Sau khi hoàn thành nghi thức đánh dấu, cơ thể Âu Dương Giai Tuệ liền trở nên khô nóng và bức rức y như bị trúng xuân dược. Một tầng mồ hôi mỏng phủ trên gương mặt đầy xuân sắc, ánh mắt ướt át mê ly đầy mị tình.
- Hy tỷ người Tuệ Tuệ nóng quá~.
Lời nói của Âu Dương Giai Tuệ ngọt ngào cực điểm, mang hơi thở phong tình vạn chủng như đang quyến rũ Huyết Thần sa vào tội lỗi dục vọng. Một Huyết tộc sinh lí cao cấm dục suốt 5.000 năm, Huyết Thần Hy làm sao kháng cự lại sự mê hoặc này.
Âu Dương Giai Tuệ nghiêng người qua một bên, tay ngọc câu cổ, dán sát thân thể vào người Huyết Thần tìm hơi lạnh giải nhiệt cho bản thân. Trời sinh thân nhiệt của Ma Cà Rồng rất thấp nhưng riêng thân nhiệt Huyết Thần không quá thấp chỉ mát lạnh mà thôi, điều này làm Âu Dương Giai Tuệ liên tưởng Huyết Thần như luồng gió mát khẽ thổi bay hơi nóng vào mùa hè oi bức.
Môi mọng mấp máy thu hút ánh nhìn của Huyết Thần, ánh mắt của cô dần trở nên đục ngầu không tiêu cự như màn đêm tối tăm không thấy tia sáng. Huyết Thần Hy hôn xuống môi đỏ ướt át, nhẹ nhàng mơn trớn xúc cảm mềm mại.
- Um~.
Âu Dương Giai Tuệ rên khẽ trong cổ họng, sự mát lạnh từ cánh môi mỏng của Huyết Thần dán vào môi nàng khiến Âu Dương Giai Tuệ cảm thấy chẳng hề hạ nhiệt, ngược lại thân thể sinh ra phản ứng càng nóng thêm.
Hai đôi môi đẹp dán sát vào nhau, cả người Âu Dương Giai Tuệ như bị luồng điện chạy qua tê rần, tích tụ ở nơi đầu môi dần lan toả xung quanh thân thể khiến tim nàng đập nhộn nhạo.
Môi Âu Dương Giai Tuệ vừa mềm mại, vừa thơm tho, lại vừa ngọt ngào làm Huyết Thần say thích muốn gặm nhấm nhiều hơn. Chỉ mơn trớn bên ngoài không đủ làm Huyết Thần giải toả cảm giác chiếm hữu sâu sắc.
Cạy hàm răng trắng sáng của Âu Dương Giai Tuệ ra, lưỡi Huyết Thần luồn vào bên trong khuấy đảo mọi ngóc ngách, Huyết Thần đưa tay đỡ đầu Âu Dương Giai Tuệ kéo nụ hôn vào sâu, nụ hôn nhẹ nhàng dần đẩy nhanh tiết tấu đầy chiếm hữu, đâu đó muôn phần nâng niu và yêu thương sâu sắc.
"Chụt chụt."
Âm thanh khiến người nghe đỏ mặt tía tai phát ra từ miệng hai người làm nóng thêm bầu không khí ái muội. Chiếc lưỡi đinh hương nhỏ nhắn của Âu Dương Giai Tuệ trốn chạy tiểu xà của Huyết Thần, phút chốc cầm cờ trắng đầu hàng bởi sự mạnh mẽ muôn phần uy dũng từ cô.
Hai con rắn như đang nhảy múa, hoà cùng một vũ điệu cộng hưởng trong khoang miệng của Âu Dương Giai Tuệ vang lên bài ca dục vọng. Chỉ trong phút chốc Âu Dương Giai Tuệ bị Huyết Thần Hy hút sạch tinh hoa, hôn đến nhũn thân thể. Má nàng đỏ đến mang tai vì bị thiếu dưỡng khí, một phần khác lý trí đã bị dục vọng che lấp.
- Ưm~... Â~.
Nhả cánh môi sưng tấy của nàng ra, một sợi chỉ bạc bắt cầu gắn kết giữa hai người lấp lánh ánh nước óng ánh. Âu Dương Giai Tuệ thở hổn hển, ngực đập phập phồng lên xuống, Huyết Thần Hy nhìn đến thầm nuốt nước bọt, liếm môi thèm khát miếng thịt tươi béo bở.
