Thế Chiến Tu Chân Giới

Chương 66 - Quyển 1: Tân Đại Lục - Chương 66: Thánh Nữ

Người đi bên cạnh là Tu Sĩ cấp A, đặc biệt thân thiết với Mộ Dung Tịch cũng là cánh tay đắc lực của Thánh Nữ tên là Dương Vũ Đình.

- Nghe nói ngày mai ở nhà thi đấu có diễn ra trận đấu giữa tiểu thư Âu Dương tộc và thiếu gia Bà La tộc thì phải.

Dương Vũ Đình ôm quyển sách công pháp trong lòng, vừa đi vừa quay đầu sang thông báo tin tức cho Thánh Nữ biết. Nhan sắc của Dương Vũ Đình khi đứng gần Mộ Dung Tịch hoàn toàn bị áp chế, hào quang vụt tắt cách xa một khoảng trời.

Mộ Dung Tịch im lặng không nói gì, tiếp tục đi về phía trước, biểu hiện chẳng quan tâm cho lắm, thái độ này làm Dương Vũ Đình chẳng biết nói gì hơn, miệng ngập ngừng muốn nói gì đó rồi lại thôi.

- Ngươi muốn đi coi sao?.

Mộ Dung Tịch dừng bước chân, quay đầu sang hỏi, trong lòng thầm đoán được ý đồ của người kế bên. Tông giọng của Thánh Nữ thật dịu dàng đâu đó trong trẻo như nước mùa thu, nghe vào khiến lòng người mát lạnh sảng khoái.

- Nhưng đi một mình thì chán lắm hay Thánh Nữ đi cùng thần đi.

Dương Vũ Đình cười vui vẻ, ngỏ ý lôi kéo Mộ Dung Tịch đi cùng. Thấy Thánh Nữ phân vân Dương Vũ Đình lại nói thêm.

- Thần nghĩ trận chiến ngày mai sẽ rất đặc sắc, Thánh Nữ nên đi xem để giải khuây.

Chưa biết có đặc sắc hay không nhưng Dương Vũ Đình mạnh miệng chắc ăn trước để lôi kéo Thánh Nữ đi cùng. Hên là chỗ hai người đang đứng chẳng có ai đi ngang qua, nếu không hình tượng của một Tu Sĩ cấp A thân cận cùng Thánh Nữ còn đâu.

- Ta đi là được chứ gì.

Mộ Dung Tịch cười nhẹ trước thái độ giảo hoạt của Dương Vũ Đình, nàng suy nghĩ "Công việc ngày mai cũng chẳng bận lắm" liền đồng ý đi cùng, bởi vì nàng cũng muốn biết thiếu gia Bà La tộc đem người đến diệt Vũ tộc thực lực cao đến bậc nào.

Nghe được câu nói đúng như ý nguyện, Dương Vũ Đình cười đến khoái chí, bởi nguyên do Dương Vũ Đình đã mua ván cược 10.000 Ngân Tệ đặt cho Bà La Mặc Ca thắng, không đi không được.

Thuận Tuyên.

Sau khoảng thời gian vài tháng ở chung một mái nhà Huyết Thần Hy cũng đã quen với việc tiểu cô nương Âu Dương Giai Tuệ kề cạnh, tính cánh lạnh lùng của Huyết Thần đối với người ngoài đã được gỡ bỏ trước mặt Âu Dương Giai Tuệ, tình cảm hai người tiến triển rất tốt, thân thiết hơn trước rất nhiều, có đôi lúc Âu Dương Giai Tuệ cứ kè kè bên cạnh Huyết Thần làm tiểu hồ ly cau có, lộ ra bản mặt chầu quậu không vui là mấy, trong thâm tâm tiểu hồ ly quyết tâm mau chóng đột phá tu vi để hoá hình, giành lại sự ân sủng của Huyết Thần nên lúc này tiểu hồ ly đang ở trong vòng tay không gian của chủ nhân, chuyên tâm bế quan tu luyện với một núi Tinh Hạch cấp 9 nho nhỏ.

Huyết Thần Hy cùng Âu Dương Giai Tuệ ngồi trên bàn trà ăn bánh trung thu mặc dù thời điểm bây giờ đã qua trung thu rất lâu nhưng tự nhiên Huyết Thần muốn ăn nên đã nhờ ngự trù chuẩn bị cho.

