Thế Chiến Tu Chân Giới

Chương 85 - Quyển 1: Tân Đại Lục - Chương 85: Ân Ái (H+)

Lửa vừa cháy hừng hực trong mắt bây giờ đã bị dập tắt, các tân học viên ỉu xìu bàn bạc với nhau.

Lúc này Âu Dương Giai Tuệ dẫn Huyết Thần cùng Hàn Tuấn Sảng lên mở đầu chọn phòng.

- Lục chấp sự, ta với tỷ ấy ở chung một phòng được chứ?.

Âu Dương Giai Tuệ cười lấy lòng Lục chấp sự.

Lục chấp sự thấy đây là học viên Giai Tuệ kế bên là tân học viên Huyết Thần Hy người đã tặng ông viên đan quý báu đó, Lục chấp sự phá lệ đồng ý.

- Được rồi.

- Đa tạ Lục chấp sự.

Âu Dương Giai Tuệ khẽ cúi đầu đa tạ Lục chấp sự rồi dẫn Huyết Thần đi về phòng kí túc của nàng.

- Hàn Tuấn Sảng phòng đơn.

Số tích phân trên thẻ bài của Hàn Tuấn Sảng cập nhật 30, thế là bị trừ hết 20 tích phân, có hơi đau thật, bất quá Tuấn Sảng vẫn thấy được nhiều tiện ích khi ở phòng đơn, nhất là thân phận của hắn không bị lộ.

- Chìa khoá đây, học viên có thể tự chọn phòng mình thích.

Lục chấp sự đưa chìa khoá cho Hàn Tuấn Sảng kèm theo một bí mật nhỏ, Tuấn Sảng nhận lấy, cười đáp lại rồi đi mất.

Thấy có người mở màn chọn phòng, bọn họ cũng nhanh chóng lên đăng ký. Đa số là chọn phòng mười người, còn ai tự tin về tài năng kiếm tích phân mới chọn phòng đơn chủ yếu là Bà La Mặc Ca, Tôn Vãn Y, Cung Bối Lạc, Ngô Phong,... toàn là những gương mặt nổi bật về thiên phú.

*

Qua mấy hành lang gấp khúc là đến dãy phòng đơn, Âu Dương Giai Tuệ mở cửa bước vào theo sau là Huyết Thần. Huyết Thần Hy đảo mắt đánh giá sơ qua gian phòng khá là đơn sơ, tuy nhiên các vật dụng thiết yếu đều đầy đủ và được sắp xếp một cách trật tự, ngăn nắp.

- Hy Hy ngồi nghỉ ngơi đi, để Tuệ Tuệ đi chăm trà.

Âu Dương Giai Tuệ thắp sáng phòng, tất bật đi chuẩn bị nước uống cho Huyết Thần, dù lâu ngày không có ở đây nhưng phòng óc vẫn rất sạch sẽ vì Âu Dương Giai Tuệ đã bỏ tiền ra thuê tạp nô dọn dẹp mỗi tuần.

- Chờ đã.

Âu Dương Giai Tuệ quay đầu nhìn Huyết Thần bằng ánh mắt nghi hoặc, cô nhanh tay lấy một lá Tẩy Phù phất lên người Âu Dương Giai Tuệ giúp nàng tẩy sạch thân thể, bụi bặm, mồ hôi biến mất, cả người bỗng chốc thoải mái hơn.

- Cảm ơn Hy Hy nha.

Âu Dương Giai Tuệ vui vẻ mỉm cười, ngọt ngào nói, lại hôn vào má Huyết Thần trước khi rời đi. Yêu người lớn tuổi thật tốt, lúc nào cũng chu đáo như thế, trái tim Âu Dương Giai Tuệ không cảm nắng sao được cơ chứ.

Huyết Thần cởi áo choàng treo lên giá lại tẩy sạch thân thể bằng Tẩy Phù, chớp mắt một cái cả người sạch sẽ, thơm tho.

"Chi nha."

Chốc lát sau Âu Dương Giai Tuệ trở lại với mâm trà nhỏ trên tay kèm theo dĩa màn thầu chay đặt xuống bàn.

Hai người yên lặng lót dạ trước khi đi ngủ, tính theo thời gian bây giờ trời cũng đã nhem nhuốc tối rồi.

- Khi nào tổ chức khảo hạch vậy?.

Huyết Thần ăn xong, hớp một ngụm nước, đặt tách trà xuống bàn, quan tâm hỏi.

Không vội trả lời vì Âu Dương Giai Tuệ đang bận tính toán thời gian, theo thường lệ mỗi năm đầu tháng 2 sẽ tổ chức khảo hạch.

- Còn một tháng nữa lận, sao vậy Hy Hy?.

