Cảm giác được Huyết Thần đang nhìn mình chằm chằm, Âu Dương Giai Tuệ ngẩng đầu lên, chỉ thấy Huyết Thần Hy vươn lưỡi, liếm khoé môi, cười tà, thoáng cái Âu Dương Giai Tuệ có cảm giác nàng là con mồi và Huyết Thần Hy chính là kẻ đi săn.
Huyết Thần Hy lấy trong nhẫn trữ vật ra một quyển sách có hình thù lạ mắt, bìa sách làm bằng chất liệu da Ma Thú có vẽ hoa văn bắt mắt, bốn góc bìa và giữa quyển sách có khảm viên Linh Thạch màu hồng, xung quanh quyển sách hiện hữu nguồn năng lượng cường đại màu xanh như thủy lại chập chờn như lôi điện.
- Đây là bộ công pháp Tuyệt Thủy Lôi Thức phẩm chất siêu cấp Thiên Giai, tỷ tặng cho Tuệ Tuệ đấy.
Từ lúc Huyết Thần Hy lấy quyển sách đó ra Âu Dương Giai Tuệ nhìn đến không rời mắt, không ngờ cô lại tặng cho nàng. Nghe đến phẩm chất đã biết đây là thiên tài địa bảo trân quý, Huyết Thần Hy thật sự cho nàng, quá mức kinh hỉ rồi.
- Quyển sách này quá mức quý giá, Tuệ Tuệ không dám nhận, Hy tỷ nên giữ lại bên người thì hơn.
Âu Dương Giai Tuệ lắc đầu từ chối nhận, mặc dù trong lòng rất thích món quà đó nhưng nàng đã sớm biết đạo lý không ai cho không ai thứ gì.
Huyết Thần Hy thấy nàng từ chối liền trầm mặt không vui.
- Tỷ có rất nhiều quyển giống vậy, huống hồ quyển công pháp này không giúp ích được cho tỷ, vì thế Tuệ Tuệ cứ nhận lấy, chẳng phải muội đã hứa sẽ nghe lời tỷ sao?.
Huyết Thần Hy đẩy quyển công pháp vào tay Âu Dương Giai Tuệ, bắt nàng phải nhận lấy. Điệu bộ rất bình thản nói làm nàng phải nhìn cô với cặp mắt khác "Rốt cuộc Hy tỷ giàu đến cỡ nào chứ."
Phải biết công pháp phẩm chất Thiên Giai đã cực kì hiếm rồi mà còn là siêu cấp nữa, nói cho dễ hình dung thì cả Tân Đại Lục có không quá mười quyển như thế đâu. Huống hồ Huyết Thần Hy lại nói cô có rất nhiều, không làm người khác bật ngửa mới lạ.
- Tuệ Tuệ nhận là được rồi, Hy tỷ đừng giận mà.
Âu Dương Giai Tuệ cầm lấy ngón tay trỏ của Huyết Thần Hy, lắc qua lắc lại hối lỗi với cô khi nàng phát hiện ra sắc mặt của cô không vui.
- Tuệ Tuệ không có nhẫn trữ vật sao?.
Huyết Thần Hy để ý từ lâu thấy trên ngón tay của Âu Dương Giai Tuệ không có đeo một chiếc nhẫn trữ vật nào hết nên mới hỏi.
- A! Cái này sao? Phụ thân muội có nhờ một Khí Sư luyện cho nhưng chưa có hàng. Sao vậy Hy tỷ?.
Âu Dương Giai Tuệ thật thà trả lời, nhẫn trữ vật nếu có tiền muốn sở hữu thì ở mấy cửa hàng vật phẩm có bán rất nhiều nhưng không gian dự trữ bên trong rất nhỏ, cái mà Âu Dương Phong nhờ Khí Sư luyện giúp, không gian bên trong rất lớn, bằng cả một căn phòng ngủ chẳng hạn, bởi vậy cho đến bây giờ vẫn chưa có hàng.
Nói ít làm nhiều Huyết Thần Hy tiện tay lấy thêm một cái nhẫn trữ vật, mặt nhẫn khảm một viên hồng ngọc, dùng tu vi Đại Khí Sư Ngũ Tinh tay không luyện khí viên hồng ngọc đó, gọt dũa thành hình nụ hoa hồng theo cô đánh giá là rất hợp với nàng.
Âu Dương Giai Tuệ được mở mang tầm mắt, Huyết Thần Hy thật giỏi, chức danh nào cũng biết hết, không những biết mà còn am hiểu chuyên sâu là đằng khác làm nàng ngưỡng mộ muôn phần.