- Tuệ Tuệ có tự tin vào trận đấu ngày mai không?.

Huyết Thần Hy nuốt xuống họng bánh rồi nhấp một tách trà tráng miệng sau đó dò hỏi tinh thần của Âu Dương Giai Tuệ.

- Tuệ Tuệ có tự tin sẽ chiến thắng, Hy tỷ yên tâm, muội sẽ chứng minh cho tỷ thấy tâm huyết mà tỷ bỏ ra rèn luyện cho muội sẽ không uổng phí.

Ánh mắt Âu Dương Giai Tuệ ngời ngời tự tin, nắm chắc phần thắng trả lời Huyết Thần. Đã được mẫu thân thông suốt tình cảm nàng dành cho Huyết Thần là gì, nên Âu Dương Giai Tuệ càng để ý đến sự đánh giá của Huyết Thần Hy dành cho mình.

- Nếu Tuệ Tuệ thắng sẽ có quà.

Huyết Thần Hy nhìn Âu Dương Giai Tuệ gật đầu, hài lòng nói, khoé môi cong nhẹ.

Thời gian vừa qua Âu Dương Giai Tuệ đã được rèn luyện thực chiến rất nhiều, kinh nghiệm chiến đấu tăng rất cao, nếu bây giờ cho Âu Dương Giai Tuệ đối chiến cùng Ma Thú 3 Giai chỉ trong vòng 3 chiêu là có thể giải quyết được.

Nghe đến quà, trong lòng Âu Dương Giai Tuệ rất hào hứng nhưng suy đi nghĩ lại nàng chẳng thiếu thứ gì, chỉ duy nhất là không biết trong lòng của Huyết Thần, nàng có vị trí nào không, đây cũng là điều mà nàng canh cánh trong lòng, nếu thật Huyết Thần chỉ xem nàng là tiểu muội muội vậy chẳng phải đoạn tình cảm này sẽ trắc trở lắm hay sao.

- Tuệ Tuệ không cần quà, trong lòng chỉ thật tâm muốn biết tình cảm của Hy tỷ đối với muội là như thế nào?.

Âu Dương Giai Tuệ hít sâu một hơi lấy dũng khí, cắn môi nói, tâm trạng thấp thỏm len lén nhìn sắc mặt của Huyết Thần, chờ đợi câu trả lời. "Sớm hay muộn gì cũng phải đối mặt, biết trước cho bớt đau khổ."

- Tại sao lại hỏi vấn đề này?.

Huyết Thần Hy không trả lời mà hỏi ngược lại làm tim Âu Dương Giai Tuệ đánh trống trong lồng ngực. Nàng ngồi thẳng người, hai bàn tay siết chặt dưới gầm bàn, nhìn thẳng vào đôi mắt sâu hút của cô.

- Tuệ Tuệ yêu... yêu Hy tỷ.

Âu Dương Giai Tuệ lấy can đảm nói to rõ lời tận đáy lòng rồi lại đỏ mặt ngại ngùng khi lần đầu thổ lộ tâm tư với một người mà người đó lại là nữ nhân giống nàng.

Huyết Thần Hy cười nhẹ "Xem ra tiểu cô nương này minh mẫn rồi a" ánh mắt sắc lạnh thường ngày của Huyết Thần giờ đây toả độ ấm có phần cưng sủng người trước mắt.

- Lại đây.

Huyết Thần chỉ tay lên đùi mình, ý bảo Âu Dương Giai Tuệ ngồi vào lòng cô. Giọng nói ấm áp của Huyết Thần khiến Âu Dương Giai Tuệ vui như nở hoa, nói vậy là "Hy tỷ không bày xích mình, tỷ ấy cũng có tình cảm với mình sao?".

Âu Dương Giai Tuệ nghe lời ngoan ngoãn đến bên Huyết Thần, tay Huyết Thần Hy vươn ra kéo Âu Dương Giai Tuệ ngồi lên đùi mình, để nàng ngồi đối mặt với cô. Trong tư thế này đầu của Âu Dương Giai Tuệ cao hơn một chút so với đầu của Huyết Thần.

Tim Âu Dương Giai Tuệ đập rộn ràng như mùa xuân đến, mặt ửng hồng lợi hại, nàng có thể cảm nhận được hơi ấm trên người Huyết Thần đang vây lấy nàng, kìm hãm nàng luân hãm vào trong.

Bình Luận (0)
Comment