Âu Dương Giai Tuệ dựa lưng vào thành mộc dũng, nhắm mắt dưỡng thần trong khi Huyết Thần Hy đứng mát xa vai cho tiểu thê tử. Đôi bàn tay thon gầy mà hữu lực tỉ mỉ đấm bóp, thi thoảng ấn vài cái huyệt đạo giúp Âu Dương Giai Tuệ thoải mái hơn. Còn gì sung sướng hơn đâu, được Huyết Thần phục vụ tận tình từ giường bây giờ là đến chuyện sinh hoạt cá nhân, diễm phúc mà bao người ước ao, thật ghen tị với Âu Dương Giai Tuệ!.
Ây da, tố chất thê nô bắt đầu lộ ra dần rồi đa, coi bộ số phận sắp tới Huyết Thần mệt rồi đây khi không chỉ có một thê tử mà đến tận bảy người, phục vụ hơi bị cực đấy!.
Không để lỡ thời gian lên đường đến đăng ký nhập học tại học viện A Tích Xa, qua ngày hôm sau Âu Dương Giai Tuệ đã cùng Huyết Thần Hy rời khỏi thành phố Thuận Tuyên.
Hai người đi bộ cách một đoạn khá xa thành phố lúc này Huyết Thần Hy dừng chân, quay sang đề nghị Âu Dương Giai Tuệ đổi phương thức di chuyển.
- Tuệ Tuệ có muốn thử cảm giác bay trên trời không?.
Huyết Thần hạ thấp người, đưa lưng về phía Âu Dương Giai Tuệ. Phải biết khi tu vị đạt đến Linh Hoàng thì có thể dùng linh lực hoá cánh bay trên trời. Đạt đến Linh Tông thì có thể chân chính đứng trên không trung. Thấy Huyết Thần đã khom lưng chờ sẵn, Âu Dương Giai Tuệ không chần chừ suy nghĩ, dù muốn dù không vẫn là leo lên, tay ngọc câu cổ Huyết Thần.
Môi Huyết Thần cong nhẹ, cánh dơi to lớn dang rộng ra, giữa ban ngày có thể nhìn rõ đôi cánh màu đen huyền bí có sức hút khác lạ. Lần đầu tiên Âu Dương Giai Tuệ chân chính nhìn thấy diện mạo này của Huyết Thần Hy, không sợ hãi mà ngược lại sinh lòng ngưỡng mộ và sùng bái.
- Cánh của Hy Hy thật đẹp!.
Âu Dương Giai Tuệ cảm thán nói bên tai Huyết Thần Hy. Nàng đưa tay sờ thử cánh dơi, mắt sáng ngời tỏ ra thích thú. Hai người đã xác định quan hệ là đạo lữ của nhau, vấn đề ở đây là Âu Dương Giai Tuệ chẳng biết phải xưng hô với Huyết Thần Hy là như thế nào cho thích hợp, tướng công, phu quân, chàng, nương tử?. Đều thấy không ổn nên đã gọi Huyết Thần Hy với cái tên thân mật hơn Hy Hy.
- A!.
Huyết Thần Hy vòng tay ra sau lưng đỡ người Âu Dương Giai Tuệ. Nhấc chân, vỗ cánh bay lên cao kiến Âu Dương Giai Tuệ nhất thời chưa kịp thích nghi mà la lên. Nàng siết chặt vòng tay, câu cổ Huyết Thần vì sợ té ngã, khi đã đạt đến độ cao nhất định, cánh dơi vỗ đều, Huyết Thần Hy chở Âu Dương Giai Tuệ bay cao trên bầu trời khoáng đãng.
- Thích không?.
Huyết Thần nghiêng đầu hỏi, thong thả xé gió bay trên rừng cây xanh ngát. Từ trên cao Âu Dương Giai Tuệ có thể nhìn rõ khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ phía dưới. Thật đẹp!.
- Tuệ Tuệ rất thích, cảm giác thật sảng khoái!.
Âu Dương Giai Tuệ trả lời, tông giọng nhí nhảnh của một tiểu cô nương hồn nhiên, Huyết Thần nghe đến bật cười nhẹ.
"Phành phạch."