Đã suốt 5.000 năm ăn chay Huyết Thần không thể chịu đựng được nữa, quyết định đêm nay đại khai sát giới chén món thịt toả hương thơm ngào ngạt trước mắt.
Huyết Thần Hy ôm Âu Dương Giai Tuệ cùng nhau ngả người trên giường lớn. Đêm nay là một đêm đáng giá ngàn vàng, ngàn vạn lần không thể bỏ lỡ, để minh chứng cho tình yêu gắn kết giữa hai người và cũng để hoàn thành nghi thức cuối cùng cho việc đánh dấu Âu Dương Giai Tuệ, chứng tỏ nàng đã hoàn toàn thuộc về Huyết Thần kể cả tâm hồn lẫn thể xác.
Trước khi nhập tiệc thưởng thức món ăn ngon miệng, Huyết Thần Hy đã tạo một kết giới chắc chắn, tránh người khác dùng thần thức nhìn lén bên trong, cũng như mọi âm thanh hay tiếng động phát ra từ trong phòng đều bị cách âm với bên ngoài. Yên tâm vô đối hoàn thành chính sự.
- Tuệ Tuệ nóng... Hy tỷ mau giúp muội... um~.
Âu Dương Giai Tuệ phát ra thanh âm khe khẽ, nằm uốn éo trên giường khiến cho vai áo bị lệch, lộ ra bờ vai trắng lấp ló sợi dây áo yếm bên trong. Huyết Thần Hy nhìn đến lòng sôi máu, dục vọng mãnh liệt dâng trào trong tâm trí "Thật muốn đem Tuệ Tuệ âu yếm một phen."
- Tuệ Tuệ cho tỷ có được không?.
Huyết Thần Hy rê ngón tay thon dài lướt ngang xương quai xanh của Âu Dương Giai Tuệ, cúi thấp đầu, kề bên tai nàng, dùng chất giọng trầm ấm hỏi ý. Dù bản thân rất muốn nhưng Huyết Thần vẫn tôn trọng ý kiến của Âu Dương Giai Tuệ, nếu nàng bảo chưa sẵn sàng cô tuyệt đối không làm chuyện quá giới hạn.
Âu Dương Giai Tuệ không có trả lời mà dùng hành động để minh chứng nàng đã sẵn sàng giao thứ quý giá nhất của bản thân trao tặng cho Huyết Thần.
"Chụt."
Âu Dương Giai Tuệ câu cổ Huyết Thần, chồm lên hôn vào má cô thay cho lời đồng ý. Dục vọng đã che mờ lý trí, giờ đây Âu Dương Giai Tuệ chẳng còn suy nghĩ nhiều được nữa, cái gì mà ăn cơm trước kẻng, thuê nữ thục các đều bị dẹp qua sau đầu.
Huyết Thần Hy được khích lệ, cô vui mừng lộ ra ý cười nơi khoé mắt. Phải nói lúc Huyết Thần trong bộ dạng vui vẻ thế này, khí tràng băng lãnh, cao cao tại thượng giảm bớt vài phần, đỡ đáng sợ hơn phần nào.
"Xột xoạt."
Không biết từ khi nào y phục trên người Âu Dương Giai Tuệ đã bị Huyết Thần cởi sạch sành sanh chẳng còn sót một cái nội y. Thân thể ngọc mỹ phơi bày trước mắt Huyết Thần, làn da trắng sáng, mịn màng đâu đó non nớt, mơn mởn như đồng cỏ xanh chờ con trâu già Huyết Thần đến gặm nhấm.
Sông núi đầy đủ tiện nghi, chập chùng và nhấp nhô hấp dẫn ánh nhìn, Huyết Thần Hy tận mắt chiêm ngưỡng vẻ đẹp chim sa cá lặn của nàng, trong ánh mắt có một chút thưởng thức, một chút yêu thích, một chút dục vọng chiếm hữu dành cho người dưới thân.
Thân thể không một mảnh vải tiếp xúc với không khí se lạnh về đêm, dù cửa phòng đã đóng kĩ thế nhưng vẫn khiến Âu Dương Giai Tuệ rùng mình, bèn lấy tay che đi nơi tư mật.