Huyết Thần Hy nắm lấy bàn tay của Âu Dương Giai Tuệ, đeo nhẫn vào ngón tay cho nàng, chiếc nhẫn làm điểm nhấn đẹp mắt trên bàn tay trắng nõn, quá xuất sắc!.
Da mặt của Âu Dương Giai Tuệ vốn rất mỏng, trước hành động vô cùng tự nhiên của Huyết Thần mà đỏ chín mặt, không khắc chế nỗi tâm trạng sung sướng mà cười tủm tỉm.
Huyết Thần Hy ngẩng mặt nhìn lên, thấy biểu hiện vui như mùa xuân về của Âu Dương Giai Tuệ làm cô có cảm giác hành động vừa rồi của mình rất giống hành động cầu hôn ở mấy hành tinh phát triển về công nghệ thì phải.
- Khụ, Tuệ Tuệ nhỏ máu nhận chủ đi.
Huyết Thần Hy buông bàn tay nhỏ xinh ra, ho một tiếng nhắc nhở nàng.
Nghe lời làm theo, Âu Dương Giai Tuệ cắn ngón tay, nhỏ máu nhận chủ, giọt máu đỏ được hồng ngọc hấp thụ. Âu Dương Giai Tuệ dùng tinh thần lực dò xem thử, kinh ngạc khi biết không gian bên trong là vô hạn.
Chưa kịp hết kinh ngạc thì hành động tiếp theo của Huyết Thần Hy làm Âu Dương Giai Tuệ đứng người. Việc là Huyết Thần thấy máu trên ngón tay của Âu Dương Giai Tuệ ứ ra nên không tự chủ được mà nắm lấy ngón tay nàng đưa lên miệng mút thử. Mùi vị thua một chút so với máu của Long tộc mà Huyết Thần Hy uống qua ở Tuyệt Tình Cốc nhưng trên triệu người thì vị máu của nàng quả là cực phẩm.
Âu Dương Giai Tuệ cảm nhận được đầu ngón tay tê rần, nàng cắn môi dưới khắc chế cảm xúc tim đập loạn nhịp, ánh mắt ướt át nhìn Huyết Thần làm ra hành động được cho là quấy rối đối với nữ nhân.
Lưỡi Huyết Thần Hy liếm lên miệng vết thương của nàng lập tức bàn tay còn lại của Âu Dương Giai Tuệ nắm chặt ở dưới gầm bàn, chịu đựng khoái cảm dày vò.
Không hành hạ nàng lâu, Huyết Thần Hy nhả ngón tay nàng ra, dùng khăn sạch lau đi đầu ngón tay dính nước bọt của mình.
Âu Dương Giai Tuệ bất ngờ nhìn đến ngón tay bóng loáng, sạch sẽ không tì vết, chỗ bị thương bằng một cách vi diệu nào đó đã lành lại.
- Máu của Tuệ Tuệ thật ngon.
Huyết Thần Hy liếm môi nói nhỏ đủ để Âu Dương Giai Tuệ nghe thấy, mặt nàng đỏ lợi hại, chỉ biết cúi đầu, không dám ngước lên nhìn Huyết Thần Hy.
Âu Dương Giai Tuệ cứ lặp đi lặp lại câu nói đó của Huyết Thần Hy trong đầu rồi phân tích mãi mà chẳng hiểu ý nghĩa gì hết trơn.
- Ngao ngao ngao ngao ngao ngao~.
Phiên dịch "Mỹ Mỹ cũng muốn có quà."
Tiểu hồ ly giận dỗi kêu, từ nãy giờ Huyết Thần Hy bơ tiểu hồ ly, chỉ biết ân ái cùng Âu Dương Giai Tuệ, theo tiểu hồ ly thấy là thế.
Tiểu hồ ly thành công thu hút sự chú ý của Huyết Thần, cô quay đầu hồ nghi nhìn tiểu hồ ly đang làm ra bản mặt giận dỗi đòi quà khiến Huyết Thần Hy bật cười.
- Sau này Mỹ Mỹ hoá hình sẽ có quà được không nè?.
Huyết Thần Hy cưng nựng, ôm tiểu hồ ly vào lòng dỗ dành. Tiểu hồ ly nghe thế thì tạm bỏ qua cho Huyết Thần, bản mặt hết chù ụ thay vào đó là vui vẻ ngoắc đuôi.