Gió mát luồn vào tóc mây bay phất phơ trong gió, xa xa mấy con chim đang dang cánh bay cùng cứ như chúng đang thi đua tốc độ với Huyết Thần. Khung cảnh bình yên đến lạ, Âu Dương Giai Tuệ dựa vào vai Huyết Thần ngắm nhìn cảnh sắc đẹp đẽ.
Không cần gấp gáp bởi vì tốc độ bay của Huyết Thần Hy rất nhanh, từ thành phố Thuận Tuyên đến thành phố Bích Thành chỉ trong ba ngày, nhanh hơn nhiều so với đi bộ hay cưỡi ngựa phải mất gần một tuần thời gian đi đường.
Bích Thành là một thành phố nhỏ nằm gần học viện A Tích Xa thuộc sở hữu của Tây Thiên Quốc. Bởi vì là thành phố nhỏ nên không có Truyền Tống Trận nên không thể di chuyển tức thì được. Lộ trình từ thành phố Bích Thành đi thêm chừng một dặm đường nữa là đến rừng Bích Lâm, khu rừng rộng lớn bao bọc xung quanh học viện A Tích Xa.
Dọc đường vừa đi, vừa thu thập Tinh Hạch của Ma Thú, chủ yếu là cho Âu Dương Giai Tuệ rèn luyện tuyệt kỹ cũng như rèn cho Linh Hoàng Miêu Sư sự phối hợp ăn ý với chủ nhân. Toàn bộ hơn mười Tinh Hạch cấp 3 và trên hai mươi Tinh Hạch cấp 1 và 2 đều do Âu Dương Giai Tuệ cùng Linh Hoàng Miêu Sư thu thập.
Huyết Thần Hy không có tham gia, chỉ đứng từ xa quan sát, âm thầm bảo vệ cho Âu Dương Giai Tuệ, chỉ những lúc cấp bách Huyết Thần mới ra tay giúp Âu Dương Giai Tuệ xử lý một số Ma Thú hung bạo.
Không có gì quá bất ngờ khi chỉ trong vài ngày ngắn ngủi Âu Dương Giai Tuệ đã đột phá tu vi Linh Vương Nhất Tinh, trong thâm tâm nàng không ngừng nỗ lực cố gắng để sánh vai cùng Huyết Thần.
Bốn quốc gia bao gồm Tây Thiên Quốc, Bắc Thiên Quốc, Nam Thần Quốc và Đông Chiến Quốc đã kí với nhau một hiệp ước hoà bình do đó các bên không có xảy ra xung đột chiến tranh, tập trung xây dựng đất nước là chính, bởi vậy Tân Đại Lục mới phát triển mạnh mẽ đến như thế.
Người dân dù có phân giai cấp giàu nghèo nhưng không đến nỗi phải chạy giặc, yên ổn sinh sống, ổn định phát triển lâu dài. Nhưng không vì thế mà bốn đế quốc lơ là không phòng bị quân sự, thật ra họ rất chú trọng việc xây dựng quân đội, không phải vì tranh đua quân sự giữa các nước mà là vì bảo vệ người dân khỏi các thế lực xấu xa, đen tối chẳng hạn như Ma Giới hay thú triều.
Học viện A Tích Xa nằm tại trung tâm Tây Châu tiếp giáp lãnh thổ bốn quốc gia, như đã đề cập phía trên, bốn quốc gia luôn giữ thế ngoại giao rất tốt bởi vậy học viện A Tích Xa luôn được chào đón nhiệt tình.
Hiệu trưởng là người đứng đầu điều hành học viện A Tích Xa, dù được xây dựng nhờ sự đóng góp của hoàng gia các nước nhưng không có nghĩa học viện A Tích Xa chịu sự gò bó, nằm trong khuôn khổ của hoàng tộc, học viện A Tích Xa hoạt động riêng lẻ và độc lập, không chịu sự chi phối từ đế quốc nào cả, bất quá khi có biến cố xảy ra, học viện A Tích Xa nhất định sẽ ra tay tương trợ.
Với số lượng học viên nhiều và chất lượng cùng các lão sư tu vi thâm hậu là nguồn sinh khí dồi dào để tương trợ, hoàng gia đầu tư vào trăm lợi không có một hại.