

Không đánh trúng Huyết Thần Hy làm Long Lộ Khiết trở nên tức giận hơn, thật không ngờ đối thủ lại cao cường đến vậy, ánh mắt Long Lộ Khiết trở nên phức tạp.

Bình Luận (0)
Comment