Âu Dương Giai Tuệ trả lời, lại thấy sắc mặt Huyết Thần dường như suy tư điều gì đó, nàng thắc mắc hỏi.

Huyết Thần cấp cho Âu Dương Giai Tuệ một ánh mắt trìu mến cùng nụ cười nhẹ đẹp đến xao lòng, cô dang rộng cánh tay, không nói cũng hiểu Âu Dương Giai Tuệ rời khỏi ghế ngồi, bước đến ngồi vào lòng Huyết Thần cho cô ôm.

- Vậy tỷ sẽ giúp muội nâng cao tu vi.

Huyết Thần siết chặt lực tay ôm eo Âu Dương Giai Tuệ, kề đầu lên vai nàng, thủ thỉ bên tai nàng bằng giọng nói mê hoặc. Giúp bằng cách nào thì khỏi nói cũng biết rồi đấy, còn cách nào nhanh hơn ngoài việc song tu đâu.

Hơi thở ấm nóng phả vào bên cổ Âu Dương Giai Tuệ, cái mũi cao của Huyết Thần như có như không ma sát nhẹ sau gáy Âu Dương Giai Tuệ khiến nàng ngứa râm rang, nhiệt độ cơ thể bắt đầu tăng, nàng hiểu ý tứ trong câu nói của cô chứ, vừa nghe xong hai má liền hồng hào lạ thường.

Không trả lời tức là đồng ý ngầm rồi chứ gì nữa, Huyết Thần cong khoé môi, nhấc bổng Âu Dương Giai Tuệ đến bên giường, đặt nàng xuống, chuyện gì đến rồi cũng phải xảy ra, y phục trên người Âu Dương Giai Tuệ bị lột sạch, nằm rải rác khắp sàn.

Huyết Thần không thổi tắt nến vì muốn nhìn rõ từng đường nét khắc hoạ trên cơ thể Âu Dương Giai Tuệ, đẹp đến kinh diễm động lộng người, nếu nói nàng xinh đẹp tựa như hoa là hoàn toàn sai mà chính xác phải ví nhan sắc của nàng còn đẹp hơn mọi loài hoa mọc trên Tiên Giới nữa.

- Um~.

Âu Dương Giai Tuệ rên khẽ khi đầu gối của Huyết Thần vô tình hay cố ý đặt ở giữa hai đùi của nàng, chạm vào nơi nhân tâm mẫn cảm, ma sát một cách nhẹ nhàng cũng đủ sinh ra khoái cảm tê dại khiến bụng dưới nóng nảy, khó chịu, nơi hoa huyệt nở rộ, tiết ra ít dịch nhờn óng ánh, dâm mĩ.

Xoa bóp hai khoả đồi mềm mại đến xúc cảm, chiếc lưỡi điêu luyện của Huyết Thần vươn dài liếm quanh cổ Âu Dương Giai Tuệ một cách mê luyến, có đôi khi phát ra tiếng mút ngân vang nho nhỏ để lại mấy cái ấn ký yêu thương, Âu Dương Giai Tuệ khoái cảm mãnh liệt dâng trào trước sự dày vò thân xác trong dục vọng nguyên thủy, nàng chỉ có thể nắm mảnh nệm mỏng để chịu đựng cảm giác khoái lạc mà cô đem đến.

- Hy Hy cho muội.

Huyết Thần Hy cứ lờn vờn bên ngoài mà chẳng tiến công chiếm đóng thành trì gì hết làm cho Âu Dương Giai Tuệ không thể chịu đựng nổi nữa, cơ thể nàng khát khao được Huyết Thần âu yếm cháy bỏng, ra vào mạnh mẽ bên trong nàng. Âu Dương Giai Tuệ nhắm mắt nói ra lời nói có phần phóng đãng để cầu xin sự thương yêu từ cô.

- Cho cái gì hửm?.

Huyết Thần xấu xa cong khoé môi, gian manh hỏi, làm sao mà cô không biết nàng muốn thứ gì chứ, thế nhưng cô vẫn muốn trêu nàng một phen, muốn chính miệng nàng nói ra từ e thẹn đó.

Âu Dương Giai Tuệ khó chịu đến nóng người, nàng tự giác câu cặp chân ngọc vòng qua người cô, vì động tác câu nhân này do đó chỉ cần Huyết Thần hạ mắt xuống liền thấy rõ mồn một nơi hoa nhuyễn lầy lội đến bất kham kia.

- Cho... Cho muội ngón tay của tỷ... Ưm~.

Âu Dương Giai Tuệ phủi sạch liêm sỉ, dùng cặp mắt ướt át, toả ra mị hoặc mà cầu khẩn.

Bình Luận (0)
Comment